Bà Xã Vô Giá, Hôn Một Cái

Chương 159: Thiếu chủ thiệu môn




Thiệu Vĩnh Khiêm rời khỏi bệnh viện liền trực tiếp đi tìm Nam Cung Hướng thương lượng về chuyện tập đoàn Cơ thị, chờ mọi chuyện đều xử lý xong, Nam Cung Hướng mới nhìn vẻ mặt Thiệu Vĩnh Khiêm hỏi.

"Em nghĩ kỹ chưa, nếu thật sự làm như vậy, như vậy Thiệu môn sẽ bại lộ, chỉ sợ thân phận thiếu chủ Thiệu môn của em ngày càng có nhiều người biết, giấu không được!"

Nam Cung Hướng nhíu mày, nét mặt lo lắng.

Thiệu Vĩnh Khiêm tự nhiên biết làm như vậy không chỉ làm cho thế lực nguy hiểm giấu ở chỗ tối chú ý tới anh ta, nhưng bây giờ anh ta không có cách nào.

Hôm nay thấy Nghi không quay đầu lại mà rời đi, hơn nữa ngay cả một câu cũng không muốn nói với anh ta, lòng anh ta đau đớn.

Nếu thật sự chỉ có thể dùng cách này mới có thể cướp Chỉ Nghi trở về bên cạnh mình, như vậy dù trả giá gì, anh ta đều phải thử một lần!

"Quyết định rồi, trước kia anh vất vả rồi!"

"Nói ngu gì đó, chúng ta không chỉ là anh em bà con, nghiêm khắc nói, em là Thiếu chủ của anh, chỉ là Thiệu môn vừa xuất hiện, không ít thế lực ngầm sẽ bắt đầu rục rịch, chúng ta phải chuẩn bị tốt mới được!"

Nam Cung Hướng nhìn thoáng qua Thiệu Vĩnh Khiêm nói.

Mặt ngoài anh ta mới là người có quan hệ với Thiệu môn, cho nên mới có lần bắn chết trước ở sân bay, nhưng bên trong Thiếu chủ chân chính của Thiệu môn là em họ của anh ta.

"Em đã phân phó Thiệu Triết đi làm, nhưng chuyện của Nhà họ Cơ vẫn cần anh họ để tâm!"

"Em thật sự tính kết hôn với cô cả Nhà họ Cơ?"

Nam Cung Hướng không thật sự đồng ý Thiệu Vĩnh Khiêm cưới Cơ Tích Vy, dù sao Cơ Tích Vy bây giờ chỉ là cô gái tàn tật, một cô gái tàn tật không xứng với vị trí Thiếu chủ phu nhân Thiệu môn.

"Em kết hôn với cô ấy, chỉ là làm cho người ngoài xem, chỉ có như vậy tập đoàn Thiệu thị và em mới có lợi, cái khác cô ấy đừng mong có, Thiệu Vĩnh Khiêm em trước giờ nhận định người vợ thật sự chưa bao giờ là cô ấy!"

Thiệu Vĩnh Khiêm vẻ mặt lạnh lẽo nói.

Trước kia là bởi vì áy náy, thêm vào đó như thế nào Cơ Tích Vy cũng từng mang đứa con của anh ta, sau đó vì Nghi mà mất con, sau này cũng quen dùng Cơ Tích Vy che dấu thân phân thực của mình, nếu Nghi trở về, như vậy hết thảy cũng nên trở lại khởi điểm ban đầu.

Mông Chỉ Nghi mới là cô gái vốn dĩ nên ở cạnh anh ta.

"Thật sự tò mò cô gái em ngưỡng mộ trong lòng nhiều năm như vậy đến cùng là ai, khi nào thì mang đến cho anh xem!"

Nam Cung Hướng tự nhiên không biết cô gái em họ mình nhớ nhiều năm như vậy chính là cô gái Mông Chỉ Nghi cứu anh ta ở sân bay, giờ phút này gặp Thiệu Vĩnh Khiêm không thể không nói.

Nghĩ đến Mông Chỉ Nghi, vẻ mặt Thiệu Vĩnh Khiêm âm trầm, lộ ra cảm giác nhất định phải có, nhướng mắt nhìn Nam Cung Hướng: "Sẽ thôi!"

Ngày hôm sau, Nhà họ Thiệu liền ký hiệp nghị với Nhà họ Cơ, cũng mở họp báo công bố tin, Nhà họ Thiệu chính thức đám hỏi với Nhà họ Cơ, cậu cả Nhà họ Thiệu và cô cả Nhà họ Cơ mười ngày nữa sẽ kết hôn.

Tuy rằng thời gian hôn lễ gấp rút, nhưng mọi người đều biết cậu cả Nhà họ Thiệu và cô cả Nhà họ Cơ ở bên nhau nhiều năm, tuy cô cả Nhà họ Cơ trước đó không lâu xảy ra ngoài ý muốn, nhưng cũng không ảnh hưởng cái khác, vội vàng kết hôn như vậy mọi người cũng nghĩ cô cả Nhà họ Cơ Đại mang thai con của cậu cả Nhà họ Thiệu.

Mà đám hỏi của Nhà họ Thiệu và Nhà họ Cơ cũng làm cho tập đoàn Cơ thị gần như phá sản, gian nan duy trì mấy ngày một lần nữa hồi sinh, chỉ là tập đoàn Cơ thị bên ngoài vẫn là tập đoàn Cơ thị, nhưng sau lưng hướng đi của tập đoàn Cơ thị đều do hai đại gia tộc Nhà họ Thiệu và Nhà họ Nam Cung chỉ đạo.

Cơ Nghị tuy giận trong lòng, nhưng giờ phút này cũng giận mà không dám nói gì.

Vũ Đàm vừa nghe được tin tức, đã đem tin tức này nhanh chóng báo cho Đường Nại biết.

Đường Nại nhìn tin dài trên mặt báo, gương mặt lãnh khốc vô tình lộ ra nụ cười lạnh châm chọc, đôi mắt đen thâm thúy đầy tinh quang và mưu kế.

"Vốn muốn thúc đẩy chút, xem ra chính Thiệu Vĩnh Khiêm nhịn không được, còn phát hiện chuyện gì?"

Đường Nại ngẩng đầu nhìn Vũ Đàm, hỏi.

"Vừa rồi Thiên Ảnh Vệ truyền tin tức đến, Thiếu chủ thật sự sau lưng Thiệu môn là Thiệu Vĩnh Khiêm, Nam Cung Hướng là giả!"

Lúc Vũ Đàm mới nghe tin này cũng ngạc nhiên, không nghĩ tới Thiệu Vĩnh Khiêm nhìn qua ôn nhuận như ngọc. Trên thực tế lại là Thiếu chủ Thiệu môn.

Thiệu môn là thế lực lâu năm tồn tại vài thập niên ở Nước Z, ba mươi năm trước từng vinh quang một thời, ngang ngược ở Kinh Đô, nhưng ngày càng nhiều thế lực xuất hiện, Thiệu môn cũng đột nhiên ẩn nhẫn xuống, ba mươi năm nay không ai biết Thiệu môn như thế nào, lại như trước không dám khinh thường thế lực Thiệu môn ở nước Z.

Liền ngay cả Thiên Ảnh Vệ cũng từng điều tra Thiệu môn, đáng tiếc Thiệu môn luôn ẩn nhẫn, căn bản khó để người phát hiện.

Đường Nại nghe lời của Vũ Đàm, giống như không quá kinh ngạc, chỉ là đôi mắt đen thâm thúy lạnh lùng nheo lại, cười lạnh một tiếng: "Quả nhiên là anh ta!"

"Cậu chủ, Thiệu môn vừa ra, thế lực ngầm Kinh Đô cũng đều loạn hết lên, kế tiếp chúng ta nên làm gì?"

Đường Nại từ chỗ ngồi đứng dậy, bước đi thong thả đến trước cửa sổ sát đất, nhìn sinh vật phía dưới nhỏ bé như hạt bụi, mắt đen lạnh lẽo.

Rồi sau đó lạnh lùng nói một chữ: "Chờ!"

Thiệu môn vừa xuất hiện, các thế lực lớn ở Kinh Đô đều vội ra tay, vì bọn họ sợ Thiệu môn đột ngột quật khởi áp chế thế lực bọn họ, cho nên Kinh Đô sắp diễn ra một trận mưa máu.

Mà anh ấy có thể làm chỉ có chờ, chờ trận đại chiến này của bọn họ xẩy ra.

Mắt u ám thâm thúy vừa đen vừa có tia sáng phức tạp, người khác nhìn không ra, hồi lâu mới nhìn sang Vũ Đàm nói: "Canh chừng Thiệu Vĩnh Khiêm, không để cho anh ta tiếp cận Mông Mông!"

"Vâng, cậu chủ, còn có một việc cần báo với cậu căn cứ tình báo tôi có, Thiệu Vĩnh Khiêm tổ chức nghi thức kết hôn với cô cả Nhà họ Cơ, cũng không có ý đăng ký kết hôn, xem ra Thiệu Vĩnh Khiêm đám hỏi cũng chỉ là ngụy trang mà thôi!"

"Ồ?"

Nghe được lời Vũ Đàm, Đường Nại không khỏi nhíu mày, khóe môi gợi cảm lạnh lùng nhẹ nhàng giương lên: "Hừ, muốn dùng cách này, Thiệu Vĩnh Khiêm nghĩ thật hay, anh tự mình đi nhắc nhở Cơ Tích Vy, chuyện lớn như kết hôn sao có thể không đăng ký đâu, đăng ký mới là mợ chủ danh chính ngôn thuận của Nhà họ Thiệu!"

Hừ, Thiệu Vĩnh Khiêm muốn dùng cách như vậy đạt được thanh danh, vì chính mình và tập đoàn Thiệu thị lấy danh tiếng tốt, nhưng trên pháp luật vẫn độc thân như cũ, nghĩ như vậy có thể làm cho Mông Mông trở lại bên cạnh anh ta sao, nằm mơ!

"Vâng, cậu chủ!"

Vũ Đàm nhìn thoáng qua vẻ mặt tính kế của cậu chủ nhà mình, lên tiếng rồi đi ra ngoài.

Đường Nại lo lắng nhìn chân trời trắng xám mờ mịt xa xôi bên ngoài, bầu trời và thế cục bây giờ giống nhau, Thiệu môn xuất hiện lại, một trận gió tanh mưa máu đã đến, không biết sẽ mang đến cái gì cho Kinh Đô.

Đường Nại híp mắt, nhìn chân trời hồi lâu, mới giấu tất cả cảm xúc vào lòng.