Bá Y Thiên Hạ

Chương 429: Hựu lai liễu nhất cá gia hỏa




- Cường giả nhân loại cường đại, chẳng lẽ ngài biết Tử Thần Đại Nhân của chúng ta à?

Con Tam Đầu khuyển giật mình hỏi.

Cách cái miệng to như chậu máu của con Tam Đầu khuyển này chỉ có mấy thước, Đoạn Vân phi thân lui về phía sau một chút, rồi lấy tay bịt mũi:

- Ngươi đừng quay về phía ta mà nói, ngươi trước giờ chưa bao giờ đánh răng phải không? Miệng của ngươi hôi quá! Tử Thần dạo này có khỏe không?

Nghe Đoạn Vân ân cần thăm hỏi Tử Thần Đại Nhân, con Tam Đầu khuyển hiểu lầm cho rằng Đoạn Vân biết hắn, lúc này phe phẩy cái đuôi rắn nói với Đoạn Vân:

- Khỏe, Tử Thần Đại Nhân chúng ta gần đây rất khỏe! Đại nhân, ngài biết Tử Thần Đại Nhân chúng ta, vậy ta đây phải xưng hô với ngài như thế nào?

- Trước tiên không cần biết ta là ai, ngươi tới nơi này làm gì? Là ông chủ các ngươi phái ngươi tới hả?

Đoạn Vân rất muốn biết đầu sinh vật địa ngục vì sao lại ở chỗ này.

- Đại nhân, Ma giới và Nhân giới sắp đại chiến, khu vực này tương lai sẽ là chiến trường Nhân Ma. Đến lúc đó, khẳng định sẽ có rất nhiều người tử vong, ta phụ trách thu lấy linh hồn tướng sĩ chết trận!

Con Tam Đầu khuyển nói với Đoạn Vân vẻ rất cung kính. Hắn sở dĩ cho rằng Đoạn Vân biết Tử Thần, chủ yếu là bởi vì cú công kích chân khí vừa rồi. Hắn không cho rằng trên đại lục mà lại tồn tại năng lượng có thể làm linh hồn thương tổn. Đoạn Vân tiện tay vung lên đã làm linh hồn của hắn bị thiêu đốt, đây là một kỹ năng rất tương tự như kỹ năng của Tử Thần, hắn thậm chí có loại trực giác nam nhân này có thể còn mạnh hơn cả Tử Thần của hắn nữa.

- Chỉ mình ngươi thôi à? Không phải ta khinh ngươi, chứ cấp bậc năng lượng của ngươi quá thấp! Ta có thể tùy tiện phái một Ma Soái cấp hai cấp ba cũng thu thập được ngươi. Chẳng lẽ tên gia hỏa Tử Thần bây giờ nghèo nàn vậy sao?

Đoạn Vân nói chuyện chẳng hề khách khí chút nào, nhưng vẻ mặt của hắn thật ra làm cho con Tam Đầu khuyển càng cung kính hắn hơn. Theo như những gì Tam Đầu Khuyển biết, nam nhân cường đại trước mắt này là bằng hữu của lão Đại bọn chúng, vậy tự nhiên có tư cách xem thường mình.

Con Tam Đầu khuyển siểm nịnh cười nói:

- Đại nhân, ngài có thể không biết, Tam Đầu Khuyển địa ngục chúng ta phụ trách chỗ thông đạo giữa Nhân giới và địa ngục. Ta và mười huynh đệ phụ trách chiến trường Thần Ma ngày xưa. Chúng ta phụ trách thu lấy linh hồn người vừa chết, để cho họ có thể tìm được nơi nghỉ ngơi.

- Phải không? Nếu đúng là như vậy, vậy tại sao Vong Linh hợp cốc ngày xưa lại hình thành như vậy?

Đoạn Vân cười khẽ hỏi.

Nghe câu hỏi của Đoạn Vân, con Tam Đầu khuyển giật mình cái thót. Vong linh ở Vong Linh hợp cốc đột nhiên biến mất, việc này làm khiếp sợ cả địa ngục! Cho dù Tử Thần cũng không có năng lực thu được khu vực vong linh này. Còn bây giờ, Vong Linh hợp cốc lại biến mất khỏi đại lục trong thời gian không đến một tháng. Hơn nữa. oán khí và tử khí cường đại ở khu vực kia cũng hoàn toàn bị tịnh hóa. Lúc này, con Tam Đầu khuyển mới liếc nhìn cái Thái Cực đồ vẫn còn xoay tròn trên đầu, hắn chợt hiểu ra - là nó!

- Đại nhân, Vong Linh hợp cốc hẳn là do ngài tịnh hóa rồi phải không?

Con Tam Đầu khuyển hỏi cho có, khẳng định là hắn đã biết câu trả lời.

Đoạn Vân khẽ gật đầu nói:

- Đúng, đúng là ta!

- Đại nhân. Xin hỏi ngài tên gì? Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Con Tam Đầu khuyển đề phòng Đoạn Vân. Hắn đã ý thức được, nam nhân cường đại trước mắt này có thể không biết Tử Thần.

- Con chó nhỏ này, lão Đại chúng ta mà ngươi cũng có thể tùy tiện hỏi tên sao?

Tiểu Phi Hiệp cười nói với đầu Tam Đầu Khuyển cấp mười lăm.

Tam Đầu Khuyển bắt đầu đánh giá đám người phía sau Đoạn Vân, khi hắn thấy năm ma sủng, hắn giật mình một cái, còn sau khi hắn thấy Diệp Cô Thành và mười Thần Long, hắn tựa hồ đã hiểu được cái gì đó!

- Đại nhân, xin hỏi có phải ngài tên là Đoạn Vân hay không?

Ba đầu chó của con Tam Đầu khuyển lúc này tỏ ra rất nghiêm túc, cái đầu rắn cũng chuyển hướng nhìn sang Đoạn Vân.

Sinh vật địa ngục biết tên Đoạn Vân. Việc này cũng không làm cho Đoạn Vân giật mình bao nhiêu. Dù sao, trên đại lục cũng có người chết, sinh vật địa ngục có thể thông qua những người chết mà biết được tên mình. Đây cũng không phải là việc khó hiểu. Mấy năm nay sinh vật chết vì mình cũng không ít! Long tộc, hải tộc, thậm chí là Thần tộc, đều có một vài tên chết trong tay Đoạn Vân. Có những linh hồn hắn chưa kịp thu lại, phỏng chừng sẽ lưu vong tới địa ngục. Khi Địa Tinh tấn công Tạp Tu Tư, hoặc khi Đông đại lục tiến quân sang Tây đại lục, những người chết còn nhiều hơn.

- Không tệ. Ta đúng là Đoạn Vân!

Đoạn Vân gật đầu khẳng định.

- Người đứng đầu đại lục Đoạn Vân đại nhân hẳn không biết Tử Thần Đại Nhân của chúng ta rồi.

Con Tam Đầu khuyển dùng giọng nói mang theo vẻ khẳng định, tựa hồ muốn biểu đạt trí tuệ tuyệt đỉnh của hắn.

- Ta nói ta biết Tử Thần Đại Nhân các ngươi bao giờ?

Đoạn Vân cười nói. Đích xác tên gia hỏa này chỉ vì mấy câu ân cần thăm hỏi về Tử Thần của Đoạn Vân mà đâm ra hiểu lầm.

- Vậy ngươi muốn làm gì?

Con Tam Đầu khuyển thận trọng nhìn Đoạn Vân hỏi.

Khẽ cười một tiếng, Đoạn Vân nói:

- Trả lời ta ba vấn đề, ta có thể cân nhắc việc thả ngươi đi: thứ nhất, làm sao tới được địa ngục; thứ hai, nói cho ta biết vũ lực ở địa ngục như thế nào; thứ ba, tên gia hỏa Tử Thần là một tên gia hỏa có hình dạng gì?

Nghe Đoạn Vân nói thế, đầu chó của con Tam Đầu khuyển này nhíu mày. Sau một phen suy tư, hắn dùng tiếng người nói với Đoạn Vân:

- Địa ngục và Nhân giới là hai thế giới bất đồng. Ngài nói đi, Nhân giới, Ma giới, đều là thế giới của người sống. Còn địa ngục, lại là thế giới của người chết. Do đó, ta chỉ có thể nói, địa ngục sẽ không làm phương hại gì đến ngài. Tử Thần Đại Nhân cũng không có khả năng trở thành địch nhân của ngài!

Đoạn Vân cười khẽ:

- Chẳng lẽ các ngươi không phát hiện, bây giờ trên đại lục càng ngày càng ít người chết sao?

- Ít hả? Đích xác, bây giờ nhân giới trên đại lục rất ít người chết! Nhưng mấy năm trước, tây đại lục phát sinh chiến tranh, cũng làm cho ngàn vạn dân chúng tây đại lục về với bụi đất. Đoạn Vân đại nhân, quả thật mấy năm trước Tử Thần Đại Nhân đã chú ý tới ngươi rồi. Tử Thần Đại Nhân nói qua, sự tồn tại của ngươi tuyệt đối là một điều rất đặc biệt.

- Ngươi còn chưa trả lời ba vấn đề của ta.

Đoạn Vân dùng một loại ngữ khí mang theo vẻ lạnh lùng uy nghiêm nhắc nhở con Tam Đầu khuyển.

Dưới uy áp của Đoạn Vân, con Tam Đầu khuyển lúc này vô cùng run sợ, ba đầu chó và cái đuôi rắn run lên.

Sau khi Đoạn Vân thu hồi uy áp, con Tam Đầu khuyển vẫn còn sợ hãi như trước, hắn sợ hãi trả lời:

- Đoạn Vân đại nhân, việc này đều là những bí mật của địa ngục, trừ phi Tử Thần Đại Nhân tự mình lên tiếng, nếu không ta tuyệt đối không dám mà cũng sẽ không nói ra bí mật này. Đại nhân, ta chỉ có thể nói với ngài, địa ngục là một thế giới rất hỗn loạn. Vì địa ngục có tính bất tử, do đó địa ngục tràn ngập chiến tranh, chiến tranh trực tiếp nhất, nguyên thủy và dã man nhất!

- Chiến tranh? Chẳng lẽ Tử Thần Đại Nhân các ngươi còn có đối thủ ở địa ngục? Ta thật rất tò mò!

Đoạn Vân hỏi vẻ nghiêm túc.

- Đoạn Vân đại nhân, ta không thể nói hơn nữa, nếu nói Tử Thần Đại Nhân sẽ giết ta.

Con Tam Đầu khuyển sợ hãi vô cùng.

Khẽ cười cười, Đoạn Vân nói:

- Ngươi nói Tử Thần Đại Nhân của các ngươi mạnh, hay là Đoạn Vân ta mạnh hơn?

- Việc này? Tiểu nhân cũng không biết.

Con Tam Đầu Khuyển cấp mười lăm, làm sao có thể biết được cấp bậc thực lực của Đoạn Vân?

- Không biết hả? Vậy Tử Thần của các ngươi cao hơn ngươi bao nhiêu cấp?

Mắt Đoạn Vân nhìn chằm chằm vào con Tam Đầu khuyển.

- Ta cũng không biết, Tam Đầu Khuyển cấp bậc như ta có sáu mươi tên. Còn lên nữa có mười đầu Rồng địa ngục. Cao nhất đó là Tử Thần Đại Nhân của chúng ta.

Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, con Tam Đầu khuyển càng ngày càng sợ hãi hơn, trong lúc kinh hoảng, hắn không tự chủ được trả lời câu hỏi của Đoạn Vân.

Nghe thế, Đoạn Vân nở nụ cười. Địa ngục Tam Đầu Khuyển, địa ngục Năm Đầu Long, sinh vật địa ngục này thật ra rất thú vị. Mà hắn còn có không ít đầu. Xem ra, tên Tử Thần đại khái cũng ở cấp mười bảy. Đoạn Vân lại tuyệt đối chiếm ưu thế trước những sinh vật địa ngục này. Chân khí tuyệt đối là khắc tinh của sinh vật địa ngục!

- Ta thấy ngươi nên trực tiếp đi theo ta! Ta có thể cải tạo ngươi thành bất kỳ sinh vật nào ngươi muốn.

Đoạn Vân lạnh lùng nói.

- Đại nhân muốn ta phản bội Tử Thần à?

Con Tam Đầu khuyển không dám lớn tiếng nói chuyện! Hắn hiểu rất rõ, người thường không giết được sinh vật địa ngục, nhưng nam nhân trước mắt này mà muốn giết chết mình thì tuyệt đối bóp chết một con kiến còn dễ dàng hơn!

- Cũng không thể nói là phản bội.

Đoạn Vân nói.

- Ngươi sẽ cảm thấy vinh hạnh, bởi vì nếu địa ngục thật sự hỗn loạn như vậy, ta đây thật ra có thể kết minh với Tử Thần các ngươi. Ngoài ra, nếu ngươi lựa chọn làm thủ hạ của ta, ta hoàn toàn có thể trong vòng trăm năm đưa thực lực của ngươi đột phá lên hai cấp, cho ngươi có thực lực bằng với Tử Thần, thậm chí làm cho ngươi mạnh hơn…

Đoạn Vân nói chưa dứt lời bỗng khựng lại, vì hắn nhận thấy một luồng năng lượng cường đại đang dũng mãnh chạy tới đại lục. Năng lượng cường đại này là từ dưới đất cách hắn năm ngàn thước.

Nếu Đoạn Vân không đoán sai, vùng đất ngầm sâu dưới chân Nhân giới năm ngàn thước, khẳng định còn có một nơi thông với một mặt phẳng khác.

- Lão Đại, làm sao vậy?

Đám thủ hạ nghi hoặc nhìn Đoạn Vân. Họ âm thầm đề phòng. Thông qua sủng vật khế ước, năm ma sủng đã có cảm giác địch nhân có thể sắp đến rồi.

Tên gia hỏa kia còn chưa xuất hiện, Đoạn Vân đã đưa thần thức cường đại của mình lan về phương hướng xuất hiện của tên gia hỏa thăm dò. Thần thức cường đại nhanh chóng dũng mãnh tràn ra, dựa vào thân phận Chủ thần địa hệ của mình, Đoạn Vân chẳng mấy chốc đã biết tất cả những gì phát sinh ở dưới đất.

Một vết nứt không gian ngầm dưới đất năm ngàn thước đã mở ra, đầu bên kia vết nứt không phải là Ma giới. Từ vết nứt đó, Đoạn Vân cảm nhận được thế giới bên kia, âm khí mười phần, tử khí rất vượng. Tên gia hỏa vừa chui ra khỏi vết nứt đó là một nam nhân, hắn đang từ vết nứt đó chạy tới đây.

Nhìn bề ngoài vóc người nam nhân này cao to còn hơn cả người khổng lồ. Hắn là một tên "khổng lồ" rất đẹp trai. Tên gia hỏa này vừa xuất hiện đã nở nụ cười quỷ dị, không biết có phải hắn đã phát hiện ra thần thức Đoạn Vân hay không, hắn bất chợt xoay người rồi biến mất khỏi chỗ đang đứng.