Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1007: Đều do chính mình!




Nói xong lời cuối cùng, bản thân người đàn ông cũng có chút thấp thỏm.

Nếu có bệnh cũng không nhất định nói với mình mà.

Trần Thương lập tức sửng sốt một chút:

- Liên hệ người nhà, hỏi xem trước kia người bệnh bệnh gì không?

Người đàn ông nghe xong lời này, lập tức có chút nóng nảy, liên hệ người nhà... chuyện này có chút phiền phức.

Nếu như bị chú dì biết do uống rượu với mình, nhất định sẽ đánh chết chính mình!

Nhưng không liên hệ...nếu như thật xảy ra vấn đề chính là chuyện xấu.

Ngày mai kết hôn, bản thân sẽ là tội nhân, nghĩ tới đây, người đàn ông trực tiếp cầm điện thoại lên gọi cho cha mẹ người bệnh:

- Alo? Chú, tôi là mập mạp, đúng đúng đúng!

- Chú, tôi có chuyện gấp muốn hỏi chú một chút, được không? Trước kia Tiếu Cương có mắc bệnh gì hay không?

Bên kia nghe xong vấn đề này, lập tức ý thức được không đúng, vội vàng hỏi:

- Mập mạp, Tiểu Cương làm sao vậy, cháu nói một chút cho chú biết.

Người đàn ông nghe xong, lập tức thở dài, trực tiếp mở chế độ rảnh tay:

- Chú, sáng sớm hôm nay Tiểu Cương té xỉu, cháu đã gọi 120 đưa đến Tỉnh Nhị Viện cấp cứu, hiện tại đang ở Tỉnh Nhị Viện, bác sĩ bảo cháu hỏi chú trước kia Tiểu Cương mắc bệnh gì hay không?

Quả nhiên, câu nói này vừa thốt ra, đối phương rõ ràng ngây ngẩn cả người!

Trần Thương nhận lấy điện thoại:

- Chào chú, cháu là bác sĩ Trần Thương của Tỉnh Nhị Viện, trước kia người bệnh có mắc bệnh gì hay không? Hoặc trong nhà có bệnh di truyền gì không?

Mượn máy theo dõi còn chưa chuẩn bị xong, Trần Thương nhất định muốn hỏi rõ ràng vấn đề một chút, chuyện này có thể cung cấp manh mối rất nhiều mang tính then chốt trong lúc cấp cứu!

Sau khi người đàn ông nghe được âm thanh Trần Thương, hít sâu một hơi, âm thanh đều có chút run rẩy, dù sao lập tức kết hôn bị chỉnh đến nỗi cấp cứu, lại hôn mê, chuyện này nếu như... Con mẹ nó!

Ngươi đàn ông có chút tức giận, cố gắng bình tĩnh trong lòng, lo lắng cùng tức giận đã xoắn xuýt cùng một chỗ, khiến cho giọng của người đàn ông chút tức giận!

- Chào bác sĩ, Tiểu Cương nó không có bị bệnh, năm ngoái vừa vặn kiểm tra sức khoẻ để tìm việc, mọi thứ đều là bình thường, bệnh di truyền trong nhà... Tôi bị cao huyết áp, cái khác cũng không có!

Sau khi nói xong, âm thanh người đàn ông hơi run rẩy:

- Bác sĩ, cậu nhất định phải cứu nó, tôi lập tức đến ngay, tiền không thành vấn đề, chẳng phải vấn đề gì, cậu nhất định phải hỗ trợ! Ngày mai nó kết hôn đấy!

Lúc này, Tiểu Lâm nói với Trần Thương:

- Bác sĩ Trần, máy theo dõi kết nối xong!

Trần Thương đưa điện thoại cho người thanh niên, quyết định thật nhanh quay người tiến vào trong phòng cấp cứu.

Người thanh niên đứng ở ngoài đi tới đi lui, khắp khuôn mặt là oán hận và tự trách!

Đều do chính mình!

Uống rượu nhiều như vậy làm gì?

Không biết sẽ xảy ra chuyện à?

Hai người là bạn bè từ nhỏ chơi đến lớn, anh em kết hôn, cậu ta xin được nghỉ hai ngày để giúp đỡ.

Sợ xảy ra chuyện, thì càng dễ dàng xảy ra chuyện! Con mẹ nó trong lúc mấu chốt, lại phải gọi 120!

Nghĩ tới đây, người thanh niên trực tiếp đưa tay tát cho mình một cái, thanh thúy vang dội, trong lòng vô cùng tự trách.

....

....

Trong phòng cấp cứu, phản ứng đầu tiên của Trần Thương bây giờ là trúng độc cồn!

Dù sao thông qua thông tin thu nhập được xem ra, người bệnh có lịch sử uống rượu rất lâu, hơn nữa tửu lượng rất cao, gần đây khá là mệt nhọc, nên uống ít.

Lúc này Tiểu Lâm nói: 

- Huyết áp 110/70 mmHg!

- Hô hấp 20 lần mỗi phút!

- Nhịp tim 70 lần mỗi phút!