Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 754: Bắn một phát lại đổi một nơi!




Phụ nữ ở trên thế giói này thì nhiều vô kể, nhưng chỉ dùng một câu mà có thể khiến cho người ta phải ướt hết như thế thì đúng là rất hiếm.

Không còn nghi ngờ gì, Lệ Khuynh Thành chính là một trong những con số hiếm có đó.

Lệ Khuynh Thành vừa mới nói xong thì liền rúc vào lòng Tần Lạc cười hô hố. Bàn tay nàng vô tình sờ vào phần bên dưới của Tần Lạc, thì lập tức cảm nhận được sự sung sức của hắn.

Nàng cũng chẳng thèm để ý có Trần Tư Tuyền đang ở đây, vỗ vỗ lên trên đó một cái rồi nói: "Cậu nhỏ. cậu định làm gì thế?"

Tần Lạc cố gắng gượng không nói ra chữ làm' mà đưa ly rượu lên uống cạn một hơi. rồi vội vàng chuyển chủ đề khác, nói: "Em thấy thế nào? Ý tưởng quảng cáo này có được không?"

Lệ Khuynh Thành nhìn Tần Lạc hỏi: "Ý tướng này là do anh tự nghĩ ra à?"

"ừ." Tần Lạc gật đẩu. Ý tưởng này được hắn tìm thấy từ trên người của Lâm Hoán Khê.

Tết năm ngoái, Lâm Hoán Khê đi cùng Tần Lạc về Dương Thành, trong lúc Tần Lạc dẫn Lâm Hoán Khê và Bối Bối đi dạo phố thì nhìn thấy một đôi kẹp tóc hình con bướm ở Trạng Nguyên Phường vô cùng đẹp mắt. Bối Bối cũng thích nó lắm. Tần Lạc liền mua đôi kẹp tóc này cho hai mẹ con mà còn hơn cả hai mẹ con này. (Không biết từ bao giờ Bối Bổi gọi Tần Lạc và Lâm Hoán Khê là cha mẹ. dịch giả dịch theo hướng của tác giá nên từ các chương sau. Bối Bối đều xưng con với hai người, và ngược lại.)

Vì tóc cũa Bối Bối ngắn nên rất ít khi dùng nó. nhưng Lâm Hoán Khê thì khác, chỉ cần nàng chải một kiểu đâu thích hợp là nhất định sẽ đeo chiếc kẹp tóc rẻ tiền đó lên_ Tần Lạc thấy vậy thì vô cùng cảm động, điều đó đã cho hắn nguồn cảm hứng nghĩ ra kiệt tác này.

Đứng trước tình yêu và ngọc ngà châu báu thì có lẽ rất nhiều phụ nữ sẽ chọn ngọc ngà châu báu. nhưng nếu có vật gì có thể đại diện cho tình vêu thì bọn họ sẽ có xu thế thích cái đó hơn.

Vì vậy mà rất nhiều công ty vàng bạc châu báu đều thích dùng những tên quảng cáo như "Đá quý là vĩnh viễn, một viên mãi lưu truyền" hay "Để nó chứng kiến tình yêu của chúng ta'..v..v.. để mê hoặc phái nữ sắm những thứ đồ không hề rẻ tiền chút nào này.

"Anh từng nói với em là anh chưa học qua đại học phải không?" Lệ Khuynh Thành nhìn vào mặt Tần Lạc hỏi.

"Anh không đến trường học, mọi kiến thức đều là ông nội và cô anh dạy tại nhà cho." Tần Lạc cười nói. Vì thể chất của hắn không tốt, nên hắn không thể đến lớp học như những đứa trẻ khác được, cho nên việc giáo dục hắn đều do một người không công ăn việc làm gì là ông nội hắn và một cô học sinh như cô hắn truyền thụ cho.

Cô Tần Lam của hắn cũng chỉ hơn hắn có vài tuổi, cứ mỗi lần học được thứ gì ở trường là lại lập tức về nhà dạy cho hắn. Vì vậy mà tình cảm Tần Lạc dành cho Tần Lam cũng vô cùng sâu sắc.

"Thật là lợi hại." Trần Tư Tuyền nhìn Tần Lạc với vẻ mặt khâm phục, nói: "Không biết trong đầu anh rốt cuộc là có gì nữa, không những nắm trong tay y thuật hơn người, mà còn biết làm quảng cáo, lại biết diễn xuất nữa_Ài, có một người đàn ông như anh thì những người khác phải biết sống thế nào cho phải đây?"

"Anh cũng không biết phải làm sao mới phải." Tần Lạc tự kiêu nói. "Sinh ra đã là như vậy rồi."

"Mặt anh dày thật." Trần Tư Tuyền lườm hắn một cái rồi hờn dỗi nói.

"Có điều là cái sáng kiến về quảng cáo này quả là rất tuyệt. Ước chừng cái quảng cáo này mà quay xong thì chắc là tất cả những phụ nữ đến ngày sinh nhật đều sẽ yêu cầu người đàn ông của mình mua cho mình sản phẩm của chúng ta làm quà mất. Đây chính là cái mà người ta thường nói là xác định địa điểm và thời gian mà tung ra phải không?"

"Không phải xác định địa điểm và thời gian để tung ra, mà là tung ra đúng lúc." Lệ Khuynh Thành cười nói. "Như thế này thì sẽ khóa chặt luôn sản phẩm của chúng ta vào ngàv sinh nhật của người phụ nữ. Làm gì có người phụ nữ nào lại không có ngày sinh nhật chứ?"

"Đúng đấy. Khi nghe thấy Tần Lạc đọc đến đoạn . thì mình còn muốn đến ngày sinh nhật của mình có một người đàn ông tặng mình một hộp kem dưỡng Kim Dũng làm quà cơ đấy."

"Bảo Tần Lạc tặng cậu ấy." Lệ Khuynh Thành tiếp lời nói.

"Được. được. Chỉ cần cậu không ghen là được rồi." Trần Tư Tuyền cố tình nói tiếp. Chẳng thê phân biệt được lời nói nào là thật, lời nói nào là đùa cả. Muốn hiểu được hàm ý trong câu nói của một người phụ nữ thì quả là một việc không dễ dàng gì.

Lệ Khuynh Thành nhìn Trần Tư Tuyền đầy ngụ ý, nàng cũng không cố ý muốn vạch trần những lời thô lổ của Trán Tư Tuyền ra, bèn nói: "Như thế này thì chúng ta có thể làm một serie quảng cáo rồi. Kỳ đầu tiên thì chúng ta nhằm vào ngàv sinh nhật của người phụ nữ. kỳ thứ hai thì chúng ta nhằm vào những người phụ nữ đã kết hôn, còn kỳ thứ ba thì chúng ta nhằm vào những người phụ nữ có bầu và sinh con để làm quảng cáo_"

"Đúng đó, phụ nữ kết hôn rồi thì cần phải trang điểm cho thật đẹp. sau khi sinh con thì cần phải hồi phục dáng vóc và diện mạo như ngày trước, như thế thì phải cần đến đồ trang điểm hoàn toàn tự nhiên, không thêm bất kỳ gia liệu gì vào của chúng ta_sau đó thì lại cho thêm phụ nữ mãn kinh một cái quảng cáo nữa. ôi, thế thì tất cả phụ nữ đều sẽ trở thành khách hàng tiềm năng của chúng ta." Trân Tư Tuyền xúc động nói.

"Phụ nữ thời kỳ mãn kinh cũng cần sao?" Tần Lạc trợn tròn mắt ngạc nhiên hỏi.

"Anh thì hiểu cái gì chứ?" Lệ Khuynh Thành vỗ vào đùi Tần Lạc một cái rồi nói: "Đến cả bà cụ tám mươi tuổi cũng yêu thích cái đẹp nữa là. Danh ngôn của đàn ông là sống đến già. học đến già. Còn chuẩn mực cuộc sống của một người phụ nữ thì là sống đến già. đẹp đến già. Một ngày không đẹp cũng không được."

Tần Lạc đột nhiên hiểu ra vấn đề, trên thế giới này còn có sinh vật nào đáng sợ hơn người phụ nữ mỗi tháng chảy máu năm lần mà vẫn bình yên vô sự đây?

"Tần Lạc, anh vẫn làm diễn viên nam chính phải không?" Trần Tư Tuyền nghĩ ngợi một lát rồi đưa ra câu hỏi mà mình quan tâm nhất.

"Anh sợ không kịp đâu." Tần Lạc chối từ nói. Hắn thực sự cảm thấy mình không có sở trường diễn kịch, hắn luôn cảm thấy diễn xuất của mình cứng ngắc.

"Không đâu." Cũng không biết Lệ Khuynh Thành vô tình hay cố ý mà nàng dập tan luôn cái ý niệm chối từ của Tần Lạc, nói: " Lời quảng cáo đã có rồi, ngày mai sẽ đi tim Kim Đức Thụy để chuân bị, ngày kia quay luôn_Hai người đã từng hợp tác với nhau rồi, cũng có chút kinh nghiệm, vì vậy mà chắc chắn là chỉ cần một vài lần là sẽ ổn cả thôi. Còn những thứ về sau thì anh không phải lo đâu, cứ để đó cho bọn em làm là được rồi."

Tiếp đó nàng lại cười hô hố, nói: "Cái quảng cáo này quá tuyệt, em thực sự là không muốn người đàn ông khác đến diễn."

"Mình cũng có cảm giác như vậy đấy." Trần Tư Tuyền nói.

" Chỉ có anh Tần của cậu tặng quà cho cậu thì cậu mới vui lòng phải không?"

"BỊ cậu đoán trúng rồi."

Sau khi nghe hai người bọn họ cười đùa công kích nhau một hồi. rồi lại bàn bạc thêm với họ về những chi tiết cụ thể và những việc sau khi kết thúc quay quảng cáo thì cũng đã là ba giờ sáng rồi.

Trần Tư Tuyền ngáp dài một cái rồi nói: "Em mệt rồi, đi ngủ trước đây. Anh và Lệ yêu tinh muốn làm gì thì cứ làm đi."

Nói rồi, nàng liền đứng thẳng người dậy rồi mơ mơ màng màng tiến đến bên chiếc giường.

"Anh không về nữa chứ?" Lệ Khuynh Thành nhìn Tần Lạc với đôi mắt long lanh mọng nước.

Tần Lạc giả bộ rút di động ra xem giờ. rồi nói: "Cũng hơn ba giờ sáng rồi, không về nữa. Bây giờ mà về thì cũng chi làm phiền người khác nghỉ ngơi thôi."

"Anh chỉ lo là quấy rầy chị ấy ngủ, thế không lo quấy rầy em ngủ à?

"Chúng ta có thể không ngủ mà." Tần Lạc tủm tỉm nhìn Lệ Khuynh Thành với ánh mắt dâm đãng nói. Lâu lắm rồi không có hoạt động trên giường gì với Lệ Khuynh Thành rồi, quả là rất nhớ sự phóng túng, buông thả, điên cuồng đến khác người và không biết đến bao giờ mới chịu hết của nàng.

Đau nhưng mà vui. mệt nhưng mà sướng!

"Không ngủ thì chúng ta làm gì?" Lệ Khuynh Thành liếm đôi môi mình một cái, sau đó đưa tay ra vẽ thành đường lên đùi của Tần Lạc.

"Em muốn làm gì?" Toàn thân Tần Lạc bắt đầu nóng lên từng đợt. Người phụ nữ này lại bắt đầu quyến rũ người ta rồi.

"Em muốn." Lệ Khuynh Thành cắn môi nói.

Tần Lạc bắt đầu cảm thấy xúc động, xúc động đến mức không làm chủ được mình. Toàn thân nóng bừng như sắp đốt cháy lên vậy.

"Đi tắm đi." Lệ Khuynh Thành nhỏ giọng nói.

Tần Lạc nhìn Trần Tư Tuyền đang nằm ngủ trên giường nói: "ở đây_không tốt lắm thì phải?"

"Ai bảo là ở đây chứ?"

"Thế thì ở đâu?"

"Đồ ngốc. Anh tắm xong đi rồi em nói cho anh biết." Lệ Khuynh Thành nói.

Đợi sau khi Tần Lạc chui vào trong nhà vệ sinh, thì Lệ Khuynh Thành liền bò lên chiếc giường mà Trần Tư Tuyền đang ngủ.

"Cưng yêu, tối nay cưng phải nẳm một mình một giường rồi." Lệ Khuynh Thành ôm lấy eo của Trần Tư Tuyền nói.

"Đi đi. hai người đi cho xa vào nhé. đừng có mà đánh thức mình dậy đấy." Trần Tư Tuyền đẫy Lệ Khuytih Thành ra, cười nói.

"Cậu thực sự là không muốn sao? Có cần đại gia sướng rồi thì vứt cho cậu nghịch chút không?"

"Mình thèm vào. Mình buồn ngủ lắm rồi, không có hơi sức đâu mà chơi đùa với hai người." Trần Tư Tuyền nói. "Hai người không phải là định làm luôn trong phòng này đấy chứ?" Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Cậu có muốn nghe không?"

"Không."

"Thế thì mình sẽ dẫn anh ấy qua phòngbên rồi làm thịt."

Tần Lạc hào hứng đi tắm cho sạch sẽ, rồi mặc bộ đồ ngủ mà Lệ Khuynh Thành đã chuẩn bị cho từ trước, sau đó thì bước theo chân của Lệ Khuytih Thành sang phòng VIP bên cạnh một cách ngoan ngoãn như thể hắn là con thỏ con đi theo sự dẫn dắt của sói vậy.

Phòng VIP nàv được dùng làm phòng thẩm mỹ cho hội viên, có một chiếc giường và một phòng tắm riêng. Mặc dù điều kiện có phần đơn sơ. nhưng đủ để cho đôi nam nữ người đang nóng bừng bừng này muốn làm việc mà họ muốn.

Một trận phong ba bão táp cuối cùng cũng qua đi, hiện giờ trong căn phòng này được bao trùm bởi một lóp mùi dày đặc của hormone.

Lệ Khuynh Thành nằm áp đầu lên ngực Tần Lạc, dịu dàng nói: "Lần đi Thụy Điển nàv có nguy hiểm không?"

"Không đâu." Tần Lạc nói. "Philip mời đến mà. có chuyện gì thì anh ta nên giúp anh xử lý chứ_Tất nhiên là nếu anh ta mà biết quan hệ giữa em và anh lại thân mật như vậy thì có lẽ anh ta sẽ tìm sát thủ giết anh cũng nên."

Philip thích Lệ Khuynh Thành thì ai cũng biết. Vì vậy mà Tần Lạc mới lấy cái này ra để đùa nàng.

"Có cần em đi cùng anh. không?" Lệ Khuynh Thanh nói.

"Em có thời gian không?" Tần Lạc hỏi lại.

Lệ Khuynh Thành nghĩ một lát rồi nói: "Đúng là không có thật. Thời gian sau này sẽ rất bận, cố gắng đánh một trận thắng tiếp trong năm nay, như thế thì việc chúng ta mua lại P&G sẽ chẳng còn gì là xa lắm nữa."

"Thế thì em cứ bận việc của em đi. Anh là trường đoàn đoàn đại biểu, vì vậy mà sẽ chọn một đội tinh anh đi cùng anh." Tần Lạc ôm chặt lấy Lệ Khuynh Thành nói, đây là một bảo bối mà ông trời ban tặng cho hắn.

"Không đem theo người phụ nữ nào đi cùng sao?" Lệ Khuynh Thành giả bộ không đếm xỉa gì hỏi.

Tần Lạc biết là những việc như thế nàv sẽ không giấu nổi nàng, chưa biết chừng đển lúc nào đó giới báo chí cũng sẽ đăng tải, vì vậy mà hắn liền thành thật nói: "Anh sẽ đem theo Tô Từ, em gặp cô ấy rồi chứ?"

"Gặp rồi."Lệ Khuynh Thành đáp lại. Sau đó bò dậy cắn vào cái đó của Tần Lạc một cái.

"Á, đau." Tần Lạc hít một hơi thật sâu, gào lên.

"Người ta bắn một chỗ thì đổi một nơi khác." Lệ Khuynh Thành lại bò lên người Tần Lạc, bộ tóc dài đen óng buông xuống lồng ngực hắn, nói: "Anh thì bắn một pháo đổi một người phụ nữ."