Bác Sĩ Thần Thông

Chương 715




Trong không gian ảo đã không biết qua bao lâu, sau khi vượt qua kiếm tra, kỹ năng của Trần Thương đã xây ra thay đổi!

[ Đinh! Thuật chữa trị thoát vị hoành màng ngoài tim: cấp đại sư; đặc hiệu: 1, vá tinh vi: chữa trị tỉnh vi có thể giúp màng tim kiên cố, lại không dễ dàng tốn thương các cơ quan xung quanh; 2, phòng ngừa trái tìm dính liền: Vá màng tim xong sẽ không ảnh hưởng đến công năng trái tim cùng buồng tim, phòng ngừa xây ra dính liền. ]

Trong chớp mắt, Trần Thương trở lại hiện thực.

Khi lại lần nữa nhìn trái tìm bị kẹt, trong đầu Trần Thương đã nhắm vào tình huống giờ phút này của người bệnh để tiến hành quy hoạch cùng đưa ra phương án phẫu thuật.

Trần Thương hít sâu một hơi, căm dao phẫu thuật, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật!

Mà lúc này, ai cũng không chú ý tới, sau lưng đã tiến vào mấy người, cả đám đều trừng to mắt, nhìn chằm chằm trái tim phát tím này, một trận hoảng sợ tràn chạy lên não!

Bệnh này... Thật sự là không thể có một chút trì hoãn nào!

Vậy là nguyên ngày hôm nay Tỉnh Nhị Viện đã thực hiện ba ca phẫu thuật, ca phẫu thuật thứ hai là một ca nghiêm trọng, người bệnh bị tai nạn giao thông.

Những phần xương cốt quan trọng trong cơ thể cũng đã bị gãy nhiều chỗ, lá lách rạn nứt, ổ bụng băng huyết.

Ca phẫu thuật này cũng hội tụ khá nhiều chuyên gia đến từ Tỉnh Nhi Viện và Đông Đại Nhất Viện.

Rốt cuộc cũng hoàn thành phẫu thuật lúc hơn sáu giờ tối.

Đúng lúc này, năm người Lý Bảo Sơn, Vương Hướng Quân, Đào Mật, Lý Kiến Vĩ và Trương Hữu Phúc đi ra từ phòng phẫu thuật, nhẹ nhàng thở phào một hơi, thực hiện phẫu thuật trong khoảng thời gian sáu giờ đồng hồ thật sự rất khổ cực, mọi người ai nấy đều mệt mỏi, thậm chí còn không có sức để nói chuyện giao lưu với nhau nữa.

Vậy mà lại nhìn thấy y tá cấp cứu Thôi Nhạc Nhạc đang vội vã chạy tới!

Sau khi nhìn thấy Lý Bảo Sơn, lập tức chạy vội đến chỗ mọi người đang đứng, nóng nảy nói:

- Chủ nhiệm, bác sĩ tiểu Trần làm phẫu thuật khẩn cấp cho một người bệnh bộc phát nặng trong phòng cấp cứu!

Câu nói của y tá vừa dứt khỏi miệng, mặt mày năm chủ nhiệm lập tức biến sắc!

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe thấy, hai mắt ông cũng trừng lớn:

- Cái gì? Phẫu thuật bên trong phòng cấp cứu?!

Vừa nói dứt câu, Lý Bảo Sơn thậm chí còn không để ý tới bộ quần áo đang mặc trên người, cứ thế mặc nguyên bộ phẫu thuật màu xanh chạy ra bên ngoài!

Tim ông lúc này đập mạnh và loạn nhịp như sắp. chết đến nơi!

Những mệt mỏi trong nháy mắt cũng biến mất không còn nữa!

Dám làm phẫu thuật trong phòng cấp cứu thì người đó phải cần có chứng chỉ phẫu thuật xuất sắc lắm mới được, nếu không ca phẫu thuật chẳng may không thành công, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề lớn!

Chuyện này mà Trần Thương cũng dám, đúng là cả gan làm loạn!

Có lẽ do dạo gần đây ông đã để cậu ta thoải mái quá mức rồi!

Vậy nên mới có chuyện cậu ta muốn làm gì thì làm!

Lý Bảo Sơn càng nghĩ, trong lòng ông càng thêm tức giận, nét mặt càng ngày càng đen lại!

Rốt cuộc là vì cái gì mà tiểu tử này lại dám hành động hồ nháo như vậy, bình thường là người hiểu chuyện lầm cơ mà, sao lại có thể làm ra mấy cái chuyện hồ đồ này chứ?

Chuyện này đã chạm tới nguyên tắc của Lý Bảo Sơn và điều lệ cũng như chế độ bệnh viện!

Đây không phải là chuyện nhỏ.

Nghĩ tới đây, bước chân Lý Bảo Sơn càng lúc càng nhanh hơn!

Bốn chủ nhiệm sau lưng mặt mày không tốt chạy theo.

Tất cả mọi người đều là hệ thống khoa ngoại, đối với vật này hiểu rất rõ!