Bác Sĩ Bảo Cưới

Chương 39: Trông anh giống côn đồ lắm sao




Thằng bác sĩ này điên thật rồi, anh còn chứ bao giờ nhìn thấy già đình hắn mà hắn thậm chí còn chưa bao giờ thấy mặt anh cho đến hôm nay.

- Thích thì chiều, tao sẽ tha cho mày nhưng vì mày vừa làm “vợ” tao buồn nên…

- Em xin đại ca, em van đại ca, em lạy đại ca!

Khổ quá em ơi, anh cũng là bác sĩ mà, mất mặt bác sĩ quá.

Anh dùng chân đá văng mặt thằng điên này ra xa rồi đi luôn. Sao lại có thể nhu nhược như vậy chứ! Anh đi thẳng xuống bãi đỗ xe và em biết anh thấy gì không?

“Gạo mốc”

Nó đang làm cái quái gì ở đây vậy? Áp mặt vào cửa kính xe cố nhòm vào trong ư và anh biết nó đang cố “tán tỉnh” ai.

- Trò kia, trò đang làm gì trước xe của tôi vậy?- Anh tiến đến như có cái cảm giác gì đó thôi thúc ai bắt một phát vào cái bản mặt “dị thường” của thằng điên này.

- Xe của thầy sao?- Nó quay lại nhìn anh và anh thấy em đang ngồi trong xe nhìn thẳng vào mắt anh.

- Phải đấy, đi đi!

Anh đẩy nó ra một bên và mở cửa xe, cười dịu dàng với em và phóng đi. Biến đi thằng “Trời đánh”.