Mà Trần Thương lại có thái độ vô tư như vậy, nói thật, Đàm Trung Lâm thực tình bội phục!
Hơn nữa, chỗ cao thâm của phương pháp khâu Chen, Đàm Trung Lâm bây giờ còn cảm thấy mò thấy, thật sự là một kỹ xảo khâu cao thâm.
Trên căn bản so với tiểu Trần đúng là tự tìm phiền não!
Nghĩ tới nghĩ lui, Đàm Trung Lâm đột nhiên cảm thấy, mình chỉ cần chiến thắng chủ nhiệm An, như vậy mấy ngày nay ăn móng heo cũng không phí công.
Sau khi hạ quyết tâm, Đàm Trung Lâm bỗng nhiên thần thanh khí sảng, tâm tình cũng vui vẻ.
Thế nhưng, Đàm Trung Lâm duy chỉ có chút hiếu kỳ chính là, vì sao hiện tại chủ nhiệm An lại khí định thần nhàn như thế?
Chẳng lẽ ông ta nằm chắc có thể thẳng mình?
Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm không khỏi cảm thấy khẩn trương mấy phần, loại cảm giác căng thẳng này từ khi tốt nghiệp đại học đến giờ cũng đã mấy chục năm Đàm Trung Lâm ông đều chưa gặp qua...
Tần Duyệt đi theo Trần Thương đi ở phía trước hai vị chủ nhiệm, luôn cảm giác có chút không được tự nhiên!
Dù sao bình thường nào có bác sĩ nhỏ đi ở phía trước, chủ nhiệm đi ở phía sau?
Thế nhưng....
Cô nhìn thấy Trần Thương thoải mái đi ở phía trước, chủ nhiệm An cùng chủ nhiệm Đàm đều đàng hoàng đi ở sau lưng, loại cảm giác là lạ này...
Trọng yếu nhất chính là lúc này cô còn đứng ở bên cạnh Trần Thương, bộ dáng này của mình tựa hồ thật không lễ phép.
Thế nhưng, mỗi lần lúc cô không tự chủ thả chậm bước chân muốn để hai vị chủ nhiệm đi trước, Trần Thương cũng thả chậm theo, Trần Thương vừa đi chậm lại, hai người đẳng sau cũng dứt khoát đi chậm theo... Tân Duyệt điên rồi, mấy chủ nhiệm này muốn thế. nào?
Thế nhưng hai vị chủ nhiệm ở đây, cô cũng không dám nói, cũng không dám hỏi.
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ trong tay Trần Thương nằm được nhược điểm của họ?
Nghĩ tới đây, hai mắt Tân Duyệt tỏa sáng, trong đôi mắt to viết đầy sự tò mò.
[ Đinh! Năm trăm ca phẫu thuật khâu cơ đã hoàn thành, nhận được ban thưởng: Phục kiện chỉ nam cơ. ]
[ Đinh! Mục tiêu lâm sàng của nhiệm vụ là 500 ca phẫu thuật đã hoàn thành, nhận được ban thưởng: Quà của Tỉnh Nhiên. ]
Nhìn hai món quà, Trần Thương không tự chủ thả chậm bước chân, phục kiện chỉ nam cơ, cái này ngược lại là dễ lý giải, nhưng tạm thời mình không dùng được, nhưng khẳng định là cái thứ tốt.
Cái đồ thứ hai, quà của Tỉnh Nhiên?
[ Quà của Tỉnh Nhiên: Sau khi mở ra, có thể ngẫu nhiên nhận được một kỹ năng cơ sở của Tỉnh Nhiên. ]
Trần Thương vui mừng, hoá ra là một nhiệm vụ kéo lông dê!
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website