Bác Sĩ Thần Thông

Chương 462




Trần Thương nín hơi ngưng thần, thận trọng cầm lấy dao phẫu thuật, khẽ nghiêng 30 độ, sau đó dùng lực đều đều, cẩn thận dùng lưỡi dao cạo lột.

Vệ Chí đứng bên cạnh nhìn thấy, không khỏi có chút bận tâm.

Lúc này, nhất định phải dùng sức đều, không nhẹ không mạnh, bởi vì bên trong ngoại nang là nội nang, một khi dùng sức quá nặng dễ làm nội nang rạn nứt.

Rất nhanh, Trần Thương vừa rạch ra một miệng nhỏ ở ngoại nang, Tỉnh Nhiên cấp tốc đưa tay vào, trực tiếp dùng ngón tay bảo vệ nội nang.

Trần Thương nhẹ gật đầu, Tỉnh Nhiên phối hợp làm hắn cảm thấy rất dễ chịu

Phẫu thuật cỡ lớn thế này tuyệt không phải chỉ dựa vào một người là có thể làm tốt.

Có một người ra sức giúp đỡ, sẽ giảm bớt rất nhiều thao tác cùng phiền toái không cần thiết

Dù sao liên tục hoán đổi trang bị trong tay, rất dễ xuất hiện sai lầm không cần thiết.

Có Tỉnh Nhiên xuất hiện, mọi việc đều thuận lý thành chương!

Trần Thương tranh thủ cầm cái kéo, cấp tốc dùng cái kéo mở rộng vết cắt phòng ngừa vết cắt ở ngoại nang đột nhiên giảm sức ép, dẫn đến áp lực cục bội ở nội nang tăng cao đột ngột, gây nên rạn nứt nội nang.

Toàn bộ những thao tác này đều là khảo nghiệm năng lực hợp tác của người thực hiện phẫu thuật.

Nếu như dựa theo suy nghĩ ngay từ đầu của Trần Thương, không tính thêm Tỉnh Nhiên vào thì bước tiếp sẽ có hơi nhiều phiền phức một chút.

Có một người hỗ trợ không tệ, thật sự là rất tốt! Tỉnh Nhiên cũng rất không tệ, tối thiểu trình độ của anh ta vẫn bày ra đó.

Trần Thương khẽ gật đầu

[ Đinh! Tỉnh Nhiên độ thiện cảm + 3. ]

Trần Thương:...

Đối với ca phẫu thuật này, thật ra Tỉnh Nhiên cũng không đủ sức thực hiện, cho dù hiểu rõ đối với phẫu thuật phổi, nhưng khi đối mặt với loại bệnh hiếm thấy này, vẫn cần một người đến ổn định quân tâm.

Mà Trần Thương xuất hiện, rất đúng lúc.

Phẫu thuật tiếp tục thực hiện, sau khi mở rộng vết cắt ngoại nang lớn hơn đường kính nội nang.

Trần Thương quay người nhìn Vệ Chí: "Chủ nhiệm, giúp tôi giữ chặt ngoại nang”"

Vệ Chí vội gật đầu, thận trọng luồn ngón tay vào trong, nhấc tầng nang phía ngoài lên.

Trần Thương nhanh chóng nâng dao, dọc một đao, làm thành một vết cắt hình chữ "Thập" (+).

Sau đó đến thời điểm mấu chốt nhất, phải cẩn thận bóc ra phần dính liền với ngoại nang, đợi sau khi hoàn toàn tách rời mới có thể lấy nội nang ra!

Nhưng khi nội nang xuất hiện trong tâm mắt mọi người thì bỗng nhiên Tỉnh Nhiên biến sắc!

Bởi vì hắn phát hiện vách nội nang có tổn hại!

Không đúng!

Đây không phải tổn hại, là một đường trùng ngấn...

Cái này mang ý nghĩa độ dày của vách nội nang rất mỏng, hết sức dễ bị tổn hại.

Thế nhưng, hiện tại làm sao chia rời nội nang?

Quá trình này là nguy hiểm nhất, cũng là quá trình mấu chốt nhất, càng là chỗ quan trọng nhất trong ca phẫu thuật lần này.

Tỉnh Nhiên giữ im lặng, nuốt một ngụm nước miếng, ngẩng đầu nhìn Trần Thương.

Phát hiện Trần Thương cũng nhìn chằm chằm nội nang, trầm mặc không nói.

Chẳng lẽ... Cậu ta cũng không nắm chắc sao?

Lúc này, mấy người Tiền Lượng cũng vội chú tâm, đứng ở một bên, thận trọng quan sát phẫu thuật.

Vệ Chí thấy Trần Thương nhìn trong ngoại nang có chút ngẩn người, trong lòng không khỏi lo lắng.

Chẳng lẽ trong khi phẫu thuật gặp xảy ra chuyện gì đặc biệt?

Nghĩ tới đây, Vệ Chí ngẩng đầu nhìn Tỉnh Nhiên.

Chỉ thấy Tỉnh Nhiên cũng không nói một lời, vội vã cuống cưỡng nhìn chằm chằm khu vực phẫu thuật, không dám quấy rầy Trần Thương.

Giờ khắc này, phòng phẫu thuật lâm vào yên tĩnh!

Trần Thương không phải đang ngẩn người, mà là đang suy nghĩ, như thế nào mới có thể xảo diệu lấy nội nang ra!

Lúc này nội nang quá mỏng, Trần Thương căn bản không dám dùng sức bóc ra.