Mấy ngày nay, chuyện Trần Thương châm cứu lồng ngực cho thai nhỉ ở khoa phụ sản trong nháy mắt đã truyền ra bên ngoài, anh lập tức nổi danh khắp bệnh viện.
Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến việc này, chính là Trình Hân!
Vào lúc đêm muộn, sau khi đi làm về, Trình Hân trắng trợn tuyên truyền ra bên ngoài.
Thậm chí còn thêm mắm thêm muối, thổi phồng Trần Thương lên nói anh là nhân tài chỉ có ở ngoại khoa lồng ngực của Tỉnh Nhị Viện, một tay châm cứu Tồng ngực xuất thần nhập hóa, có khả năng cứu vớt thai nhi ngay khi vẫn còn ở bên trong nước ối
Mà thường thường, khi một anh hùng bất ngờ xuất hiện, lập tức sẽ có một nhân vật nào đó làm nền.
Thạch Kỳ, cũng phát hỏa trong thời điểm này, với miệng của một người phụ nữ, nếu muốn hạ thấp khả năng của một người đàn ông, bình thường sẽ chỉ cần nói vài chữ: Ông ta không được!
Thế là, trong nháy mắt tin tức Thạch Kỳ không có năng lực được truyền khắp Tính Nhị Viện.
Khi vừa thấy Thạch Kỳ đến, toàn bộ sinh viên quy bồi ở bệnh viện, không hẹn mà đều có chung một phản ứng!
- Nha! Thạch Kỳ à? Ông ta không được!
Vốn Thạch Kỳ muốn tạo dựng một chút uy tín riêng trong lòng các sinh viên quy bồi ở đây, sau đó sẽ cải thiện quan hệ với các lãnh đạo một chút, cốt yếu là để bản thân có thể làm chú nhiệm trung tâm quy bồi
Thế nhưng hiện tại đến quỷ cũng biết, giờ còn chưa làm được cái gì, mà những học sinh trong này lại lưu truyền ra một cái biệt hiệu “Không được” dành cho ông.
Bây giờ học sinh ở đây luôn đùa cợt gọi Thạch Kỳ là “Thạch không được”!
Nghĩ tới đây, Thạch Kỳ tức đến mức mặt đỏ tía tai!
Chỉ có điều, Thạch Kỳ cũng rất tò mò, ông không hiểu bí mật này của mình là bị ai phát hiện ra?
Từ đó về sau, Thạch Kỳ tranh thủ thời gian cùng trung tâm quy bồi và đi huấn luyện công việc với lão sư, dù sao thì lúc đi dạy học, đâu ai có đủ khả năng nhịn được hầu hết những ánh mắt chất vấn của các học sinh trong trường.
Sau khi Thạch Kỳ từ chức, Chu Ba khoa bệnh phổi đến phối hợp với Trần Thương.
Công việc hợp tác cũng diễn ra rất thuận lợi.
Vào buổi chiều ngày thứ năm.
Khi Trần Thương đang ngồi trong phòng làm việc nhấn tin cho Mạnh Hi:
- Mạnh lão sư, tối nay tôi bận ca đêm nên không đến được.
Trực ca đêm ở khoa cấp cứu giống như đứng trên một võ đài lớn để thi đấu.
Người bệnh kiểu gì cũng có khả năng xuất hiện, chuyện không may gì cũng có khả năng xảy ra.
Buổi tối y tá Tiểu Lâm mang cơm đến cho Trần Thương, sau khi cơm nước xong xuôi, Trần Thương bắt đầu bù lại trí thức về ngoại khoa tim.
Khoảng chừng hơn tám giờ, bỗng nhiên người đến khoa cấp cứu, mà hai người này trang điểm vô cùng quái dị.
Hai người lải nhải đi đến, vừa lúc Trần Thương đang đứng đợi y tá trưởng đóng dấu đơn xét nghiệm.
Trông thấy hai người, hỏi:
- Có chuyện gì?
Nhìn ngoại hình cả hai có vẻ đều đã lên chức bà nội, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi, ăn mặc rất quái dị, giống như tín đồ phật giáo nhưng cũng có chút không giống, nói tóm lại là nhìn không ra, ngay đến Trần Thương nhìn cũng không rõ.
...
Một lão thái thái mập mạp nói:
- Bác sĩ, em gái tôi phát sốt!
Trần Thương sững sờ, từ túi áo móc ra một cái nhiệt kế, bảo hai người ngồi xuống ghế dựa.
- Trước đo nhiệt độ cơ thể đã!
Trần Thương kẹp nhiệt kế ở dưới nách lão thái thái.
Mấy phút sau, nhiệt độ cơ thể cho kết quả, 38.5 độ C.
Sau khi Trần Thương do dự một phen, nói:
- Cần phải lấy máu, nhanh chóng xét nghiệm máu.
Đối phương cũng không từ chối mà rất phối hợp.
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!