Làm sao bây giờ?
Như thế nào mới có thể lấy ra nội nang mà không ảnh hưởng gì, đây là giai đoạn quan trọng nhất trong lần phẫu thuật này!
Yêu cầu một đôi bàn tay cực kỳ ổn định mới có thể làm được!
Bác sĩ gây tê nhịn không được nói: "Tạm dừng hô. hấp, thời gian không còn nhiều lảm.
Tỉnh Nhiên lo lắng, làm sao bây giờ?
Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa cũng lo lắng nhìn về phía Vệ Chí.
Vệ Chí vốn ồn ào, trừng mắt: Nhìn cái gì mà nhìn! Lão tử chỉ là phụ trợ...
Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa lập tức sững sờ, nhìn vẽ phía Tỉnh Nhiên.
Tỉnh Nhiên giữ im lặng, làm như không nhìn thấy: Thua cũng không thể trách đi rừng, ad nồi!
Giờ khắc này, là carry (chủ lực) của đội, trách nhiệm ngược gió lật bàn (lật kèo) đều đặt hết lên người Trần Thương.
Mà lúc này, khi Trần Thương nghe thấy bác sĩ gây tê nói vậy, bỗng nhiên tắt sáng lên!
Đúng rồi!
Hoàn toàn có thể mượn nhờ hô hấp để giải quyết vấn đề này.
Nghĩ tới đây, Trần Thương trực tiếp đặt dao phẫu thuật cùng pha lê khí xuống, cẩn thận dùng ngón tay chậm rãi gắng sức tại ngoại nang, phòng ngừa đè ép vào nội nang.
Một bước này là muốn tách rời dính liền giữa nội nang và ngoại nang!
Ngón tay Trần Thương cực kỳ linh xáo!
Ngón tay của Trần Thương giống như nghệ thuật gia hoặc là ma thuật sư, giống như đang nhẹ nhàng nhảy múa dưới ánh đèn phẫu thuật... Độ linh xảo của những ngón tay ấy giống như vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người, trong ổn định có tỉnh xảo.
(DG: Linh xảo = Linh hoạt + Tính xảo)
Tỉnh Nhiên nghiêm nghị.
Đây là đôi tay gì thế này.
Vệ Chí nhìn tê cả da đầu.
Trương Bồi Nghĩa cũng mặt đầy mộng bức, nghẹn họng nhìn trăn trối.
Tiền Lượng thở dài: Cậu ta lại trang bức rồi!
Cảm xúc của những y tá trong phòng phẫu thuật thì càng bành trướng, hai tay thật gợi cảm, vừa lớn lại linh hoạt, nhất định rất có cảm giác an toàn và ấm áp?
Rốt cục!
Trần Thương tách rời thành công, nội nang triệt để được cắt ra khỏi ngoại nang!
Lập tức Tỉnh Nhiên kinh hô: "Xinh đẹp!"
"Vệ Chí cũng chấn động trong lòng: "Lợi hại!"
Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa, mặc dù một người ở TOP (đường trên), một người ở MID (đường giữa), không giúp được gì, nhưng vẫn biết hô 666!
(DG: 6 = Tuyệt vời, 666 = Tuyệt vời x3)
"Không tệ!"
"Ngưu bức!"
Trong lòng Trần Thương không suy nghĩ bất cứ. chuyện gì khác, không chút nào để ý tới bốn người chung quanh.
Bác sĩ gây tê cũng khinh bỉ nhìn thoáng qua bốn người, đây rõ ràng chính là một đánh bốn...
Không đúng, là một đánh chín!
Lúc này, Trần Thương quay người nói với bác sĩ gây tê.
"Lão sư, phiền phức phồng phổi!"
Vừa rồi, Trần Thương nghĩ tới chính là mượn nhờ bốn phía nội nang, đặc biệt là lực đẩy của nội nang. cùng khí lưu ở các hướng khác nhau làm phồng phổi, toàn bộ u nang có thể rơi vào trong bồn đựng nước muối sinh lí.
Đám người nghe Trần Thương nói muốn làm phồng phổi, lập tức trợn tròn mắt!
Tỉnh Nhiên thì biến sắc, tôi mẹ nó vừa mới khen cậu một câu... Cậu đã đi hiến mạng?
Không sai, trong mắt người khác, sau một đợt COMBAT tổng (10 người cùng giao tranh), đồng đội đã bỏ mình, Trần Thương lấy một chọi năm, sau khi giết được năm người đội địch.
Trong khi đồng đội đỏ mặt, mắt đỏ kích động hô 6666.
AD bỗng nhiên linh cơ khế động, ngưu bức hết to, giống như tiếng hống của một con rồng khổng lồ!
Cậu mẹ nó đẩy trụ làm gì?
Tỉnh Nhiên vô cùng tức giận!
Ưu thế tốt như vậy lại sắp bị cậu ném mất!
AD rác rưởi!
Vệ Chí nhìn thoáng qua Trần Thương: Chẳng lẽ lại có thao tác mới gì hay sao?
Tiền Lượng thì vẫn giữ im lặng, lão rất quen thuộc với ánh mắt này của Trần Thương, giống như lại đến thời gian trang bức???
Tỉnh Nhiên một mặt bức xúc, bỗng nhiên nhìn thấy Trần Thương trừng mình một cái, vội vàng tịt ngòi.
Trần Thương nói: "Mang cái chậu tới đây, đổ vào nửa chậu nước muối sinh lí.
Tỉnh Nhiên nhìn thấy ánh mắt Trần Thương, không tự chủ được nói câu: "Vâng..."