Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 971: Tất cả đều vui vẻ!




- Nhưng mà, mỗi người chúng ta ở đây, đều là cực kỳ ưu tú, công tác của mọi ngươi, thành tích của mọi ngươi, đều khẳng định đáng giá.

- Vì lẽ đó, tôi và chủ nhiệm Chu phó chủ tịch hội ngoại khoa Gan mật quốc gia chúng ta đã thảo luận một chuyện, quyết định tăng thêm một vị trí quản sự.

- Trần Thương là thành viên hội ngoại khoa Gan mật Đông Dương chúng ta, chúng tôi đề bạt thêm chức vị quản sự, biểu thị khen ngợi! Ngoại trừ Trần Thương, còn có năm vị trí quản sự, dựa theo xếp hạng tuyển ra.

- Tiếp theo, cho mời uỷ ban giơ tay biểu quyết, thống nhất tăng thêm một vị trí quản sự xin giơ tay, biểu quyết!

Sau khi nói xong, Tiền Lượng và Trương Hữu Phúc chờ mấy phó chủ tịch nhao nhao nhấc tay, phía dưới thành viên của hội chủ ủy hàng trước cũng nhao nhao nhấc tay, biểu thị đồng ý.

Cứ như vậy, tất cả mọi người đều vui vẻ.

Xếp hạng thứ sáu là một bác sĩ chủ trị ba mươi lầm tuổi thuộc đại học Đông Dương Y Khoa cơ sở hai của bệnh viện, vốn đĩ cảm thấy mình không có hi vọng.

Sau khi tiếc hận, vẫn còn hơi lạc lõng. 

Đương nhiên, anh ta cũng không có lời oán giận, anh ta nghĩ tới hành động của Trần Thương, đúng là nên được khen ngợi, anh ta cũng cực kỳ đồng ý với cách làm này của Trần Thương, hơn nữa!

Đổi thành anh ta, cũng sẽ làm như vậy!

Nhưng, dù vậy, vẫn còn hơi thất vọng nhỏ.

Dù sao, thân phận quản sự, mang ý nghĩa được nhận thức trong ngành.

Nhưng mà nghe được những lời này của chủ nhiệm Tiền và Trương Hữu Phúc, người đàn ông lập tức bắt đầu vui vẻ.

Không nghĩ tới chính mình thật còn có cơ hội!

Lập tức, người đàn ông hơi kinh ngạc!

Sau khi nghe người chủ trì nêu to tên từng quản sự, anh ta vội vàng đứng lên bước lên đài, bắt tay với các vị chủ tịch.

Tất cả đều vui vẻ!

Chỉ là lúc này, Tiền Lượng nói:

- Chúc mừng các vị, trở thành quản sự của, hãy cố gắng vì sự nghiệp của hội ngoại khoa Gan mật tỉnh Đông Dương chúng ta! 

- Ở đây, có lẽ mọi người đều không phải ai cũng hiểu rõ Trần Thương.

- Thật ra, đề bạt Trần Thương làm quản sự, là chủ ý của tôi và chủ nhiệm Trương Hữu Phúc, đây là một bác sĩ ưu tú của ngoại khoa Gan mật, mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng đã lập không ít thành tích xuất sắc trong ngành của chúng ta.

- Đương nhiên, tôi đề bạt Trần Thương, không chỉ vì tôi xem trọng cậu ấy, mà là vì sự nghiệp cậu ấy làm cho ngoại khoa Gan mật ngoại, có cống hiến một chút đặc thủ, cụ thể cái gì... Trước đó tôi thừa nước đục thả câu, vào ngày mai, tôi sẽ mời Trần Thương đến hội trường vào buổi sáng, đến lúc đó mọi người sẽ biết!

Cuối cùng, sau khi Trương Hữu Phúc kết thúc công tác của mình, hội nghị hôm nay đến đây là kết thúc, ngày mai là thời gian giao lưu, sẽ mời một chút chuyên gia đến đây giảng giải một chút kỹ thuật phẫu thuật đặc thù.

Nói đơn giản một chút, là thời gian của người có kinh nghiệm.

Sau khi hội nghị kết thúc, Tiền Lượng và Trương Hữu Phúc đi tới, nhìn Chu Hoành Quang:

- Chủ nhiệm Chu, hôm nay bao giờ đi? Hay để tôi 

phái người đưa mọi ngươi ra trạm xe đi.

Chu Hoành Quang chần chờ một chút:

- Xế chiều ngày mai về.

- Dù sao cũng là cố ý mang theo các học sinh đến xem tiểu Trần mạch suy nghĩ, nhưng mà... Hôm nay mặc dù không thành công, nhưng là cũng coi như cho đám hài tử này họ học một khóa, đối với bác sĩ mà nói, phẩm đức so y thuật quan trọng hơn, ngày mai lại về đi!

Tiền Lượng nghe xong, lập tức vui vẻ: - Được được được!

Sau khi Chu Hoành Quang nói xong, rồi nói với hai người:

- Đúng rồi, buổi tối đi một chuyến đến tỉnh Nhị viện đi, tôi thật tò mò, cuộc phẫu thuật kia.

Tiền Lượng và Trương Hữu Phúc nghe xong, nhẹ gật đầu, bắt đầu bên liên hệ tỉnh Nhị viện.