Bá Y Thiên Hạ

Chương 391: Nha đích khai hội khứ




Thần giới phương Đông buồn bực không ít. Họ không ngờ, Thiên sứ phương Tây tổn thất thảm trọng tại nhân giới sao lại còn nhiều lực chiến đấu như vậy. Một cổng Thần giới nho nhỏ thế mà đánh mãi không lấy lại được. Hơn nữa, Thần tộc phương Đông cũng thắc mắc, đột nhiên trong một đêm bộ tộc Thiên sứ lại có thêm không ít vũ lực. Vũ lực này từ đâu tới? Ẩn dấu sao? Chẳng lẽ tin tức Thiên sứ chiến bại ở nhân giới là giả? Chẳng lẽ đám Thiên sứ này có âm mưu?

Còn Thần giới phương Tây cũng mơ hồ ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Bởi vì tất cả những tù binh được Đoạn Vân phóng thích trở về đều khẳng định đã nhìn thấy đám Lực Thiên sứ và hai mươi Năng thiên sứ đều chết cả rồi, hơn nữa rất nhiều tên thân thể đã bị nát bét, đến cả hồn Thiên sứ cũng đã bị giết nốt. Chưa qua khỏi mười ngày, không hiểu sao đám Thiên sứ vừa chết này lại xuất hiện trở về. Khi hỏi đám Thiên sứ này sự tình nguyên ủy ra sao, cả đám Thiên sứ hoàn toàn ngu ngơ không biết đã xảy ra chuyện gì. Cái duy nhất mà họ còn ấn tượng là một cây đại đao chém xuống, họ cảm thấy rất đau đớn trong cơn giãy dụa. Ngoại trừ việc này ra, trong đầu họ chỉ có thêm một ý niệm, một lời thề linh hồn ác độc: nếu ta chống lại Trung Hoa gia tộc, tương lai lập tức thân vẫn hồn diệt, linh hồn bị đày xuống tầng sâu nhất của địa ngục.

Đoạn Vân không thu những Thiên sứ này làm nô lệ. Dù sao thì thực lực đám điểu nhân này quá yếu. Nhưng hắn đã có thể muốn làm gì thì làm với linh hồn và thân thể khi cứu sống đám Thiên sứ. Hắn muốn nhét vào đầu đám thiên sứ vài thanh âm là một việc quá đơn giản, hơn nữa việc này cũng không hao tổn tinh thần lực của hắn. Đây chỉ là một loại thôi miên mà thôi. Mặc dù họ được cứu sống lại, nhưng dù sao họ cũng đã chết một lần. Đối với Đoạn Vân thì sinh tử có thể thay đổi dễ như ăn cơm, nhưng đối với đám Thiên sứ thì chết một lần cũng có nghĩa là sinh mạng bị đình chỉ một thời gian. Trong khoảng thời gian này, Đoạn Vân hoàn toàn có thể sửa chữa tải tạo như một trình tự máy vi tính vậy. Hắn xóa một vài ký ức trong đầu của bọn người kia, rồi nhét vào đó một vài ý nghĩ khác. Nhưng Đoạn Vân cũng không muốn làm đến mức tà ác, hắn cũng không muốn làm cho đám Thiên sứ này biến thành những cái xác biết đi. Do đó Đoạn Vân chỉ buộc những linh hồn Thiên sứ dưới trạng thái nửa hôn mê phát ra lời thề như vậy thôi.

Đám Thiên sứ sống lại cho dù không thể trở thành thủ hạ của Đoạn Vân, nhưng cũng không có khả năng trở thành địch nhân của Đoạn Vân được nữa. Những Thiên sứ này mặc dù sẽ không nghe theo điều khiển của Đoạn Vân, nhưng họ lại vĩnh viễn không thể đối địch với Trung Hoa. Lời thề đó sẽ theo họ suốt đời. Đây là một lời nguyền cường đại, một lời nguyền sẽ không sinh hiệu lực nếu không đối địch với Trung Hoa.

Atula cũng không còn cách nào khác. Lời thề này là do đám tù binh 'tự' phát ra. Huống chi chúng đều là những Thiên sứ thân đã một lần tan, hồn đã một lần diệt. Lời thề này cho dù là Quang Minh Thần Hoàng cũng không có cách nào cải biên được. Lời thề cũng không lấy danh nghĩa Quang Minh Thần mà thề, mà họ dùng chính linh hồn mình để thề. Quang Minh Thần Hoàng có quản rộng đến đâu cũng không quản đến mỗi một linh hồn Thiên sứ được.

Thế cục ở Thần giới phương Tây tạm thời ổn định. Vào ngày năm tháng mười một, Atula và Sinh Mạng Nữ Thần tiến hành đàm phán. Sinh Mạng Nữ Thần đưa ra điều kiện là để lưỡng đại Thần giới và đại biểu nhân giới là Đoạn Vân cử hành một lần hội nghị tam phương. Atula đồng ý với đề nghị này. Sau một hồi cân nhắc, Đoạn Vân cũng đồng ý nốt. Tam phương hội nghị ước định vào ngày 11 tháng 11 ở tại cổng Thần giới.

Quả thật đối với Atula, cử hành hội nghị ở đâu cũng chẳng sao. Đối với cao thủ cấp bậc như vậy, nhân số cũng không có ý nghĩa gì. Cho dù có vô số Thiên sứ cũng tuyệt đối không bắt giữ được Thần Vương.

Ngày 11 tháng 11, Đoạn Vân mang theo Diệp Cô Thành, Âu Đặc Tư xuyên qua cửa Thần giới, đi tới địa điểm đàm phán rất gần cổng Thần giới.

Vừa bước vào cổng Thần giới, Đoạn Vân đưa ra một quyết định - nhất định phải chiếm cho bằng được lưỡng đại Thần giới. Nguyên nhân là linh khí ở cổng Thần giới khá đậm đặc, tu luyện ở đây khẳng định sẽ có hiệu quả gấp rưỡi đến gấp đôi. Mặc dù linh khí bên trong Thái Cực đồ của Đoạn Vân còn hơn nơi này gấp trăm lần, nhưng linh khí trong Thái Cực đồ dù sao cũng quá ít.

Trường đàm phán lộ thiên vô cùng rộng lớn, số người mà Đoạn Vân mang đến có thể xem là ít nhất. Atula mang theo tứ đại Hắc Ám Vệ, còn Sinh Mạng Nữ Thần cũng đem theo tam đại Thần Vương và Trí Tuệ Nữ Thần. Đàm phán lần này không thể không nói là một khiêu chiến đối với Đoạn Vân. Mặc dù lực lượng cấp dưới của mình rất mạnh, nhưng về lực lượng chủ lực lại có thể là nhược điểm trí mạng của mình. Mặc dù thực lực hắn bây giờ có thể cùng liều mạng được với Thần Vương, Diệp Cô Thành cấp mười lăm đỉnh giai cũng có thể đối phó với một Thần Vương, nhưng ba tên gia hỏa còn lại của Thần giới phương Đông căn bản không phải là tiểu Thần Vương, họ đều là những tên gia hỏa cường đại ghê gớm.

Về phần đàm phán, Đoạn Vân không dám không đến. Mình bây giờ trông có vẻ hung hăng, nhưng nếu làm cho lưỡng đại Thần giới nhìn ra lực lượng chủ lực của mình không đủ, lúc đó họ khẳng định sẽ sử dụng chính sách cầm vương (bắt kẻ đứng đầu), giam mình lại, cho dù mình có trăm vạn thủ hạ Chân thần cũng không cứu được mình.

Thực lực Đoạn Vân hai người mà phải chống lại ba Thần Vương cấp mười sáu hậu giai thì cũng có thể chiếm ưu thế một chút. Mặc dù hắn chỉ là sơ giai, nhưng hắn dù sao không phải là người bình thường. Đoạn Vân dám nói, cho dù là Thần Hoàng, hắn cũng có thể nhân lúc Thần Hoàng không phòng bị mà chém bị thương. Đoạn Vân cũng tự tin có thể chống lại được Atula. Dù sao linh hồn Thiên sứ chính là mục tiêu ngon ăn của chân khí, nhưng đối với Sinh Mạng Nữ Thần, Đoạn Vân lại không tự tin cho lắm. Mụ đàn bà này quả thật rất cường đại.

Đại biểu cho lưỡng đại Thần giới chia ra hai bên, đều đứng ra đón Đoạn Vân. Đoạn Vân sớm đã nghe qua về vẻ đẹp của Sinh Mạng Nữ Thần, nhưng mỗi ngày đều nhìn muội muội Helen của nàng, nên hắn cảm thấy Sinh Mạng Nữ Thần cũng bình thường. Nhưng đối với Trí Tuệ Nữ Thần thì Đoạn Vân phải liếc mắt vài lần. Loại đàn bà vừa thấy là biết ngay thuộc loại thông minh. Mặc dù phần lớn nam nhân không thích đàn bà thông minh, nhưng không thể không thừa nhận, đàn bà vừa thông minh vừa xinh đẹp thường có một loại khí chất rất đặc thù. Loại khí chất này lại là vũ khí hấp dẫn những nam nhân cường đại.

Cười cười với Trí Tuệ Nữ Thần một chút, Đoạn Vân quay sang nghênh tiếp quang minh nam thần Atula.

- Ha ha, để Atula đại nhân đợi lâu, thật xấu hổ quá. - Đoạn Vân cười cười tỏ ra rất khách khí với Atula.

- Không không, Đoạn Vân đại nhân khách khí rồi. Trước mặt ngài, ta sao dám xưng là đại nhân. Đại nhân xin mời ngồi.

Atula đưa mắt ra hiệu về phía ghế thủ tịch. Nói cách khác, Atula muốn Đoạn Vân ngồi ở vị trí đó, còn lưỡng đại Thần giới sẽ ngồi ở hai bên chỗ ngồi tân khách.

Đoạn Vân chỉ vào ghế phía thủ tịch khiêm nhường nói:

- Không, Đoạn Vân dù sao cũng chỉ là khách nhân, hôm nay tới địa bàn Quang Minh Thần giới, sao dám tranh chỗ ngồi của chủ nhà chứ? Hay là mời Atula đại nhân thượng tọa đi.

- Đoạn Vân đại nhân, việc này sao được chứ? Ngươi là Thánh Chủ nhân giới, đại biểu cho cả nhân giới, còn ta chỉ là một trong hai đại biểu của Thần giới, nếu ta ngồi trên đó, họ sẽ có ý kiến đó. Do đó, hôm nay chủ vị phải do đại nhân ngài ngồi là hợp lý nhất.

Atula một lần nữa khẩn khoản mới Đoạn Vân ngồi vào chủ vị.

Một Thần Vương thấy Đoạn Vân và Atula nhượng qua nhượng lại tức giận nói:

- Các ngươi có ý gì đây? Chẳng lẽ các ngươi không coi nữ thần đại nhân chúng ta ra gì sao? Đoạn Vân, ngươi chớ quên, ngươi là giới nhân đại biểu, còn nhân giới vốn là một thế lực phụ thuộc của Thần giới phương Đông chúng ta. Chẳng lẽ tên nhân loại ngươi lại dám đối đãi như vậy với Sinh Mạng Nữ Thần đại nhân mà ngươi vẫn sùng tín sao?

Nghe thế, Đoạn Vân chỉ thẳng vào Thần Vương đó, hỏi Atula: Bạn đang xem tại TruyệnFULL - truyenfull.vn

- Atula lão ca, hắn là ai thế?

- À, hắn là Thần tộc phương Đông Thần Vương Willie. - Atula trả lời.

- À. Nguyên lai là Thần Vương đại nhân. Thất kính thất kính. - Đoạn Vân ra vẻ vô cùng vinh hạnh, lảm nhảm nói.

Thấy Đoạn Vân chẳng hề đưa mắt nhìn mình chút nào, Sinh Mạng Nữ Thần Andrea trước giờ vẫn được coi là Thần giới đệ nhất mỹ nữ tựa hồ bị một sự vũ nhục trước nay chưa từng xảy ra với nàng. Nàng thậm chí hoài nghi Đoạn Vân rốt cuộc có phải là một nam nhân hay không nữa. Nhưng cái nhìn vừa rồi của Đoạn Vân nhìn về phía Trí Tuệ Nữ Thần bị nàng bắt gặp, ánh mắt đó tuyệt đối là của một nam nhân bình thường nhìn về phía một mỹ nữ. Nam nhân này thật sự quá ghê tởm, dám không nhìn bà hả?!

- Đoạn…

Andrea vừa định nói, nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng, Đoạn Vân đã chuyển sự chú ý vào Atula.

- Atula lão ca, sau này ta cứ tiếp tục gọi ngươi là Atula lão ca nhé. Ngươi cũng đừng khách khí với ta, ngươi cứ gọi ta là Đoạn Vân, hoặc gọi ta là Đoạn Vân lão đệ cũng được. Lão ca, ta cương quyết đề nghị ngươi phải ngồi lên ghế chủ vị. Ngươi chớ quên, nơi này là địa bàn của ngươi. Nếu chủ nhân không ngồi chủ vị, việc này không cần nói nữa. Ta nghĩ, cho dù là Thần tộc phương Đông cũng sẽ không có ý kiến gì đâu.

Sinh Mạng Nữ Thần rốt cuộc không nhịn được nữa, nàng tức giận nói:

- Đoạn Vân. Nơi này vốn là lãnh thổ của Thần giới phương Đông, bọn chúng vừa mới xâm lăng được đó.

- À? Phải không? Vậy ai là Sinh Mạng Nữ Thần thì xin tự nhiên, ta nguyện để nàng ngồi vào vị trí đó nhé. - Đoạn Vân ra vẻ giật mình nói.

- Ngươi... ta chính là Sinh Mạng Nữ Thần.

Andrea sắp bị Đoạn Vân chọc giận điên lên. Không ngờ Đoạn Vân lại dám nói ra những lời như vậy.

- Ngươi hả?

Đoạn Vân dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá Andrea, sau đó lắc lắc đầu nói:

- Không … ngươi không phải là Sinh Mạng Nữ Thần.

- Đoạn Vân đại nhân, nàng đích xác đúng là Sinh Mạng Nữ Thần Andrea. - Atula ho nhẹ vài tiếng rồi nói.

Nghe thế, Đoạn Vân một lần nữa lắc lắc đầu, ra vẻ nghi ngờ nói:

- Nàng á? Sinh Mạng Nữ Thần nghe nói là đệ nhất mỹ nữ ở Thần giới mà. Nhưng gương mặt nàng này thì sao? Làm sao xứng đáng với danh hiệu Thần giới đệ nhất mỹ nữ chứ? Ta thấy, mười nữ nô Thần tộc mà lão ca cho ta mấy ngày hôm trước còn xinh đẹp hơn nhiều.

- Đoạn Vân, ngươi đừng khinh người quá đáng.

Cơn giận của Sinh Mạng Nữ Thần đã bị Đoạn Vân chọc bốc lên tận trời rồi.

Đoạn Vân chỉ vào Andrea, vẻ giật mình hỏi lại Atula:

- Nàng thật là Sinh Mạng Nữ Thần à?

- Đích xác là vậy!

- À, vậy đúng là lão ca ngươi nên ngồi ghế chủ vị. Nếu để nàng ngồi vị trí đó, trong lòng ta sẽ rất khó chịu. Thôi, cứ như vậy đi.

Nói xong, Đoạn Vân trực tiếp đẩy Atula lên ghế chủ vị. Hơn nữa là cưỡng bức hắn ngồi lên chủ vị. Đương nhiên, Atula cũng kháng cự chút đỉnh cho có lệ. Uy lực đả thương người của Thái Cực có thể không lớn, nhưng uy lực mượn lực đẩy người thì tuyệt đối chẳng ai so được.

Atula bị Đoạn Vân đẩy vào ghế chủ vị, còn Đoạn Vân thì mang theo Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư ngồi vào cái ghế mà nguyên lai Atula vừa ngồi.

Chiêu thức ấy của Đoạn Vân đã trấn trụ được Sinh Mạng Nữ Thần đang giận muốn bốc lửa. Theo lời đồn, nàng mạnh hơn Atula nửa phần, nhưng nàng cũng rất rõ, nếu thật sự phải chống lại, nàng không nhất định có thể chiến thắng Atula. Một chiêu này nàng cho rằng tên Đoạn Vân gia hỏa mạnh hơn nàng rất nhiều.