Một lát sau, lúc hai người đang rửa tay, Tỉnh Nhiên vẫn nhịn không được, cẩn thận hỏi: "Bác sĩ Trần, thuật cắt bỏ sán lá phổi từ đâu?”
Trần Thương: Vừa rồi, tôi đổi điểm 10 điểm kỹ năng đi thẳng đến cao cấp!
[Phẫu thuật cất bỏ sán lá phổi: Cao cấp, đặc hiệu: Ổn định: (vách u nang tương đối mỏng, hơn nữa thường ở vị trí sâu trong phổi, rất khó nhìn thấy, dễ rạn nứt, thủ pháp xảo diệu có thể giúp cho quá trình cắt bỏ u nang vững như Thái Sơn) ]
Trần Thương rất hài lòng về kỹ năng này, dù sao cũng là kết quả mà mình bỏ ra mấy trăm giờ không ngừng học tập mới có được.
Nghe thấy Tỉnh Nhiên hỏi mình, Trần Thương thở dài: "Khi đi thực tập, tôi làm ở ngoại khoa lõng ngực một tháng.”
Tỉnh Nhiên: Tôi có một câu MMP không biết có nên nói hay không.
(DG: MMP Phát âm là MA-MAL-PI. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là “ĐMM”.)
Trong lòng tôi coi cậu là bạn bè, mà cậu lại coi tôi là nhược trí (ngu ngốc), như vậy hay lầm hả?
Tỉnh Nhiên hơi tức giận, hẳn thề phải vạch trần bộ mặt dối trá của Trần Thương: "Bác sĩ Trần, hôm nay đến đại hội tân sinh là để diễn thuyết à?”
Trần Thương sững sờ: "Hôm nay, tôi là ngày khai giảng nghiên cứu sinh, tôi đến đây là để nghe anh diễn thuyết, thật đấy, tôi không lừa gạt anh đâu, anh đừng cảm thấy tôi đang giả vờ, nhưng lời tôi nói đều là thật"
Không biết lúc nào, Tiền Lượng đi đến sau lưng hai người, nói một câu.
"Không sai, bác sĩ Tỉnh à, tiểu Trần thật sự là tân sinh năm nay của trường học chúng tôi, phương hướng là ngoại khoa tim”
Tỉnh Nhiên chợt phát hiện, ngày thường mình làm gì cũng thuận lợi, tu luyện [ Bảy bước rửa tay] cấp. hoàn mỹ, chẳng biết tại sao kẹt tại bước thứ sáu, có cố gắng thế nào cũng không thể đột phá bước cuối cùng được?
Hắn nhìn Trần Thương thật sâu: Cậu phá đạo tâm của tại
Trần Thương thở dài, nhìn Tỉnh Nhiên: Thỏa mãn đi, tôi còn không hủy đạo cơ của anh mà!
Hai người giao lưu bằng mắt để Tiền Lượng đứng bên cạnh tấm tắc hiếu kỳ, đây chính là cùng chung chí hướng hay sao?
Tiền Lượng rửa tay, cũng chính là Bảy bước rửa tay, một bài thơ hay xuất hiện trong đầu.
Một hảo hán ba cái bang
Một hàng rào ba cái cọc
Một ca phẫu thuật ba người kháng.
Cuối cùng còn phải nhìn Trần Thương”
Ai... Cổ có Tào Thực bảy bước làm thơ, hiện tại có Tiền mỗ cũng coi là Bảy bước rửa tay làm thơ.
Lúc này, Vệ Chí và Trương Bồi Nghĩa cũng tới, đang muốn đi vào, bỗng nhiên Vệ Chí nói: "Chủ nhiệm, mở camera ra!"
Trương Bồi Nghĩa sững sờ: "Vì sao?”
Vệ Chí: Lần trước, thấy Trần Thương thực hiện một ca phẫu thuật, thật sự là quá tuyệt, tôi đoán hôm nay có thể có trò hay, hơn nữa bệnh lịch đặc biệt như vậy rất hiếm thấy, lưu lại để bác sĩ trong khoa học thêm một ít cũng tốt”
Trương Bồi Nghĩa do dự một chút: "Chủ nhiệm Vệ, không đến mức đấy chứ, Trần Thương có lợi hại hơn nữa, cũng không tới tình trạng kia mà? Loại phẫu thuật này, tuy chỗ chúng ta hiếm thấy, nhưng hoàn toàn có thể tham khảo từ các bệnh viện khác!”
Vệ Chí lắc đầu: "Anh không hiểu, lát nữa sẽ biết ngay thôi!"
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website