Từ giọng nói vội vã của Lý Kỳ, không khó để nghe ra, tất cả trước mắt là quá ái muội.
Một người đàn ông quỳ một chân trên đất, trong tay cầm một chậu hoa, còn trước mắt là một mỹ nữ khuynh thành đang dùng hai nay nâng chậu hoa lên, đây là tư thế cầu hôn kinh điển, khó trách Vương Trọng Lăng dùng từ “quyến rũ“. Lý Kỳ cũng vội vàng cãi lại, nếu không vì chân đau không đứng dậy được, phỏng chừng hắn sẽ lập tức nhảy lên luôn.
Nhưng, dù không biết chân tướng tình huống thế nào, nhưng ai nghe được cũng giống như giấu đầu hở đuôi.
- Hiểu lầm lớn?Vương Trọng Lăng dùng lỗ mũi hừ một tiếng, nói:
- Ta tận mắt nhìn thấy, ngươi còn muốn ngụy biện, tuy tiểu tử ngươi có tiền, nhưng không ngờ lại tặng con gái ta hoa quý như vậy, chậc chậc, cũng được gọi là có mười phần thành ý.
Lý Kỳ vốn muốn giải thích, nhưng lại nghe thấy có cảm giác không đúng, không khỏi kinh ngạc nhìn Vương Trọng Lăng, nhưng vẫn duy trì cái tư thế quỳ kia.
Triệu Hoàn ha ha nói:
- Tần phu nhân, Lý Kỳ đường đường là đại quan Tam phẩm có thành ý tặng ngươi trân phẩm này, sao lại không nhận chứ.
Ngươi đang giúp ta hay hại ta vậy? Quyến rũ Tần phu nhân? Cmn! Chờ đến khi ta có chín cái mạng nha! Lý Kỳ hận không thể ném cái chậu đi, đập chết tên hôn quântương lai này.
Vương Trọng Lăng ho nhẹ một tiếng, nói:
- Dao nhi, điện hạ đã nói vậy rồi, con mau nhận đi.
Tần phu nhân mặc dù đã là phụ nhân, nhưng trong phương diện này vẫn chỉ là người nhập môn, cho đến khi vừa rồi nghe rõ, sắc mặt lập tức đỏ bừng, đột nhiên rút tay về.
Nàng đội nhiên buông tay ra, Lý Kỳ cũng chưa kịp chuẩn bị, trong tay xoẹt qua một cái, nhìn chậu hoa cúc đen sắp bị rơi xuống đất vỡ tan tành.
- Á!Tần phu nhân lại kêu lên sợ hãi, chợt vươn tay ra, Lý Kỳ cũng theo bản năng đưa tay ra đón.
Hai người đồng thời đưa tay lúc chậu hoa sắp rơi xuống đất, vững vàng đón được.
- Ha !
Hai người đồng thời thở phào một hơi, Lý Kỳ oán giận nói:
- Ta nói này phu nhân, ngươi đang làm gì vậy? Buông tay cũng phải báo trước một tiếng chứ! Ta không thể làm như Mã Kiều.
Tần phu nhân nói:
- Một đại nam nhân như ngươi cũng không giữ chặt được chậu hoa, lại còntrách một phụ nhân như ta, đạo lý này ở đâu ra đây?
- Ta là một người què mà! Lý Kỳ cảm thấy bản thân mình sắp khóc rồi, tại sao không có người tiến lên dìu hắn đứng lên vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ai sẽ đỡ một nam nhân đang cầu hôn, đây không phải là muốn ăn đòn sao.
Tần phu nhân vừa nghe đến chữ người què, lúc này mới tỉnh ngộ, theo bản năng nhìn một cái, thấy chân trái Lý Kỳ đã rỉ máu, tuy rằng đã trải qua vài ngày, tuy Lưu Vân Hi nói không có gì đáng ngại, nhưng chung quy có hai miệng vết thương, làm sao có thể tốt lên nhanh thế được. hoảng sợ kêu lên:
- YAA.A.A..! Ngươi chảy máu rồi.- Ngươi mới chảy ấy! Lý Kỳ đỡ một đầu mồ hôi lạnh, thầm nghĩ, ngươi phản ứng cũng quá nhanh, mới vừa rồi không biết ai chỉ lo cho chậu hoa trong tay, không thèm quan tâm tới ta. Nói:
- Mời ngươi trước tiên đặt chậu hoa xuống, sau đó dìu ta đứng dậy, cảm ơn!
Tần phu nhân thấy miệng vết thương của Lý Kỳ lại rách ra, không rảnh suy nghĩ, vội vàng đặt chậu hoa lên bàn, đỡ Lý Kỳ dậy.
- Đa tạ!
Giọng nói Lý Kỳ mang theo tức giận, giọng nói rất nặng nề, hiển nhiên oán giận Tần phu nhân vừa rồi còn nâng hoa, không đỡ mình dậy.- Khụ khụ khụ!
Đột nhiên, bên cạnh vang lên tiếng ho khan có ý cảnh cáo.
Tần phu nhân lúc này mới nhớ Vương Trọng Lăng đang đứng bên cạnh, hoảng hốt, vội vàng rút tay về.
Thân hình Lý Kỳ lảo đảo một cái, suýt nữa lại té xuống đất, một tay chống lên bàn, nói với Tần phu nhân đang định tiến lên giúp:
- Không cần. Lửa ở trong lòng bốc lên phừng phừng, vừa mới nói, lúc buông tay nhớ nói trước, vừa mới một lúc, ngươi lại làm thế này, rõ ràng ngươi muốn chỉnh chết ta.
Lý Kỳ cầm lấy cái quải trượng đến, hướng tới Vương Trọng Lăng tức giận nói:- Vương thúc thúc, ông cũng nhìn thấy, con gái của ông coi hoa và thanh danh còn quan trọng hơn so với ta không biết bao nhiêu lần, giữa chúng ta sẽ có cái gì sao? Bảo ta thông đồng con gái của ông, ta tình nguyện đi thông đồng sâu, ồ không, đi thông đồng Quái Thập Nương kia, ít nhất người ta còn có thể không làm cho bắp đùi của ta bị phá như thế này.
Nói xong, hắn chống quải trượng đi ra ngoài.
Triệu Hoàn cố nhịn cười nói:
- Ngươi đi đâu vậy?
- Cầm máu.
Lý Kỳ hai mắt rưng rưng, che mặt đi ra ngoài.Vương Trọng Lăng mặt mày sa sầm nói:
- Dao nhi, con xem con đã làm chuyện gì rồi, dù nói thế nào, Lý Kỳ cũng có ý tốt, thậm chí còn không để ý vết thương của mình, sao con lại đối xử với hắn thế?
Ông vừa dứt lời, bên ngoài bỗng nhiên vang lên tiếng “Ai ôi!!!”
Ba người vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một bóng người đang bò trên mặt đất, chân thấp chân cao vội vàng đi về phía bên trái, chỉ nghe thấy tiếng rít gào của Lý Kỳ:
- Ta cmn không sống nổi nữa.
Triệu Hoàn cười lắc đầu, nói với Tần phu nhân:
- Tần phu nhân, có phải ta đến không đúng lúc không?Tần phu nhân hơi ngẩn người ra, vội vàng hành lễ, rồi sau đó nói:
- Điện hạ mời ngồi.
Triệu Hoàn ừ một tiếng, không khách sáo ngồi xuống, Tần phu nhân vội vàng gọi người giúp y châm trà.
Vương Trọng Lăng ngồi xuống, nói:
- Dao nhi, vốn dĩ bên ngoài đồn đại chuyện con và Lý Kỳ, ta vốn không tin, nhưng đến hôm nay tận mắt nhìn thấy, xem ra đồn đại bên ngoài cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
Trong lòng Tần phu nhân cực kì oan ức, giải thích:
- Phụ nhân, con và Lý Kỳ trong sạch mà, vừa rồi cũng không giống mọi người tưởng tượng đâu.Tiếp theo nàng nói lại chân tướng một lần nữa.
Vương Trọng Lăng tin thế nào được, đã sớm chắc chắn suy nghĩ trong lòng, chỉ tay về phía bốn chậu hoa cúc đen:
- Vậy bốn chậu hoa này giải thích thế nào?
- Đây là.
Tần phu nhân đang định mở miệng giải thích, bỗng nhiên ngừng lại, không khỏi nhíu mày, trong lòng nghĩ, hoa này chính là của tham ô, nếu chỉ có mình phụ thân, thì có thể lén nói rõ ràng, nhưng Thái tử điện hạ đang ở đây, nếu nói ra lai lịch của hoa này, không phải là hại Lý Kỳ sao. Ài, thôi, thôi, ta làm quả phụ còn cần thanh danh làm chi, chỉ cần không thẹn với lương tâm là được, sợ người khác nói gì nữa, cứ kệ họ nghĩ đi.Nhưng, nàng muốn nói lại thôi, Vương Trọng Lăng thấy vậy, cho là thừa nhận, nói:
- Dao nhi, ta biết tính con sợ chuyện tốt bị người khác nói lung tung, nhưng con không cần phải lo, Lý Kỳ là người giảo hoạt, đen cũng nói thành trắng được.
Nói tới đây, trong lòng ông ta nghĩ Triệu Hoàn đang ở đây, nói như vậy hình như không ổn lắm, sửa lời nói:
- Ý của phụ thân là, phu quân con cũng đã qua đời nhiều năm rồi, chiếu theo quy củ Đại Tống, con đã có thể tái hôn, đây cũng không phải là chuyện gì lớn, mẫu thân con cũng không hy vọng con sống một mình cô đơn cả đời, nếu Lý Kỳ dám phụ con, con nói cho vi phụ, vi phụ sẽ thay con dạy bảo hắn --- dạy bảo hắn một phen.
Hiển nhiên ông đã tỏ rõ lập trường, chính là không phản đối Tần phu nhân và Lý Kỳ. Thật ra cũng không khó giải thích, hiện giờ đại cục đã định, trong triều đại thầncó quyền ngoại trừ Thái Du, Hoàng thượng cũng ngày càng coi trọng Lý Kỳ, quan trọng hơn làhiện giờ địa vị của Đông cung là vững như Thái Sơn, mà Triệu Hoàn lại cực kì coi trọng Lý Kỳ, tương lai Triệu Hoàn lên ngôi, Lý Kỳ không phải là tể tướng thì cũng là phó tể tướng.
Có thế nói, Lý Kỳ trẻ tuổi đã là nhân tài mới xuất hiện, tương lai lại là Bắc Đẩu Thái Sơn, không khó tưởng tượng, nếu Tần phu nhân có thể gả cho Lý Kỳ, đối với vương gia mà nói tuyệt đối là chuyện cực kì tốt.
Hơn nữa, Bạch Thì Trung đường đường là phó tể tướng còn có thể chấp nhận Lý Kỳ lấy bốn người vợ, ông là công bộ Thượng Thư còn sợ mất mặt mũi gì, người ta muốn nói thì cũng nói Bạch Thì Trung trước!
Chính vì quan hệ rắc rối phức tạp này, làm cho Vương Trọng Lăng vừa nhìn thấycảnh kia, đã bắt đầu có suy nghĩ này trong đầu.
Thật ra, không phải là Vương Trọng Lăng lợi dụng con gái ruột thịt của mình, chỉ có điều quan lại thời này vốn có suy nghĩ như vậy, mỗi người đều thế, thật ra người hiện đại cũng như vậy, có thế có trách nhiệm mà nói, nếu Lý Thanh Chiếu xuất thân bần hàn, nếu như lúc ấy Tô gia không có thế lực, nàng sẽ không thể gả cho Triệu Minh Thành.
Nhưng, Tần phu nhân bình sinh rất ghét loại hôn nhân liên minh này, nếu không lúc đầu nàng đã gả cho Trịnh Dật rồi, vốn nàng không muốn giải thích, nghe Vương Trọng Lăng bắt đầu có chủ ý, hơn nữa cho đến bây giờ nhiều lần vẫn gọi Tần Mặc là phu quân nàng, một tiếng con rể cũng khó nói ra từ miệng ông, phải biết rằng Thái tử Triệu Hoàn bên cạnh còn không khỏi cảm thấy bực mình, toàn tâm đều đau, nàng cắn răng nói kiên quyết:- Phụ thân, người tin cũng được, không tin cũng được, con và Lý Kỳ trong sạch, tuyệt đối không có gì khác, hơn nữa, con Vương Dao, sinh ra là người Tần gia, chết cũng là ma của Tần gia, cả đời này tuyệt không tái giá.
- Con ------!
Vương Trọng Lâm đập mạnh bàn, Vương gia gia giáo có thể nói là nghiêm khắc, lại sinh ra Tần phu nhân khác biệt này. Nhưng ông đột nhiên nhớ tới Triệu Hoàn đang ở đây, trong lòng nghĩ, xem ra mình quá sốt ruột rồi, quên mất Thái tử điện hạ đang ở đây, khó trách Dao nhi nói như vậy.
Triệu Hoàn thấy tình huống này đâu dám ngồi yên, ho nhẹ một tiếng, đứng lên nói:
- Vương Thượng thư, ta đi trước tìm Lý Kỳ nói chuyện, lát nữa quay về.- A? Ồ, được. Vương Trọng Lăng ngẩn người, vội vàng cho người dẫn Triệu Hoàn đi.
Triệu Hoàn dưới sự dẫn đường của hạ nhân, đi tới gian phòng của Lý Kỳ.
Lúc này, Hứa lang trung đã giúp Lý Kỳ băng bó xong vết thương. Lý Kỳ thấy Triệu Hoàn đến, vội vàng chắp tay nói:
- Điện hạ, mới vừa rồi thật sự xin lỗi. Sau đó ra hiệu Hứa lang trung ra ngoài trước.
- Không sao.
Triệu Hoàn nhấc tay, không để bụng, gượng cười nói:
- Ngươi ấy, đã có bốn vị kiều thê, lại còn sớm ba chiều bốn.Lý Kỳ nói:
- Có phải Vương thúc thúc đang ở trong xây dựng hình tượng nghiêm phụ của mình.
Triệu Hoàn cười mà không nói.
Lý Kỳ tâm sáng như gương, vừa mới nghe thấy giọng nói kia của Vương Trọng Lăng, đã cảm thấy kì quái, hiện giờ cẩn thận nghĩ lại, làm sao không rõ tâm tư của Vương Trọng Lăng được, đối với chuyện này cũng không biết làm thế nào, nói:
- Chuyện này, thường thì càng lau càng đen, người khác muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, ta không muốn giải thích.
Triệu Hoàn cười ha ha nói:
- Giọng điệu này của ngươi không khác gì với Tần phu nhân vừa rồi, nóikhông có gì, ta cũng thấy khó tin. Đúng rồi, bốn chậu hoa cúc đen ngươi lấy từ đâu vậy?
Lý Kỳ kinh ngạc nói:
- Tần phu nhân không giải thích sao?
Triệu Hoàn lắc đầu.
- Chết tiệt, nàng ta làm như vậy thì càng thêm mờ ám, đúng là càng giúp càng rối.
Lý Kỳ lắc đầu, nói:
- Ta lấy được từ nhà Vương Phủ.
- Ta biết ngay mà.Triệu Hoàn cười, cũng không thèm để ý, chỉ là mấy chậu hoa mà thôi, hoa vốn sinh ra vì tri kỷ, nói đến tiền chỉ thêm tục, ngược lại thấy Lý Kỳ bẩm báo rõ ràng, trong lòng vừa lòng, đột nhiên nghiêm mặt nói:
- Ta hôm nay đến, thật ra có chuyện muốn nói với ngươi.
Lý Kỳ kinh ngạc nói:
- Chuyện gì?
Triệu Hoàn nói:
- Hôm trước, tam đệ tiến cung thỉnh tội với phụ hoàng, tỏ vẻ nguyện ý đi biên giới phía tây nam, thay Đại Tống ta trấn thủ biên cương, phụ hoàng ban đầu vốn không bằng lòng để tam đệ sang đó chịu khổ, nhưng sau khi suy nghĩ một ngày cũng đồng ý, bổ nhiệm y là Phượng Tường Tiết độ sứ, ngày mai sẽ đi nhậm chức.