Bá Y Thiên Hạ

Chương 175: Muốn chết muốn sống tự mình chọn




Tạp Lỗ cứ như vậy mà trở thành nô lệ của Đoạn Vân, hơn nữa còn là nô lệ trung thành nhất. Trong thế giới ma pháp này có rất nhiều điều thần kỳ, cũng có nhiều điều khó tin. Mặc dù Đoạn Vân cũng cố sức đi tìm lời giải thích hợp nhưng những giải thích này đều dựa trên một chút lý luận trong thế giới ma pháp, nếu muốn tìm được lời giải thích trên địa cầu thì căn bản là không có khả năng. Dẫu sao trên địa cầu, ngay cả loại ma pháp sơ cấp nhất cũng đều ko có.

Đoạn Vân nhờ vào cái nô đãi khế ước kia có thể nói hoàn toàn khống chế được Tạp Lỗ, hắn mặc dù có tư tưởng hoàn toàn độc lập nhưng mọi tư tưởng này của hắn đều lấy Đoạn Vân làm chuyện quan trọng nhất. Nói cách khác, tư tưởng của Tạp Lỗ chỉ là tương phản với Đoạn Vân mà độc lập, nếu có vài sự kiện nào đó dính líu đến Đoạn Vân chủ nhân của hắn, tư tưởng của Tạp Lỗ liền hoàn toàn bị lợi ích của Đoạn Vân chi phối.

Nhìn Tạp Lỗ với lực lượng thập cấp sơ giai, Đoạn Vân nghĩ: "Mặc dù huyết thống Tạp Lỗ đã đủ để cho Long Tộc đồng ý nhưng thực lực của hắn còn quá yếu, những trưởng lão khác nhất định sẽ ko đáp ứng."

Nghĩ thế, Đoạn Vân từ trong giới tử xuất ra hai lạp siêu cấp tẩy tủy đan đưa cho Tạp Lỗ, nói: "uống vào đi! Tiếp đó, Đạt Nhĩ Ba ngươi phụ trách đối với Tạp Lỗ tiến hành kích thích uy áp, thậm chí có thể tiến hành cuồng ẩu với hắn! Ta muốn trong vòng nửa giờ phải làm cho Tạp Lỗ đạt tới thực lực thập cấp hậu giai."

"Cảm ơn chủ nhân!" Tạp Lỗ vẻ mặt kích động, ngay lập tức ăn vào dược hoàn mà Đoạn Vân cấp cho hắn. Hai lạp đủ để làm cho thực lực của mình đạt tới thần cấp hậu giai, chủ nhân của mình thực sự không phải là con người, chẳng trách Tạp Mạt Tư Đặc bị chủ nhân giết chết. Text được lấy tại truyenfull.vn

"Vâng" Đạt Nhĩ Ba vẻ mặt đùa cợt nhìn Tạp Lỗ, bẻ các khớp ngón tay vang lên rốp rốp.

Cười cười, Đoạn Vân nói: "Đạt Nhĩ Ba, Tạp Lỗ bây giờ là người của chúng ta, ngươi đối đãi với hắn phải có chút khách khí, phải khống chế được lực lượng, ngàn vạn lần không nên đánh hắn đến tàn phế! Đây là năm lạp hoàn dương đan, còn nữa, Tạp Lỗ, ta muốn ngươi trước khi chưa hoàn toàn khống chế được Long Tộc, không cần phải gọi ta là chủ nhân. Có thể trực tiếp gọi ta là Đoạn Vân đại nhân được rồi!"

"Vâng"Tạp Lỗ và Đạt Nhĩ Ba trả lời.

"Chủ….nga, Đoạn Vân đại nhân, Long Tộc còn có một đại bảo khố nữa!" Tạp Lỗ lúc này mới nói cho Đoạn Vân.

"oh yeah! Ta đoán Long Tộc cũng còn bảo khố nữa, cái kia là của tên Tạp Mạt Tư Đặc đoán chừng cũng chỉ là kim khố riêng. Long Tộc thế lực lớn như vậy, bảo khố hẳn là có không ít đồ tốt! Nhưng mà chúng ta cũng ko cần vội, ngươi và Đạt Nhĩ Ba tìm một chỗ tăng thực lực đã. Ta còn muốn đưa ngươi bước lên Long Hoàng bảo tọa, chỉ cần ngươi ngồi lên vị trí Long Hoàng thì bảo khố của Long Tộc không phải là của ta sao! Cần gì phải lấy ngay bây giờ?" Đoạn Vân cười nói, "Bổn thiếu gia lần này đến,chủ yếu là cướp bóc, sau này, trân tàng bảo địa ngàn năm của Long Tộc đều là của Đoạn Vân ta rồi!"

Nửa giờ sau, Tạp Lỗ cả người mệt mỏi trên dưới đầy vết thương cùng Đạt nhĩ ba quay trở lại nơi này. Hôm nay thực lực Tạp Lỗ cũng đã đạt tới thần cấp hậu giai, ước chừng muốn ngồi trên ngôi vị Long Hoàng hẳn là ko có vấn đề gì.

Mà lúc này, vài tên Thú Nhân kiếm thần tìm đến Đoạn Vân đang trong Long điện, nói: "thiếu gia, tất cả Cự Long đều đã đầu hàng, bọn chúng bây giờ đang bị đưa tới mảnh đất trống ở chân núi Thánh Sơn."

"Ân, tốt lắm! Đi, chúng ta đến xem!" Đoạn Vân cười rồi ra lệnh.

Sau đó, đoàn người Đoạn Vân liền đi khỏi Long điện, từ sườn núi Thánh Sơn, Đoạn Vân nhìn về hướng chân núi. Quả nhiên, trên vạn Cự Long bị dồn lại thành một khối mà những Cự Long này cơ hồ không ai không mang theo thương tích, phần lớn lân giáp bọn chúng đã bị bóc ra, rất nhiều kẻ đều đang thoi thóp thở!

Mỉm cười, Đoạn Vân lập tức bước lên Tiểu Phi Hiệp mà bay xuống. Trên bậc tam cấp ở chân núi, Đoạn Vân nhìn lướt qua tình hình nơi đây thêm một lần nữa, hơn một vạn Nanh Sói tướng sĩ, hơn năm trăm không quân nhất hào Phi Long doanh, tiểu đội Thú Nhân kiếm thần, còn có hai mươi thần thú, bọn họ vội vàng từ bốn phía đem hơn vạn Cự Long thất cấp và trên thất cấp đến. Hơn nữa, ở mảnh đất trống dưới chân núi còn đặt chồng chất vô số vàng bạc châu báu, ma tinh, khôi giáp, đại kiếm, vũ khí ma pháp các loại! Số lượng gia bảo khổng lồ của Long Tộc chất thành một tòa tiểu sơn.

"Đại nhân, Long Tộc ước chừng có khoảng một vạn năm trăm ngàn thất cấp Cự Long, một ngàn sáu trăm bát cấp Cự Long, còn có một trăm sáu mươi cửu cấp Cự Long và cửu đại trưởng lão Long Tộc đều đã bị bắt! Trong trận chiến này, tướng sĩ quân ta không có ai thương vong!" Nanh Sói sư trưởng Hi La cung kính bẩm báo với Đoạn Vân.

Đoạn Vân gật gật đầu, nhìn đống vàng bạc nọ, hỏi: "Như thế nào lại không thu giữ vào không gian giới tử?"

"Đại nhân, tài phú của Long Tộc này quá mức lộn xộn,chúng tôi nghĩ phải phân loại ra một chút!" Hi La trả lời.

Gật gật đầu, Đoạn Vân nói: "Các ngươi trước tiên sửa sang lại đi!" Đoạn Vân chuyển hướng đến chín Trưởng Lão đã không thể biến thành hình rồng.

"Cửu đại Trưởng Lão, các ngươi còn cái gì muốn nói với Đoạn Vân ta không? Nếu không có, các ngươi liền có thể đi tìm chết đi!" Đoạn Vân khinh thường cười nói.

Nghe Đoạn Vân nói,vẻ mặt chín vị Trưởng Lão đều thấy hỗn loạn. Bọn họ vốn tưởng rằng Đoạn Vân sẽ thả bọn ra, cho dù không buông tha cũng sẽ tìm cách thu phục bọn họ, nhưng thật ko ngờ Đoạn Vân lại muốn giết bọn họ.

Kỳ thật Đoạn Vân cũng không có ý định giết bọn họ, Đoạn Vân muốn cho Tạp Lỗ ngồi lên chiếc ghế Long Hoàng còn cần phải có sự ủng hộ của bọn họ, lưu bọn họ lại còn có chút hữu dụng.

"Đoạn Vân đại nhân, van xin ngài buông tha vài lão già chúng ta đi! Chúng ta nguyện ý quy thuận dưới trướng của ngài, chúng ta nguyện ý trở thành thuộc hạ trung thành nhất của ngài!" Lúc này, không biết là vị trưởng lão thứ mấy rất sợ hãi đầu cúi rạp xuống đất rồi quỳ xuống.

"Lão Ngũ, ngươi làm gì vậy? Chết thì chết! Long Tộc chúng ta sao có thể hướng tới một nhân loại mà khuất phục!" Đại trưởng lão tức giận quay về vị chắc là ngũ Trưởng Lão kia hét lên.

Mỉm cười, Đoạn Vân nói: "không sai, ngũ Trưởng Lão này quả là rất biết thức thời! Tốt, ngươi có thể sống, hơn nữa ngươi có thể tiếp tục làm Long Tộc trưởng lão, trước tiên đứng lên đi! Tuy nhiên còn về phần bọn họ….."

"Tiểu nhân tạ ơn Đoạn Vân đại nhân tha mạng, tạ ơn đại nhân đã tha mạng!" Ngũ trưởng lão rất cung kính liền hướng Đoạn Vân hành lễ thuần phục, thần sắc rất sợ hãi, hơn nữa, còn mang theo vài tia vui sướng sau khi sống sót qua tai nạn.

Từ khi có một Cự Long đầu hàng, rất nhanh, Long Tộc trưởng lão liên tiếp hướng Đoạn Vân cúi xuống đầu hàng. Tiếng cầu xin tha thứ vang lên một lúc, khi thấy các Trưởng Lão đều đã đầu hàng rồi, trên bình địa các Cự Long cấp thấp cũng liên tiếp đầu hàng, âm thanh cầu xin vang lên khắp nơi.

Đoạn Vân không ngờ tình hình lại xảy ra như vậy. Hắn tưởng rằng, Long Tộc là một chủng tộc cao ngạo, tuyệt dại đa số đều thà chết chứ không chịu khuất phục. Mà lúc này nhìn lại, tình hình dường như không phải như vậy, cửu đại Trưởng Lão thì chỉ có đại Trưởng Lão,nhị Trưởng Lão,tứ Trưởng Lão là ko đầu hàng, còn lại thì liên tục hướng tới Đoạn Vân cầu xin tha thứ, quỳ xuống thành một đống.

Nhìn sáu vị Trưởng Lão đã đầu hàng, Đoạn Vân cười nói: "Tốt lắm, các ngươi phải biết các ngươi đã chọn ra một quyết định sáng suốt rất nhiều!"

Chuyển hướng sang ba vị Trưởng Lão đứng im lặng ko chịu đầu hàng, Đoạn Vân cười nói: "Các ngươi đã không chịu đầu hàng thì ta đây cũng không cần phải khách khí với các ngươi nữa!"

Ngẫm nghĩ, Đoạn Vân nhìn qua sáu vị Trưởng Lão đã đầu hàng, lật tay một cái Đoạn Vân xuất ra một thanh thần khí, vẻ mặt uy nghiêm ra lệnh: "Vì muốn chứng minh sự trung thành của các ngươi, ta muốn mỗi một người các ngươi, trên người mỗi người trong ba bọn họ chém xuống một kiếm!"

"A!" Nghe Đoạn Vân nói, sáu vị Trưởng Lão ai nấy vẻ mặt đều trắng bệch, cả người run rẩy.

"Thế nào? Chẳng nhẽ các ngươi đều không phải thật lòng hướng Đoạn Vân ta đầu hàng? Đã như vậy,ta đây có thể……"

"Được,ta làm" Ngay sau đó là vị ngũ Trưỡng Lão đứng dậy, hắn tiếp nhận thanh kiếm trong tay Đoạn Vân, quay lại hướng bụng đại Trưởng Lão chém một kiếm! Kết quả, đại Trưởng Lão sớm đã bị thương, thêm một lần nữa lại càng nặng thêm, máu tươi lập tức chảy ra. Sau đó, ngũ Trưởng Lão lại lần lượt tới chỗ hai vị Trưởng Lão chém mỗi người một kiếm nữa. Ba vị Trưởng Lão không chống đỡ nổi liên tiếp ngã xuống!

Đoạn Vân rất hài lòng, khẽ gật đầu, nhìn về phía năm Trưởng Lão khác. Vẻ mặt bất lực một vị Trưởng Lão nữa đứng dậy, vị tam Trưởng Lão kia tiếp nhận thần khí trong tay ngũ Trưởng Lão, hai tay run rẩy rồi nhắm vào phía sau lưng đại Trưởng Lão, hắn giơ đại kiếm lên, đang muốn chém xuống!

Nhưng lúc này, đại kiếm của hắn không có bổ xuống đại Trưởng Lão đang bị trọng thương mà là thẳng tay bổ xuống Đoạn Vân!

Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, vận chân khí lên đầu ngón tay, trực tiếp đưa tay kẹp chặt một kiếm này! Kết quả là kiếm của tam Trưởng Lão ko thể di chuyển được nửa phân, tam Trưởng Lão khủng hoảng, đưa đại kiếm đâm tới nhưng thân hình yếu đuối của Đoạn Vân lúc này đem so với tòa đại sơn không khác gì nhau, không hề nhúc nhích một chút nào.

Chiêu thức ấy của Đoạn Vân một lần nữa làm mọi người ở đây hoảng sợ. Hai ngón tay lại có thể làm cho một kích toàn lực của thần cấp cao thủ dừng lại, cái thủ pháp khoa trương này phải có bao nhiêu lực lượng a? Ngay cả Diệp Cô Thành là cao thủ thập nhất cấp trung giai vẻ mặt cũng phải khiếp sợ, ko biết chủ nhân mình đến tột cùng còn có năng lực thần kỳ gì nữa mà mình chưa biết đây?

"Ngươi xem ra là cũng muốn giống như bọn chúng!" Nói xong, Đoạn Vân vận chân khí, linh tề nhất điểm. Kết quả, vị tam Trưởng Lão này cảm thấy trời đất quay cuồng lập tức lộn ngược ra ngoài, cuối cùng ngã xuống đất, máu tươi chảy ra không ngừng!

Đoạn Vân uy nghiêm đem đại kiếm bay vọt tới trước mặt bốn trưởng lão còn lại, lạnh lùng nói: "Đến các ngươi"

Không còn cách nào khác, vì cái mạng nhỏ này của mình, bốn Trưởng Lão đều liên tiếp chém một kiếm trên người ba vị Trưởng Lão kia. Hơn nữa, cũng vì ý muốn làm loạn của tam Trưởng Lão nên dưới sự ra lệnh của Đoạn Vân, bọn họ liền nhận được một sự chiếu cố đặc biệt.