Sau khi ba cô gái đi theo Phó Ngọc Lan ra khỏi phòng bệnh, mặt mũi tràn đầy hưng phấn cùng kích động.
Rất rõ ràng, các cô đã tâm động!
Vốn chỉ là định theo bồi người ta để hỏi thăm một chút giá thị trường, kết quả sau khi nhìn thấy giá cả trăm vạn, đều hiếu kỳ, đến cùng một trăm vạn có thể chỉnh ra bộ dáng gì?
Kết quả vào giờ phút này, sau khi ba người nhìn thấy ảnh trước kia và sau này của Phó Ngọc Lan, lập tức trợn mắt há mồm!
Thật sự là chênh lệch quá xa, quá dễ nhìn!
Dáng người hoá ra lại chênh lệch xa như vậy!
Đương nhiên, bản thân Phó Ngọc Lan người ta nội Tình đã cực kỷ tốt, dù sao xuất thân vũ đạo, thường xuyên rèn luyện, sau khi phẫu thuật chỉnh ngực, càng như dệt hoa trên gấm.
Ừm... Người mua đẹp mà người bán cũng đẹp!
Nhưng thật không thể phủ nhận chính là Phó Ngọc Lan thay đổi, đích thật là làm cho tất cả mọi người hai mắt tỏa sáng, tựa hồ như càng tiếp thêm hi vọng cho họ.
Năm cô gái trong phòng bệnh liu ríu rất khí thế.
Hơn nữa, sau khi để ba người biết được gương mặt Phó Ngọc Phương cũng đã tiến hành qua vi chỉnh, càng thêm trợn tròn mắt
Con gái với nhau rất dễ trở thành bạn bè, khả năng chỉ cần một cái đồ trang điểm cũng có tiếng nói chung rồi.
Thế là, Phó Ngọc Phương dứt khoát lấy điện thoại ra đưa ảnh của chụp bản thân trước và sau vi chỉnh cho mọi người nhìn một chút, lần này, tim mọi người cảng đập thình thịch!
Chỉnh!
Nhất định phải chỉnh!
Lúc đầu, ba người hàng năm tiêu không ít phí bảo dưỡng, hiện tại có một cơ hội như vậy, một cơ hội thay đổi để đẹp hơn, ai cũng không nguyện ý bỏ lỡ.
Hơn nữa vừa nghe nói, Trần Thương đặc biệt bận rộn, trong lòng ba người càng căng thắng hơn, lỡ như người ta không có thời gian, đến lúc đó cái gì cũng uổng công!
Cao hứng rồi hụt hãng một trận!
Nghĩ tới đây, ba người vội vàng liên hệ với Trần Thương, định tốt thời gian, tạm thời làm thú tục chuyển viện, sau khi làm tốt công tác chuẩn bị, quyết định cuối tuần phẫu thuật.
....
Mười một giờ trưa, Trần Thương bỗng nhiên nhận được điện thoại của Tân Tường, làm cho anh hơi kinh ngạc.
“Chào chủ nhiệm Tần, có chuyện gì vậy?"
Tân Tường do dự một chút, nói: "Tiểu Trần, giờ cậu có thời gian không?"
Trần Thương nhẹ gật đầu: "Bây giờ cũng có thời gian, Chủ nhiệm Tần có chuyện gì nói thẳng đi”
Lúc này, Tân Tường mới nói: "Tiểu Trần, tôi có chuyện muốn nói với cậu, là như vậy, khoảng thời gian này khoa da liễu bệnh viện chúng ta vừa nhận một người bệnh, người bệnh này bị bỏng cả khuôn mặt, bây giờ chuẩn bị cấy ghép mô da, tôi nghĩ muốn mời cậu giúp một chuyện, tới thiết kế giùm khuôn mặt”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!