- Huấn luyện một đám tư tưởng giống nhau, tướng lĩnh mục tiêu giống nhau?
Nghe được những lời này của Triệu Nhan, Triệu Thự và Triệu Húc cũng không khỏi lặp lại một lần, trên mặt cũng lộ ra thần sắc trầm tư, nhưng rất nhanh bọn họ lại đều nhìn về hướng Triệu Nhan nghi ngờ, bởi vì bọn họ đối với điều này thực ra không hề có bất kỳ đầu mối gì.
Triệu Nhan liền biết Triệu Thự bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, liền mở miệng nói lần nữa:
- Muốn huấn luyện ra một đám tướng lĩnh có tư tưởng và mục tiêu giống nhau, liền không thể không nhắc tới trường quân đội, cái gọi là trường quân đội, kỳ thật không khác lắm so với học viện của người đọc sách, đều là chỗ dùng để học tập, chỉ có điều học tập ở trường quân đội chính là các loại binh pháp, mặt khác còn muốn học trò tiến hành quản lý quân sự hóa, đồng thời bởi vì tính đặc thù của trường quân đội, còn phải tiến hành truyền bá tư tưởng trung quân ái quốc tới tất cả các học viên, đợi cho những người này sau khi hoàn thành học vấn, Đại Tống ta liền có hơn một lượng lớn trung thành với phụ hoàng, trung thành với tướng lĩnh Đại Tống, nếu như đợi đến lúc toàn bộ tướng lĩnh quân đội đều là do những học viên trường quân đội này đảm nhiệm, như vậy tiêu chuẩn hóa quân đội cũng liền sắp tới rồi!
- Trường quân đội? Trường quân đội! Trường quân đội!
Nghe xong Triệu Nhan miêu tả về trường quân đội, Triệu Thự đầu tiên là hoài nghi, một lúc sau trở nên kích động, cả người cũng cảm giác được ý nghĩ của mình được mở rộng ra, tuy rằng trường quân đội vật này chưa từng xuất hiện qua, nhưng thông qua miêu tả của Triệu Nhan, y đã mơ hồ thấy được sau khi gây dựng lên trường quân đội, sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn đối với quân đội Đại Tống.
- Tam ca nhi, trước đó đệ nói để Dương Hoài Ngọc huấn luyện những người giảm béo, chẳng lẽ giảm béo chỉ là thứ yếu, mà là muốn khiến Dương Hoài Ngọc tạo dựng lên cái trường quân đội này?
Lúc này Triệu Húc cũng kịp thời phản ứng, lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói trước đó của Triệu Nhan.
- Ha ha, đại ca nói không sai. Nếu những quan văn kia muốn áp chế Dương Hoài Ngọc vị Dương gia đời thứ tư này, vậy dứt khoát để cho Dương Hoài Ngọc bỏ đi ý nghĩ tiến vào quân đội, trợ giúp Đại Tống bồi dưỡng quan tướng, dù sao những người giảm béo này phần đa xuất thân từ nhà tướng, những người này ngày sau có khả năng rất lớn tiến vào quân đội, nếu có thể trước đó đem bọn họ bồi dưỡng một phen, chung quy vẫn mạnh hơn những người sau này chẳng biết gì hết.
Triệu Nhan lúc này cười hì hì mở miệng nói, mục tiêu trường quân đội tuy rằng to lớn, nhưng cơm phải ăn từng miếng, trường quân đội cũng không thể một ngày liền xây dựng lên. Xem như là tiền thân trường quân đội là tốt rồi.
So với sự thoải mái của Triệu Nhan, Triệu Thự lại là vẻ mặt nghiêm túc đi đi lại lại trong phòng, đối với triển vọng sau khi thành lập trường quân đội, trong lòng ông cũng là hết sức hướng tới. Nhưng rất nhanh lý trí lại mách bảo cho ông. Nếu ông gióng trống khua chiêng thành lập trường quân đội, nhất định sẽ bị tập đoàn quan văn nhất tề cản trở, hiện tại mình đang đứng ở thời kỳ mấu chốt tranh quyền với Tào Thái hậu, tuyệt đối không thể để mất đi sự ủng hộ của những đại thần kia. Cho nên đối với chuyện trường quân đội, ông hiện tại cũng là bất lực.
Tuy nhiên Triệu Thự ngay sau đó lại nghĩ tới, bản thân hiện tại không có khả năng ủng hộ trường quân đội, nhưng không có nghĩa là Triệu Nhan không được, hắn hiện tại chỉ là một nhàn vương, mặc dù đang treo một chức vị cố vấn ở Quân Khí Giám, nhưng mươi ngày nửa tháng chưa chắc đi một lần, đại thần trong triều căn bản cũng sẽ không quá để ý Triệu Nhan, hơn nữa bây giờ trường quân đội vẻ ngoài lại đánh vào danh nghĩa giảm béo, sẽ càng khiến cho họ nghĩ đây là một trò cười, đây cũng là cho trường quân đội một điều kiện âm thầm phát triển.
Nghĩ đến đây, Triệu Thự trên mặt cũng lộ ra một chút tươi cười hiểu rõ, ông rốt cục hiểu nguyên nhân Triệu Nhan đem chuyện trường quân đội nói cho mình, hóa ra hắn cũng không phải muốn được ủng hộ từ mình cái gì, chỉ là muốn để trong lòng mình hiểu rõ, ngày sau nếu gặp chuyện gì, bản thân cũng phải âm thầm giúp đỡ một phen.
- Nhan nhi, dụng tâm lương khổ của con vi phụ hiểu, chuyện trường quân đội tạm thời giao cho con toàn quyền xử lý, những phương diện khác con không cần phải lo lắng, chỉ cần cùng Dương Hoài Ngọc đem khung sườn trường quân đội dựng lên, về phần tài lực và vật lực, con có thể đi tìm Hoàng Ngũ Đức, y sẽ thỏa mãn đầy đủ nhu cầu của con!
Cuối cùng Triệu Thự vẻ mặt trịnh trọng hướng Triệu Nhan giải thích.
- Nhi thần tuân mệnh!
Triệu Nhan nghe đến đó cũng là vui vẻ, hắn sở dĩ lựa chọn nói cho Triệu Thự, bởi chính là được đối phương này bảo đảm, tuy nhiên ngay sau đó Triệu Nhan lại nghĩ đến một sự kiện, lập tức mở miệng nói lần nữa:
- Phụ thân, tuy rằng trường quân đội tạm thời vẫn không thể công khai, nhưng chức vị hiệu trưởng trường quân đội này nhất định phải xác lập, chức vị này cũng chỉ có phụ thân làm mới thích hợp nhất!
- Ha ha, vi phụ cũng không có thời gian, trường quân đội này đã là Nhan nhi con đề ra, cho nên chức vị hiệu trưởng này, hay là để con làm đi!
Nghe được lời nói của Triệu Nhan, Triệu Thự dường như không thèm để ý chút nào cười to nói.
- Cái này không thể được, trường quân đội là bồi dưỡng nhân tài Đại Tống ta sau này, bọn họ ở trong trường quân đội chuyện đầu tiên học tập chính là trung quân ái quốc, cho nên hiệu trưởng trường quân đội phải là Hoàng đế của Đại Tống, như vậy mới có thể tạo được hiệu quả tốt hơn, ngày sau những học sinh này tốt nghiệp, cũng có thể tự cho mình là môn sinh của Thiên tử, bởi vậy phụ thân ngài không cần chối từ, sau này đến lúc đại ca kế vị, chức hiệu trưởng này cũng phải do đại ca đảm đương!
Triệu Nhan nghe đến đó vẻ mặt thành thật nói, chỉ có điều trong lòng hắn lại có chút hoài nghi, với sự thông minh của Triệu Thự, hẳn là có thể thấy được tầm quan trọng của chức vị hiệu trưởng trường quân đội này, làm sao vừa rồi không ngờ lại để mình đảm đương, chẳng lẽ đây là đang muốn thử mình có dã tâm hay không sao?
Nghe thấy Triệu Nhan kiên trì để mình đảm đương làm hiệu trưởng, Triệu Thự trong lòng cũng là chắc chắn, đồng thời chút vướng bận trong tâm cũng đã buông xuống, đối với tầm quan trọng của trường quân đội, ông hiển nhiên hiểu vô cùng rõ ràng, chỉ là ông vừa nãy có chút bận tâm, Triệu Nhan biểu hiện ưu tú như thế, hơn nữa còn đề xuất ý tưởng trường quân đội như vậy, có phải là muốn tranh giành quyền vị với đại ca Triệu Húc của hắn hay không? Tuy nhiên nhìn thấy Triệu Nhan không chút do dự cự tuyệt chức hiệu trưởng trường quân đội, điều này làm cho Triệu Thự rốt cục yên lòng, nếu Triệu Nhan muốn giành vị mà nói, liền tuyệt đối không có khả năng buông tha cơ hội gia tăng thực lực này cho mình.