Đây là một đôi tay dành cho ngoại khoa!
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi cảm thấy trong mắt của mình bốc lên một loại hỏa diễm gọi là khát vọng.
Không sai!
Chính là người mà mình muốn tìm!
Cuối cùng cũng đợi được, rốt cục mình cũng chờ được.
Hạ Cao Phong hít sâu một hơi, thật lâu mới thở ra....
Tiểu hỏa nhi này, nhường!
Không sai.
Hạ Cao Phong liếc thấy, khi Trần Thương khâu, ngay từ đầu tốc độ rất nhanh, giữ vững sau một khoảng thời gian, hắn rõ ràng ngẩng đầu nhìn qua Cát Hoài, sau đó giảm tốc độ xuống.
Dù là như thế, hẳn vẫn hoàn thành trước Cát Hoài trọn vẹn nửa phút.
Thật sự là quá lợi hại!
Chỉ là, tại sao ngay từ đầu tiểu tử này dừng lại một chút chứ?
Chẳng lẽ là cố ý muốn nhường Cát Hoài?
Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong nhịn không được hỏi: “Tiểu tử, vì sao từ đầu ngươi dừng lại một chút vậy?”
Trần Thương sững sờ!
Thối! Lão cáo già ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta nữa?
Nói là cạnh tranh công bằng... Lại còn giở trò lửa bịp, ai biết ngươi biết kêu lớn tiếng như vậy!
Nghĩ thì nghĩ, Trần Thương gãi đầu, xấu hổ cười một tiếng: "Ta... Bị chủ nhiệm làm giật mình”
Lời này mới ra, lập tức tất cả mọi người cười ha hả.
Hạ Cao Phong thì mặt mo đỏ ửng, xấu hổ cười một tiếng: "Tiểu tử, ngươi rất không tệ, tốc độ khâu rất nhanh, thật rất không tệ!"
Nói xong, Hạ Cao Phong cầm khuôn đúc của hai người, nhìn lại.
Dù sao khâu không chỉ khảo nghiệm tốc độ, mà hiệu quả càng quan trọng hơn.
Mù quáng truy cầu tốc độ tuyệt đổi không phải là một thói quen mà bác sĩ ngoại khoa nên có.
Nhanh chóng là xây dựng trên cơ sở ổn định.
Hắn không xem của Trần Thương, mà xem của Cát Hoài trước, sau khi xem xong, cười nói: "Tiểu Cát, không tệ, mật độ lẫn tốc độ khâu lần này đều tăng lên rõ rệt, rất lợi hại."
Nguyên bản Cát Hoài rất thất lạc, dù sao bị một người trẻ tuổi đả kích như thế, trong lòng có thể hài lòng mới có quý!
"Cảm ơn chủ nhiệm, ta sẽ tiếp tục cố gắng!"
Lúc này, Hạ Cao Phong mới như suy nghĩ điều gì nói: 'Tốt, mọi người nhanh đi làm việc đi, tiểu tử, sau này ngươi khâu phải nghiêm túc một chút a”
Mọi người nghe vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Trần Thương khâu quá nhanh không để mắt đến hiệu quả khâu.
Cát Hoài cũng thở nhẹ một hơi!
Cát Hoài rất giỏi.
Bằng không cũng sẽ không liên tục đề cao kỹ xảo khâu của mình, có thế bảo trì đệ nhất phòng ban, một chuyện nhỏ đã có thể nhìn ra được phẩm tính của một người.
Lúc này, Hạ Cao Phong có thâm ý nhìn thoáng qua Mạnh Hi, đưa khuôn đúc tới: "Đây là của tên tiểu tử này, ngươi xem một chút”
Mạnh Hi gật đầu, vừa rồi hẳn phát hiện Trần Thương khâu không có chút sơ hở nào.
Không nghĩ tới, vừa rồi chủ nhiệm lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng của Cát Hoài, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.
Cát Hoài quá coi trọng thẳng bại, vì vậy nếu bị Trần Thương đả kích như thế, rất có thể ảnh hưởng đến tâm tình và công việc, bất lợi cho hẳn trưởng thành.
Vì vậy, Hạ Cao Phong mới kiểu nói này.
Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Mạnh Hi, nhẹ gật đầu: "Một tiểu tử rất không tệ, Mạnh Hi ngươi nên suy nghĩ thật kỹ”
Sau khi nói xong, Hạ Cao Phong cho Trần Thương một ngón tay cái, nhỏ giọng nói: "Tiểu tử, thật lợi hại!"
[ Đinh! PK thẳng lợi, nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng của Cát Hoài...Đinh! Nhận được độ thiện cảm của Mạnh Hi. ]
[Đinh! Nhận được Mạnh Hi độ thiện cảm + 5I ] Trần Thương sững sở!
Mẹ nó?
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!