Trong một căn phòng bài trí rất xa hoa, hai người đàn ông đang nằm một cách khoan khoái trên salong.
Một người gày gò, tuấn tú, một người béo ục ịch, trên tay hai người đều có một ly thuỷ tinh chân cao, bên trong là rượu đỏ, có lẽ mùi rượu chưa bốc lên nên cả hai lắc lắc ly rượu trong tay mình.
"Hồng công tử, người phụ nữ này lại dám lên giọng tổ chức một buổi họp báo. Chẳng lẽ cô ta nắm được chứng cứ gì sao?" Người béo mập cười hỏi. Ông ta thích cười bởi vì dù đối phương không thích nghe lời ông ta nói nhưng khi thấy nụ cười của ông ta cũng không thật sự tức giận.
Có thể ngồi ở vị trí công tác này bởi vì ông ta là người có năng lực. Nhưng điều quan trọng nhất chính là nụ cười của ông ta. Không ai đánh người luôn tươi cười, nụ cười có thể mang lại nhiều người bạn.
"Cô ta có thể có chứng cứ gì đây?" Hồng Mông Lâu cười nói. "Tất cả mọi việc chúng ta tiến hành theo luật pháp. Mỗi một bước đi đều không gì có thể bắt bẻ được. Tôi đã nói với cô ta chúng ta sẽ làm gì. Mặc dù cô ta biết chúng ta giở trò, nhưng thế thì sao nào? Cô ta nói ra thì có người tin sao?"
"Liệu cô ta có ghi âm lời nói của chúng ta không?" Gã béo nói.
Hồng Mộng Lâu thoáng rùng mình một cái nhưng gương mặt hắn nhanh chóng dãn ra, hắn cười nói: "Cô ta sao có thể biết tôi cùng đi với các anh? Cô ta có biết trước chúng ta thảo luận về vấn đề gì không? Chẳng lẽ cô ta đều ghi âm khi hợp tác với bất kỳ khách hàng nào sao? Nếu một khi như vậythì sự cảnh giác đề phòng của người phụ nữ này quá cao. Tôi sẽ thực sự tâm phục khẩu phục khi thua người phụ nữ như vậy". Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
"Chỉ mong là không có. Nếu không tôi rất khó có thể giữ được vị trí của mình, danh dự của công ty cũng bị ảnh hưởng nặng nề" Gã béo nâng ly nói với Hồng Mộng Lâu: "Cô ta không phải thần tiên, không có năng lực tiên đoán sự việc. Tôi nghĩ cô ta làm vậy cũng chỉ để giải thích sự việc. Chúng ta chờ thêm hai ngày nữa sau đó tới tìm cô ta tiếp tục đàm phán chuyện mua lại. Nếu như cô ta tiếp tục không đồng ý, sẽ lại tiếp tục điều tra công ty cô ta mấy lần nữa làm cho công chúng hoàn toàn mất tin tưởng với sản phẩm của công ty cô ta. Một sản phẩm rất có tương lai như vậy biến mất trên thị trường quả thực làm người ta rất đau lòng nhưng mà công ty chúng tôi sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh, đúng không? Dù sao công ty vẫn phải cảm kích tôi".
Hồng Mộng Lâu cười nói: "Bản thân tôi không thích người nào không tôn trọng tôi. Còn cả cái thằng khốn dám hỏi tôi có dám bán cha mình không. Nó tưởng nó có chỗ dựa là Thái Công Dân là có thể coi trời bằng vung sao? Thái Công Dân là ai nào? Ông ta chỉ lợi dụng y thuật của nó mà thôi, tới khi có đấu tranh về quyền lợi thực sự, Thái Công Dân cũng sẽ chỉ biết bô bo giữ mình, nó sẽ là một quân cờ hy sinh mà thôi. Làm một quân cờ mà không có giác ngộ của quân cờ, quả thực là chuyện đau lòng nhất".
"Chỉ khi tự bản thân mình có địa vị cao, khi đó mình có có quyền sai khiến thiên hạ. Chỉ khi bản thân mình nằm trong lòng mỹ nhân thì mới là say kề gối mỹ nhân. Không thể chỉ vì có quan hệ với mình mà cho rằng tất cả đều của mình".
"Không được người khác tôn trọng chỉ là bởi vì trước đây Hồng công tử chưa nổi tiếng. Sau khi chuyện này kết thúc, Hồng công tử sẽ được người khác tôn trọng. Đương nhiên bản thân tôi vẫn rất tôn trọng Hồng công tử. Tôi biết rõ thế lực hùng mạnh của Hồng công tử ở Yến Kinh".
Hồng Mộng Lâu nhếch mếp cười, nhấp một ngụm rượu nói: "Cứ chờ xem kịch vui".
"Hay, ha ha. Tôi đã sắp xếp người tới đó tìm hiểu thông tin. Một khi có vấn đề gì bọn họ sẽ gọi điện thoại cho tôi. Nhưng tôi thực sự muốn biết Hồng công tử và mỹ nữ va chạm với nhau sẽ phát ra lửa hoa gì" Gã béo nịnh Hồng Mộng Lâu.
………………………….
Cả hội trường xôn xao khi nghe những lời nói của Lệ Khuynh Thành.
Chẳng lẽ lần này cục quản lý dược kiểm tra sản phẩm là có âm mưu gì sao?
Hơn nữa hình như Lệ Khuynh Thành đã biết trước đây chính là một âm mưu.
"Lệ đổng, xin hỏi những tiểu nhân ôm chân ngoại bang làm hại sản phẩm dân tộc theo như lời của chủ tịch là ai?"
"Lệ đổng, Khuynh Thành Quốc Tế bị người khác hãm hại sao?"
"Lệ chủ tịch có chứng cớ gì chứng mình điều mình nói không? Liệu chủ tịch có cho giới truyền thông biết chứng cớ của mình không?"
……………..
Các phóng viên nhao nhao đặt câu hỏi, không ai còn giữ được sự tỉnh táo khi Lệ Khuynh Thành đã thả ra một miếng mồi lớn như vậy.
Không thể không thừa nhận, người phụ nữ này thật sự rất lợi hại. Chỉ một hành động khác thường đã làm người khác chấn kinh, chỉ một câu nói thôi đa thu hút sự chú ý của tất cả các phóng viên.
Lệ Khuynh Thành khoát tay ý bảo mọi người yên lặng, nàng nói tiếp: "Khi sự việc nảy sinh mấy hôm trước, tôi vẫn không muốn đứng ra giải thích bởi vì tôi hoàn toàn tin tưởng đối với sản phẩm của chúng tôi. Tôi cũng hoàn toàn tin tưởng vào tư cách đạo đức của nhân viên điều tra. Bột phấn Kim Dũng là phương thuốc bí truyền trăm năm. Trước khi chúng tôi tung ra thị trưởng đã trải qua mấy lần kiểm tra nghiêm ngặt. Cục kiểm nghiệm dược liệu là bộ phận đo lường kiểm tra chất lượng có uy tín trong cả nước. Tôi tin tưởng bọn họ sẽ trả lại sự công bằng cho chúng tôi. Sự giải thích của chúng tôi không có ý nghĩa gì cả. Chỉ có kết quả kiểm tra của cục kiểm nghiệm dược phẩm với là câu trả lời cuối cùng với khách hàng của chúng tôi".
Lệ Khuynh Thành dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thế nhưng nhân viên công ty chúng tôi đã mấy lần hỏi cục quản lý dược. Câu trả lời lần nào cũng là đang kiểm tra, tạm thời vẫn chưa có kết quả. Sau khi sản phẩm chúng tôi bị ảnh hưởng rất lớn về uy tín, sản phẩm tiêu thụ giảm bốn mươi phần trăm, tôi đã nhận được một cuộc ghi âm cực kỳ quan trọng".
Ghi âm?
Tất cả các phóng viên hưng phấn giống như say máu đánh nhau. Chỉ cần là băng ghi âm là giống như có chuyện gì sắp bùng nổ.
Chẳng lẽ bọn họ sắp sửa chứng kiến một sự kiện ghi âm mới chăng? Cũng giống như những sự kiện "ảnh nude", sự kiện "hàng hải", sự kiện "tiếp viên hàng không" khiến cho dư luận xã hội chú ý sao?
Lần này không đợi các phóng viên đặt câu hỏi, Lệ Khuynh Thành chủ động lấy từ trong túi xách của mình một chiếc bút ghi âm đưa cho nhân viên bên cạnh.
"Xin mọi người hãy nghe đoạn băng ghi âm trước. Sau đó tôi sẽ giải thích lai lịch cùng nguyên nhân ghi đoạn băng đó".
Sau khi nhân viên nghiệp vụ nhận chiếc bút ghi âm, kết nối với máy tính, đoạn băng liền được phát qua hệ thống âm thanh.
Ngay sau đó dưới sự chứng kiến của các phóng viên trong hội trường, các phóng viên đã được nghe chi tiết đoạn băng ghi âm cuộc thương thảo mấy ngày trước giữa Lệ Khuynh Thành và đại diện của tập đoàn Procter & Gamble. Khi các phóng viên nghe thấy đại diện tập đoàn Procter & Gamble bằng lòng trả một tỷ USD mua lại Khuynh Thành Quốc Tế thì đám người đó lập tức kinh hãi tới cứng cả lưỡi.
Thế nhưng điều làm người khác kinh ngạc chính là Lệ Khuynh Thành dã từ chối yêu cầu của bọn họ. Tiếp theo đó xuất hiện giọng nói của Hồng Mộng Lâu, hắn dùng giọng nói bá đạo, liều lĩnh không chút kiêng nể uy hiếp Lệ Khuynh Thành bán Khuynh Thành Quốc Tế, hơn nữa hắn còn nói rõ với Lệ Khuynh Thành nếu như Lệ Khuynh Thành không bán Khuynh Thành Quốc Tế hắn sẽ có biện pháp trả thù.
Thế nhưng ngay chính lúc đó một sự việc khác xen vào. Giọng nói của một người đàn ông xa lạ lên tiếng hỏi Hồng Mộng Lâu có bán cha mình hay không làm toàn thể hội trường phá lên cười, rất nhiều người còn ôm bụng cười hồi lâu.
Kinh ngạc. Nổi giận. Điên cuồng.
Tất cả mọi người đã hiểu rõ chân tướng sự việc.
Đây là một âm mưu. Một âm mưu trần trụi.
Đây là sự báo thù. Sự báo thù đã báo trước.
Bạn hãy nghĩ xem. Sự kiện này có liên quan tới tập đoàn dược phẩm được coi là lớn nhất thế giới cùng công ty sản xuất mỹ phẩm hàng đầu Trung Quốc và cả sự uy hiếp của thiếu gia thần bí có gia thế cực đại. Tin tức này có đủ gây chấn động không?
Tất cả phóng viên đều có cảm giác là "siêu giá trị'. Quả nhiên hôm nay đã không lãng phí tới đây. Lệ mỹ nhân này không dễ ra mặt nhưng khi đã xuất hiện thì lập tức tặng giới truyền thông một đại lễ.
Tin tức này đủ để bọn họ gây náo động một thời gian.
Lưu Dịch Tư mở mirophone trước mặt mình nói: "Bây giờ các bạn hoàn toàn có thể đặt câu hỏi nhưng nhất định phải giơ tay. Nếu không âm thanh hỗn loạn, Lệ chủ tịch sẽ không nghe thấy gì, chủ tịch sẽ không thể trả lời câu hỏi của các bạn, đúng không?'
Một phóng viên quàng khăn màu đỏ giơ tay, nhân viên của Khuynh Thành Quốc Tế ra hiệu có thể hỏi. Phóng viên quàng khăn đó hỏi: "Lệ chủ tịch, băng ghi âm này từ đâu có? Chủ tịch là người tham dự vào cuộc đàm phán, tại sao ngay từ đầu lại không biết có cuộn băng này?"
"Đây là của một khách hàng của thẩm mỹ viện, sau khi người đó biết Khuynh Thành Quốc Tế lâm vào cảnh nguy khốn liền chuyển cuộn băng cho chúng tôi. Tôi rất cảm tạ hành động phi thường này. Có rất nhiều người bạn tình nguyện đồng cam cộng khổ cùng với Khuynh Thành Quốc Tế" Lệ Khuynh Thành cười nói: "Khi ấy tôi đang đàm phán cùng với vị đại diện của công ty Procter & Gamble và vị tiên sinh họ Hồng đó. Hơn nữa địa điểm đàm phán là ở khu nghỉ ngơi của thẩm mỹ viện Khuynh Thành Quốc Tế. Nơi này vốn dùng để dành cho khách hàng của thẩm mỹ viện uống trà, tán gẫu vì vậy khi chúng tôi đàm phán, có cả khách hàng khác của thẩm mỹ viện".
"Tôi nghe nói khi đó vị khách hàng đó vừa mới mua cho mình một chiếc bút ghi âm. Sau khi nghe chúng tôi nói chuyện, người đó rất muốn thử chất lượng của bút ghi âm nên đã ghi lại nội dung cuộc nói chuyện của chúng tôi. Cũng chính hành động vô tình của vị khách hàng đã cứu giúp Khuynh Thành Quốc Tế vượt qua cơn gian khó này, làm cho công chúng và giới truyền thông hiểu rõ chân tướng sự việc. Nếu không cho dù chính tôi nói thông tin này, mọi người có tin tưởng không?"
Sở dĩ Lệ Khuynh Thành sắp đặt một vị "khách hàng nhiệt tình" lên sân khấu chủ yếu à nàng không muốn gánh cái tội "âm mưu cố ý'. Bạn thử nghĩ xem. Một khi có thể ghi âm cuộc đàm phán với đại diện của công ty Procter & Gamble làm chứng cớ thì cũng có thể ghi âm bất kỳ thương thảo nào với các khách hàng khác.
Khi đó tiếng xấu truyền ra ngoài, có ai dám thương thảo làm ăn với Lệ Khuynh Thành nữa không?
Đương nhiên giải thích này rất ngây thơ. Rất nhiều ngwoif sẽ nghi ngờ tính chân thực của nó. Thế nhưng chỉ cần Lệ Khuynh Thành không thừa nhận, chuyện này cũng nhạt dần đi.
Thật cũng là giả mà giả cũng là thật. Rất nhiều chuyện không thể phân biệt rõ thật giả.
"Lệ chủ tịch, từ nội dung của đoạn băng ghi âm này, chúng ta biết đây là một âm mưu cố ý nhắm vào Khuynh Thành Quốc Tế. Xin hỏi chủ tịch có thể công bố thân phận của nhân vật thần bí âm mưu dùng quyền lực hãm hại Khuynh Thành Quốc Tế không?"