Bác Quân Nhất Tiêu Thời Không Sai Lệch

Chương 10: 10: Hồi Ức 2





Chiến Ca, Noel vui vẻ, phải nhớ giữ ấm.

Em nhận được một bộ phim rất hay, nam chính rất giống em, đều là những kẻ bị bỏ rơi.

Những con người và sự việc đã từng thân quen, chỉ cần quay đầu đã trở nên xa lạ mãi mãi, tương lai của cả em và anh đều không còn nữa, tất cả những chuyện đã qua cũng chỉ có thể dừng lại trong hồi ức ban đầu.

Hóa ra, cảm giác đánh mất chính là chống trải.

Chúng ta đều từng nói với nhau rằng “cả đời này…”, lời hứa hẹn của năm ấy không hề nông cạn, qua loa,! chỉ là chúng ta không đủ sức để thực hiện mà thôi!.


2026 đã trôi qua, siêu thoại có rất nhiều bài đăng nói về tình cảm của hai chúng ta, có người nói rằng chỉ là chúng ta chưa muốn công khai, nhưng những người nói chúng ta không phải là thật cũng rất nhiều, Bách Hương Quả của chúng ta đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi, em rất muốn nói với họ rằng những gì trước đây họ theo đuổi đều là thật, chỉ là kết cục của nó không giống như cái kết mà mọi người vẫn luôn hy vọng mà thôi!.

Chiến Ca, bộ phim em nhận đó là bộ phim nói về tình cảm sư đồ, cũng là một thứ tình cảm không được chấp nhận, chỉ là bọn họ thảm hơn chúng ta một chút, ít nhất chúng ta cũng đã từng được ở cạnh nhau, còn họ thì lại chưa từng.

Giá như cuộc đời của mỗi chúng ta đều giống như một bộ phim, có thể tự lựa chọn kết cục cho riêng mình thì tốt biết mấy!.

5/8/2027, Chiến Ca, em đã ba mươi tuổi rồi, chỉ là những lần trước chúng ta sẽ dành ra thời gian cùng Ninh Hinh và Tử Văn đón một lượt, sau đó sẽ cùng nhau đi du lịch vài hôm đã thành thói quen của em rồi.


Năm nay em có chút không quen!.

Chiến Ca, bộ phim em đóng gần đây đã chiếu rồi, anh có coi phim em đóng không?Mỗi ngày em đều cười, anh đoán xem sống tốt hay là không tốt?! 5/10/2027, Chiến Ca, sinh nhật vui vẻ, chúng ta đã xa nhau một năm rồi, anh nhất định phải sống thật tốt nhé!Em đã hứa sẽ không bận tâm về anh nữa rồi, nhưng xin lỗi, thật sự rất nhớ anh!.

Chiến Ca, em cùng anh đều đoạt giải ở Kim Ưng lễ, chúng ta cùng đứng trên một sân khấu, cùng ngồi chung một dãy ghế, chỉ là không còn cùng nhau.

Chúng ta đừng quên nhau, chỉ giả vờ không quen nhau thôi được không? Đối với em như vậy là đủ rồi.

Anh nhất định phải sống thật tốt, nếu không sẽ có lỗi với việc em đã không làm phiền đến anh!.

.