Thế nhưng chỉ riêng thủ pháp hồi phục vị trí đã cần không ngừng luyện tập cùng đề cao, như vậy mới có thể luyện được kỹ thuật, Vương Hướng Quân có thể luyện ra thủ pháp hồi phục vị trí, cái này không thể không nhờ đến hàng ngàn hàng vạn người bệnh..
Vì lẽ đó, thời gian dần qua, số người biết loại kỹ xảo hồi phục vị trí này càng ngày càng ít!
Trần Thương nhìn dáng vẻ tò mò và ngưỡng mộ của Tần Duyệt, lòng hư vinh tăng lên, cảm giác đắc ý.
Bên người có một cô gái ngưỡng mộ, cảm giác này thật tốt.
Trần Thương cười nói:
- Khi anh thực tập, trong khoa có một bác sĩ, cũng am hiểu về lĩnh vực này, cho nên anh đã học được từ anh ta, sau đó anh cũng đọc sách, tìm tòi...
- Hôm nay vừa khéo đụng phải, chỉ muốn dùng thử mà thôi, không ngờ hiệu quả thật không tồi.
Trong lòng Tân Duyệt cực kỳ thỏa mãn, Trần Thương càng lợi hại, cô càng vui vẻ.
- Lợi hại!
- Quá giỏi!
- Anh thật giỏi!
Trần Thương nhịn không được khụ khụ một tiếng, quá phận, li3m hơi nhiều rồi đó.
Hai người vừa nói vừa cười, cùng nhau đi đến quán lẩu dê mới mở.
[ Đinh! Nhiệm vụ trái tim của thầy thuốc hoàn thành, nhận được ban thưởng: Cấu trúc chỉ tiết các cơ quan trong giải phẫu thân thể con người, nhắc nhở, có thể tùy chọn một trong những hệ thống của thân thể: Ví dụ như hệ tiêu hoá, mạch máu, hệ thống tuần hoàn, hệ thống hô hấp,... sau khi giảng bài kết thúc, anh sẽ nắm giữ thuần thục hệ thống đó. ]
Trần Thương nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, lập tức vui mừng!
Đây là đồ tốt!
Phản ứng đầu tiên Trần Thương nghĩ tới là hệ thần kinh!
Với tư cách là lĩnh vực cực kỳ tra tấn người, cực kỳ học bá, hệ thần kinh hoàn toàn xứng đáng!
Trần Thương đã vô số lần bị môn tâm thần học tra tấn, nằm giường là ngủ.
Chẳng lẽ, bây giờ mình sẽ học luôn à?
Thế nhưng... học xong môn này, trong đoạn thời gian này Trần Thương cũng không cần đến, đây là mấu chốt.
Nghĩ tới đây, Trần Thương tỉnh táo lại, cẩn thận phân tích một phen, bỗng nhiên nghĩ đến một hệ thống khác gần với hệ thần kinh:
- Hệ thống tuần hoàn máu.
Cái này là trước mắt mình cần nhất.
Nghĩ đến mấy tháng sau phẫu thuật mạch máu lớn, Trần Thương nghĩ tới nghĩ lui, quyết định lựa chọn hệ thống tuần hoàn máu.
Kỳ thật, đêu dùng rất tốt...
Trần Thương nhìn mỗi một hệ thống đều trông mà thèm.
Không sai, chỉ có thể lựa chọn một cái thích hợp nhất đối với mình.
[ Lựa chọn hệ thống tuần hoàn máu! ]
Tân Duyệt nhìn Trân Thương ngồi ngẩn người, tò mò hỏi:
- Thế nào? Anh không đói bụng hả?
Trần Thương lắc đầu cười nói:
- Không phải!
Tân Duyệt ồ một tiếng:
- Em cho là anh không đói bụng đâu, không đói bụng thì đưa đồ ăn cho em, chớ lãng phí!
Trần Thương lập tức im lặng:
-...
Có một bạn gái ham ăn là thể nghiệm gì?
Trần Thương bất đắc dĩ!
Nhìn Tân Duyệt, thở dài, cô không phải tiểu li3m chó, cô là chó săn nhỏ!
Lúc ăn cơm, bỗng nhiên Tân Duyệt tâm huyết dâng trào:
- Trần Thương, đây là đốt xương thứ mấy?
Trân Thương im lặng, liếc mắt:
- Em coi là người à? Anh làm gì có thời gian đi nghiên cứu xương dê?