Bá Y Thiên Hạ

Chương 169: Ma pháp quyển trục điêu bản chế




Chẳng mấy chốc đoàn người Đoạn Vân đã về tới Á Cương! Còn Đạt Nhĩ Ba và năm đại Hắc long thủ hạ của hắn cũng đi theo đám Cự long, đầu tiên là đi tìm Bát, Cửu Trưởng lão. Bất quá, trước khi đi, Đoạn Vân đã kéo Đạt Nhĩ Ba ra một chỗ dặn dò vài việc. Hơn nữa, Đoạn Vân còn bí mật để Đạt Nhĩ Khắc Hắc long cấp Mười một âm thầm biến mất khỏi đội ngũ đang đi về Á Cương. Về phần Đạt Nhĩ Khắc đi đâu, tự nhiên là một bí mật, một bí mật mà cả Tiểu Bạch cũng không biết.

Trở lại Á Cương thì trời đã sẩm tối, Đoạn Vân cũng không đi Thiên Long, mà là đi gặp Lai Bố Ni Tư lão khùng Luyện kim pháp thần.

"Lai Bố Ni Tư, mấy ngày hôm trước ta cho ngươi một viên thuốc, sau khi ngươi dùng xong đã giải trừ được Ma lực cấm chế chưa?" Mấy ngày hôm trước Đoạn Vân đặc ý đem một viên siêu cấp Tẩy Tủy Đan đưa cho cho lão Luyện kim pháp thần có Ma lực đã đạt tới Thần cấp đỉnh giai, nhưng lại bị cấm chế này, hy vọng lão khôi phục thực lực chút đỉnh.

Thấy Đoạn Vân quan tâm tới mình, Lai Bố Ni Tư trả lời rất cung kính: "Phục dụng xong viên thuốc đó xong, thực lực của ta đã đạt tới cấp Mười một, cấm chế đã bắt đầu giải trừ! Bây giờ ta có thể sử dụng Ma lực cấp năm. Phỏng chừng chỉ cần cường độ Ma lực ta đạt tới mức của Không gian thần thú Ách Bỉ Đa, cấm chế của ta có thể sẽ được giải khai. Thế nhưng thiếu gia à, bây giờ có giải trừ hay không giải cấm chế này thì cũng chẳng còn ý nghĩa bao nhiêu với ta nữa! Chúng ta bây giờ đã có thể linh hoạt vận dụng năng lượng Ma tinh, nói cách khác có Ma tinh cấp bao nhiêu, ta sẽ là Luyện kim pháp thần cấp bấy nhiêu. Mấy bữa trước, thiếu gia cho ta viên Ma tinh của Ma Long, ta dùng nó làm ra một siêu cấm chú cấp Mười một!"

"A? Bảo bối Ma tinh đã bị ngươi lãng phí hết rồi hả?" Đoạn Vân xót ruột, nói.

"Thiếu gia, ngươi đừng hẹp hòi như vậy chứ! Ta chỉ là lấy ra một chút năng lượng mà thôi, chưa đến một phần trăm năng lượng của nó thôi mà!" Lai Bố Ni Tư trợn trắng mắt nói.

Đoạn Vân nói vẻ rất bối rối: "A a, thế hả, thế hả? Sao ngươi không nói sớm? Vậy để bổn thiếu gia cho ngươi thêm một viên Ma tinh cấp Mười một nữa nhé! " Nói xong, Đoạn Vân móc Long tinh của Long Hoàng ra đưa cho Lai Bố Ni Tư.

Lai Bố Ni Tư vô cùng hưng phấn nhận lấy, quan sát cẩn thận. Nhưng chẳng mấy chốc, lão đã giật mình kêu lên: " Đây là Long tinh? Chẳng lẽ là …"

"Đúng, đúng là lão gia hỏa Long Hoàng Tạp Mạt Tư Đặc đó! Hơn nữa là ta tự tay giết chết. Lần này ta tới tìm ngươi, cũng là muốn hỏi một câu tại sao Thú Nhân không thể ký kết Kỵ sĩ khế ước với đám Tích dịch vậy?" Đoạn Vân suy nghĩ một lúc lâu cũng không hiểu được tại sao Thú Nhân không thể ký Kỵ sĩ khế ước với Cự long, vì vậy phải tới hỏi lão gia hỏa Lai Bố Ni Tư này một chút.

Lai Bố Ni Tư nhận Long tinh thu vào Không gian giới tử của mình, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Trên đại lục có một thần thoại như thế này. Nghe nói Long Thần và Thần Thú là tình địch, bọn họ rất ngưỡng mộ Sinh Mạng Nữ Thần. Kỳ thật cơ hồ mỗi nam thần ai nấy đều là ngưỡng mộ Sinh Mạng Nữ Thần cả, chỉ có điều hai tên đó có biểu lộ khác nhau thôi! Nhất là Thần Thú, hắn không dưới một lần biểu lộ tình cảm với Sinh Mạng Nữ Thần. Ngài cũng biết là Thú Nhân cũng khá là trực tính, bọn họ có gì cũng nói thẳng, làm Thần Thú của Thú Nhân cũng không giảo hoạt hoặc là ăn nói vòng vo. Còn Sinh Mạng Nữ Thần thì thuộc loại người vô cùng lịch sự tao nhã, do đó, nàng không thích Thần Thú, thậm chí là hơi ghét hắn nữa! Việc này giải thích tại sao Thú Nhân có thù oán với nhân loại."

Đoạn Vân trợn mắt: "Ủa, ta hỏi ngươi tại sao Thú Nhân không thể ký Kỵ sĩ khế ước với Cự long mà, không phải bảo ngươi kể chuyện thần thoại cho ta đâu?"

"Ngươi không thể kiên nhẫn một chút sao? Ta già thế này rồi còn gì!" Lai Bố Ni Tư oán giận hờn dỗi nói.

"Được, ngươi nói tiếp đi!" Đoạn Vân cũng ngậm miệng luôn, còn nói là già nữa! Dưới sự bồi dưỡng của Tẩy Tủy Đan, đặc cấp Tẩy Tủy Đan, siêu cấp Tẩy Tủy Đan, ngươi cũng chỉ hơn có mấy thanh niên vị thành niên vài tuổi thôi! Còn nói già lão, hừ? Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

"Ngàn năm trước Thú Nhân có Long kỵ sĩ hay không thì ta không biết, nhưng từ khi Long Thần biết Thần Thú ve vãn Sinh Mạng Nữ Thần, nghe đồn hắn đã hạ cấm chế với Cự long, do đó Kỵ sĩ khế ước với Thú Nhân không còn có hiệu lực nữa. Từ đó trên đại lục không còn có Thú Nhân Long kỵ sĩ nữa!"

"Thế thôi à?" Đoạn Vân hỏi vẻ nghi hoặc.

"Hết rồi!" Lai Bố Ni Tư trả lời.

"Ý ngươi là nói Long Thần vì ăn dấm mà hạ cấm chế đối với tất cả Rồng, để cho chúng không thể trở thành tọa kỵ của Thú Nhân, phải không?" Đoạn Vân hỏi.

Lai Bố Ni Tư khẽ gật đầu.

"Oa, mịa...!" Đoạn Vân gào to một tiếng: " Sao lại có cái thứ chó má đó hả? Chẳng lẽ có Thần thật sao?"

"Thiếu gia, ta đoán là có đó! Nhưng ta cảm thấy Thần cũng chỉ là loài người tu luyện đến mức tận cùng đạt tới một loại cảnh giới tối cao mà thôi! Cứ nhìn theo tình hình của chúng ta mà nói, bây giờ thực lực thủ hạ của thiếu gia đều đã ở vào đỉnh cao ở đại lục rồi! Hơn nữa, tốc độ phát triển cũng rất nhanh! Ta ước chừng chỉ cần thực lực đột phá đến cực hạn của thế giới này, chúng ta cũng có thể trở thành Thần cả lũ!" Lai Bố Ni Tư nói rất khẳng định.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói: " Đích xác, dựa theo đám Thần cấp sống được khoảng năm sáu trăm năm, thì đám cường giả đạt tới cấp Mười một ít nhất có thể sống được trên một ngàn năm! Chỉ cần trong vòng một ngàn năm nếu làm cho thực lực của mình đạt tới một đột phá mới, có thể sống lâu hơn nữa, cuối cùng có thể đạt tới mức độ trường sinh bất tử rồi! Tuy nhiên nếu thật sự xảy ra việc như thế, vậy thì mấy vị thần trên đại lục này đã chạy đi đâu cả rồi? Theo như điển tịch ghi lại ở Nữ Thần điện, Sinh Mạng Nữ Thần đã hơn một ngàn năm nay không hề giáng hạ Thần tích rồi. Chẳng lẽ ngoại trừ Ma giới ra, còn tồn tại một cái gọi là Thần giới? Việc này dường như hơi lạ đó! Không biết ở đó có Điểu nhân không nhỉ?"

"Điểu nhân? Đó là cái gì?" Lai Bố Ni Tư hỏi vẻ nghi hoặc.

"À, không có gì? Ta thuận miệng nói thôi! Được rồi, ngươi nói ngươi đã giải khai được một bộ phận cấm chế, nói cách khác Không gian thần thú Ách Bỉ Đa tối đa cũng khoảng cấp Mười một thôi? Vậy ngươi có thể mở ra xem có vật còn sống nào trong Ách Bỉ Đa mẫu giới không?" Đoạn Vân liếc mắt thấy Ách Bỉ Đa tử giới trên tay mình, vì vậy đã nghĩ ngay đến cái mẫu giới kia.

"Ta đang thử vận dụng lực lượng Ma tinh để mở giới tử, phỏng chừng vài ngày nữa là có thể thành công rồi!" Lai Bố Ni Tư nói hưng phấn.

Khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Vân thuận tay cầm một quyển trục, nhìn rất chăm chú. Trương quyển trục đó là một bán thành phẩm, còn chưa được quán thâu Ma lực, thấy trên quyển trục này có vẽ một đường dây Ma pháp, trong đầu Đoạn Vân nhất thời sinh ra một linh cảm.

"Lai Bố Ni Tư, ngươi làm quyển trục này có phải là trước tiên vẽ mấy hình vẽ Ma pháp này trên giấy, sau đó quán thâu Ma lực của Ma tinh vào đó phải không?" Thần sắc Đoạn Vân có vẻ hơi kích động hỏi.

"Đúng vậy? Có vấn đề không? Từ khi thiếu gia phát minh ra giấy, xác suất chế tác thành công Ma pháp quyển trục của ta cao một cách thần kỳ, đã đạt tới tám mươi phần trăm rồi." Lai Bố Ni Tư nói vẻ hoài nghi.

"Ngươi có nghĩ tới việc trước hết điêu khắc Ma pháp trận, sau đó in bằng Ma pháp dược thủy, rồi đem quyển trục ra in hàng loạt không?" Đoạn Vân nghĩ tới việc in ấn ở kiếp trước! Nếu kỹ thuật in ấn có thể áp dụng vào in ấn Ma pháp quyển trục, vậy thì chẳng phải mình sẽ có vô tận Ma pháp quyển trục sao? Bỏ công phu khắc ra một bản in, sau đó dùng tốc độ một giây một bản mà sản xuất.

"Thiếu gia, Ngài nói là làm giống như đám Địa Tinh đang in bộ sách ấy hả, đem Ma pháp trận trước tiên khắc lên thạch bản, sau đó cứ thế mà in!" Lai Bố Ni Tư cũng kích động không kém.

Đoạn Vân khẽ gật đầu rất hài lòng: " Đây là một phát minh thời đại đó! Lúc đầu thế nào cũng có chút khó khăn, dù sao việc này cũng yêu cầu độ chuẩn xác rất cao, bản in cũng không dễ làm! Bất quá ta nghĩ đây là việc tuyệt đối có thể làm được. Ngươi tự mình từ từ nghiên cứu đi!"

"Thiếu gia, ngươi thật sự là một thiên tài!" Lai Bố Ni Tư nói với vẻ kính nể vô bờ.

"A a, ta đâu có bổn sự như Đại sư Ngài được? Ta cũng thuận miệng nói thôi, nếu để cho ta nghiên cứu việc này, ta chắc sẽ đau đầu lắm! Thôi, ta đi đây!"

Ngày thứ hai, Đoạn Vân kêu Tiểu Phi Hiệp bảo hắn chở tới Thiên Long một chuyến, tới Thiên Long chơi bời với một đại đội lão bà của mình hết ba ngày, Đoạn Vân lại đi Nạp Lan thăm Tiểu Nguyệt, cô Nữ vương đang mang thai cốt nhục của mình một lần. Lúc này bụng Tiểu Nguyệt đã gồ lên không ít, làm cho ông bố gia hỏa tương lai Đoạn Vân cả ngày cười hỉ hả không ngừng. Thông qua thần thức, Đoạn Vân rất đắc ý phát hiện ra tiểu bảo bảo trong bụng Tiểu Nguyệt hẳn phải là một nam hài! Mặc dù hắn không trọng nam khinh nữ, nhưng Đoạn Vân vẫn cảm thấy nếu sinh ra một cô gái thì mình cũng thiệt thòi nhiều. Dù sao sau này con gái cuối cùng cũng sẽ đi lấy chồng thôi. Chẳng lẽ tìm kiếm một thằng ở rể? Ừm! Nếu là con gái, chắc là nhất định phải tìm một tên ở rể " chó chui gầm trạn" thật đấy chứ!

Năm ngày sau, Đoạn Vân về tới A Nhĩ Ti Tư. Còn Đạt Nhĩ Ba cũng vừa vặn từ Long Tộc chạy về, không, phải nói là chạy thoát về!

Quả nhiên, Đoạn Vân đoán không sai! Đoạn Vân tính thế nào cũng phát sinh ra chuyện, quả đúng là xảy ra chuyện thật!