Bác Sĩ Thần Thông

Chương 148




Mượn vị cay, Trần Thương lại uống một ngụm.

Hai nam nhân uống rượu, nếu không phải nói nhiều, nếu không phải rượu nhiều.

"Vương Dũng rõ ràng có tâm sự, không mấy chén, đã bắt đầu nói nhiều, đầu lưỡi cũng lớn.

~ Thương nhi, ngươi cảm thấy ta thế nào?

Vương Dũng nhìn chằm chằm Trần Thương hỏi.

Trần Thương nhẹ gật đầu, mời một ly:

- Mặt mày sáng sủa, tích cực cầu tiến, Tiểu Lâm nói ngươi nếu đặt ở thời cổ đại là anh hùng, ghét ác như: cừu, hành hiệp trượng nghĩa.

"Vương Dũng nghe xong, cười, tự giễu nói:

- Đánh rắm! Ta là anh hùng, kém xa đâu, nói thật,

"Thương nhị, nói thật lòng,có đôi khi ta rất ghen ghét ngươi! Ghen tị đến ghen ghét!

~ Hai ta cùng một lượt tiến vào bệnh viện, đúng không? Sau khi vào, ta cảm thấy ta biểu hiện rất tốt, đi theo chủ nhiệm phẫu thuật, hơn nữa bình thườn, ta thường xuyên tham gia hoạt động phòng ban, nói thật, ta tự nhậnchính mình cũng coi là tích cực cầu tiến.

- Nói trắng ra là, giữa đồng nghiệp không phải chính là so sánh đâu à? Ta so cùng ngươi, hiện tại ta mới phát hiện, ngươithật lợi hại! Chỉ là bình thường không hiển sơn không lộ thủy mà thôi! Trong nhóm chúng ta, "Thương nhỉ ngươi là an tâm nhất, điệu thấp, nếu không phải lần trước nhà máy hóa chất bị nổ, ta cũng không biết ngươi có trình độ như vậy. Thật!

- Ta khi đó mới biết được, trong lúc bất tri bất giác, †a lại kém ngươi nhiều như thế.

Trần Thương thở dài:

- Tính cách hai ta không giống nhau, ta không thích giao tiếp nhiều, bình thường lúc rảnh rỗi thì lấy sách ra đọc, ngươi không giống, Vương Dũng, ngươi đi ra xem một chút, bệnh viện chúng ta có bao nhiêu người không nhận ra ngươi?

~ Vì vậy ngươi cũng không cần nghĩ lung tung chỉ cho nhức đầu, cố gắng thực hiện kỳ kiểm tra lần này cho tốt đi, hiện tại cùng làm cùng hưởng, hợp đồng cùng biên chế chênh lệch không lớn.

Trần Thương an ủi cũng có một chút tác dụng, Vương Dũng thở dài:.

Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

~ Ai... Ta cũng rất muốn giống như ngươi, trở nên nổi bật, đến bệnh viện lớn làm! Để cha mẹ ta vui vẻ tự hào.

- Ta học tập không bằng ngươi, thi không đậu nghiên cứu sinh, tiến vào bệnh viện chỉ hy vọng có được hợp. đồng lao động làm đến già là được rồi, làm chủ nhiệm gì đó thì ta không dám nghĩ, chỉ muốn học một chút bản lĩnh, sau này không đến mức thất nghiệp.

- Ngay từ đầu, khi ta nghe thấy chủ nhiệm chia ta cho ngươi, trong lòng ta hơi nén giận, muốn từ chức, thật

~ Ta cảm thấy ngươi giỏi hơn ta là không sai, thế nhưng có thể giỏi hơn ta bao nhiêu? Ta đi theo ngươi có thể học bao nhiêu thứ? Vương Dũng ta có cái gì nói cái đó, ngươi cũng đừng chê cười, đây đều là lời thật lòng của ta.

- Thế nhưng, khoảng thời gian này ta mới phát hiện, là tầm nhìn của ta hạn hẹp, mơ tưởng xa vời, chênh lệch quá xa với ngươi, chưa nói đâu xa, chỉ riêng chuyện Trình Phương kia, nếu thật sự Trình Phương ở bệnh viện chúng ta xảy ra vấn đề gì, ta đừng nói chuyển chính, không bị khai trừ đã rất may mắn rồi!

~ Vì vậy, hôm nay gọi ngươi ra đây, ta muốn nói lời xin lỗi, ngươi đừng ghét bỏ ta, thật, ta thật phục ngươi, Thương nhỉ, sau này ta chính là bác sĩ cấp dưới của ngươi, ta nghe ngươi, tới tới tới, hai ta uống hết ly này!

Chín chai bia, Trần Thương uống bốn chai, Vương Dũng uống năm chai, uống nhiều quá.

. Nói nhiều!

Thế nhưng nói thật cũng nhiều.

Sau khi uống rượu, có người thích thổi trâu bò, có người thích khóc, có người thích nói lời trong lòng, có người thích im lặng không nói...

Trần Thương thích đi tiểu.

Sau khi trở về, Vương Dũng đã kết xong.

Mà Trần Thương nhìn thấy trên đầu Vương Dũng từ †ừ bay lên một dấu chấm hỏi.

Có nhiệm vụ?

[ Đinh! Trợ giúp Vương Dũng hoàn thành nhiệm vụ: Thành công thi đậu hợp đồng lao động, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhận được ban thưởng: 1: Nhận được một huấn luyện kỹ năng ngẫu nhiên, 2. Cấp bậc + 1; 3: Mở ra hệ thống sư đồ. ]

Trần Thương sững sờ!

Phần thưởng phong phú như thế?