" Em nghe? "
" Tiểu Tịch không hay rồi! "
" Sao thế ạ? "
" Tịch Mộ Thần muốn ly hôn với em! "
Lục Minh Hạo vừa nói xong, chiếc điện thoại từ trong tay cô đang cầm dường như muốn tuột ra khỏi tầm tay
" Tiêu Tịch?...Tiểu Tịch! "
Lục Minh Hạo đã không còn nghe thấy gì khi anh vừa thông báo chuyện này xong cho cô, anh nghĩ rằng cô chắc chắn sẽ sốc khi anh nói như thế...nhưng, điều đó là sự thật!
Cô cố trấn an tinh thần, để bản thân thật bình tĩnh lại sau đó mới cất giọng hỏi anh:
" Vì sao anh lại biết chuyện này? "
" Hàn vừa nói với anh, cậu ấy bảo rằng Mọi Thần đã gửi đơn ly hôn đến cho em! "
" … "
" Em...đã nhận được nó chưa? Cậu ấy đã gửi đơn từ hôm qua! "
" Hôm qua? "
" Phải! "
Đơn li hôn gửi từ hôm qua? Vì sao cô lại không thấy, cô không nhận được gì cả...ca ca? Lẽ nào anh ấy giữ nó ư?
Đầu dây bên kia trầm mặc một lúc sau đó mới có tín hiệu lại từ cô, cô nói:
" Em cúp máy trước! "
Đã không đợi đối phương nói thêm, cô đã ngắt máy sau đó chạy nhanh xuống dưới nhà
Vì hôm nay là chủ nhật nên theo thường lệ, Tiêu Cảnh Thiên không đến công ty. Đây cũng được coi là ngày nghỉ phép anh dành riêng cho bản thân sau sáu ngày liên tiếp bận rộn tại Tiêu thị
Anh hiện là đang ngồi đọc sách tại thư phòng của mình và thưởng thức ly trà nóng do bác Tô vừa mới mang vào
Bác ấy vừa ra khỏi đây chưa được ba phút đã thấy cô từ ngoài đi vào. Dáng vẻ nhìn là đang gấp gáp
" Có chuyện gì tìm anh? "
" Anh!...vì sao lại giấu em? Đơn ly hôn Mộ Thần đã gửi đến cho em vào ngày hôm qua, vì sao lại không đưa nó cho em "
Tiêu Cảnh Thiên đang ngồi thưởng thức ly trà, nghe cô nhắc đến tờ đơn ly hôn kia do Tịch Mộ Thần gửi tới hôm qua đã khiến anh dừng động tác lại
" Anh nói gì đi chứ? "
"...phải! Là anh đã giấu nó, anh vốn không muốn để em biết đến chuyện này và cũng không muốn em nhìn thấy nó! "
" Vì sao? "
" Vì sao ư? Em mù quán yêu hắn như thế, ôm hy vọng về tình yêu của em và hắn như thế mà hắn lại bỏ mặc đi những thứ đó và gửi đến cho em một mảnh giấy ghi rõ ba dòng chữ Đơn Ly Hôn...em nghĩ bản thân sẽ chấp nhận điều này sao? Sẽ chấp nhận ly hôn với Tịch Mộ Thần một cách dễ dàng hay sao? "
Cô cắn chặt môi, lòng bàn tay siết chặt đến những móng tay ghim sâu vào da thịt mà cô vẫn không thấy đau dù chỉ một chút
" Anh biết em yêu cậu ta, yêu đến mù quáng như thế, nếu như để em nhìn thấy mảnh giấy đó và chữ ký xác nhận ly hôn của Tịch Mộ Thần thì em sẽ thế nào?...nếu như em không ngốc nghếch vì cái tình yêu đó thì anh từ lâu đã bắt em phải ký đơn ly hôn, không phải là chờ đợi cho đến tận bây giờ để Tịch Mộ Thần đề xuất việc ly hôn với em "
Tiêu Cảnh Thiên nói xong, anh đem giấy ly hôn do Tịch Mộ Thần gửi đến vào hôm qua để trên mặt bàn
Đập vào mắt cô chính là đơn ly hôn, cái khiến trái tim cô đau thắt lại chính là những dòng chữ ký vỏn vẹn từ anh
Không còn nghi ngờ! Anh ấy thật sự muốn cùng cô ly hôn, muốn cùng cô kết thúc tình yêu này. Nhưng...cô không muốn
" Ký vào đi! Anh sẽ cho người đem nó ra tòa "
Sóng mũi cô cay cay, đôi mắt rưng rưng nước. Giọng nói cô nhỏ nhẹ cất lên, trong giọng nói có phần run run
" Em...em không ký, em không ly hôn! "
" Tiêu Tiểu Tịch em đừng cứng đầu nữa được không? Tịch Mộ Thần đã gửi đơn ly hôn đến cho em rồi, ngay cả chữ ký cũng đã ký. Bây giờ em lại còn muốn níu kéo cái gì? ". Tiêu Cảnh Thiên không nhịn được mà quát lên
Cô lắc đầu. Cô không ký, cô nhất định không ký... Ly hôn ư? Cả đời này có chết cô cũng không muốn ly hôn. Cô phải đấu tranh giành lấy hạnh phúc của mình, dù cho còn một tia hi vọng cuối cùng cô cũng không buông tay!
" Anh nhắc lại một lần nữa! Em có ký hay không? "
" Em không ký! "
" Được! Không ký chứ gì? "
Câu nói của anh vừa nói xong, cô trong lòng cảm thấy bất an đến lạ thường
Sau đó chỉ nghe thấy tiếng búng tay từ anh, từ bên ngoài bỗng dưng đi vào hai người đàn ông
" Bắt tiểu thư lại, ép con bé ký tên! "
Anh lạnh giọng ra lệnh cho họ, tiếp theo sau đó cô chính là vùng vẫy muốn thoát khỏi sự khống chế từ họ nhưng vô dụng
Một người đàn ông mạnh mẽ giữ lấy tay cô, ép cô cầm bút sau đó chính là đưa ngòi bút đến phía tờ giấy
" Buông ra! Tôi không ký, tôi không ký! "
Cô ra sức vùng vẫy, không ngừng la hét om sòm nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi được gì
" Đừng mà!...ca, em xin anh...em không ký. Không muốn ký! "
Những giọt nước mắt như viên trân châu, chúng trong suốt chảy dài xuống gò má cô
Cô vô lực...cuối cùng bọn họ cũng đã thành công ép cô ký tên vào chỗ trống trong tờ giấy
Chữ ký tuy không đẹp và có phần hơi lệch nhưng nó vẫn có hiệu nghiệm trong việc thành công ly hôn cùng Tịch Mộ Thần
Tiêu Cảnh Thiên cầm lấy tờ giấy nhìn một lát rồi đưa lại cho người đàn ông kia
" Đem đi! "
Người đàn ông kia sau khi cầm lấy tờ giấy từ tay anh, anh tiếp theo sau đó đã ra lệnh cho bọn họ đem cô về phòng và nhốt lại
" Ca đừng nhốt em...mở cửa ra đi! "
Cô không ngừng đập cửa và kêu la trong vô vọng, chỉ có thể nghe thấy tiếng nói của anh trai qua cánh cửa gỗ kia
" Tiểu Tịch ngoan đi, sau khi giấy được gửi đi. Anh sẽ thả em ra! "
" Không! Đừng làm vậy với em...em xin anh "
" Vô dụng thôi! "
Tiêu Cảnh Thiên chỉ lạnh nhạt buông ba câu, sau đó là quay lưng bỏ đi
Mặc cho cô có khóc lóc kêu la đến rát cổ họng, vẫn là không có một ai đến thả cô ra ngoài
Cô muốn gặp anh, muốn gặp Mộ Thần...cô không muốn ly hôn. Cô yêu anh, thật sự yêu anh "
Điện thoại đã bị anh trai tịch thu, cô hoàn toàn không thể liên lạc cho Lục Minh Hạo đến cứu mình được
Một lúc sau đó từ bên ngoài cô nghe thấy tiếng nổ máy của xe. Cô đứng dậy và chạy đến bên ban công ngoài, trong mắt cô nhìn thấy chính là chiếc xe của anh trai đang rời khỏi nhà
Ca ca đã đi, đây chính là cơ hội tốt để cô có thể rời khỏi đây và đến tìm Mộ Thần
Nghĩ là làm, cô suy nghĩ một lúc lại nhìn từ đây trở xuống. Đây chính là lầu hai, có lẽ cô có thể xuống được. Chỉ cần có một sợi dây thừng thì có thể, nhưng...trong phòng cô lại không có dây thừng
Cô nhìn xung quanh và tìm kiếm cái gì đó dài dài. Không có dây thừng thì cần mấy thứ dài dài cũng được. Cô đã từng coi trong phim, nhìn thấy nhân vật chính cũng giống như mình. Khi bị nhốt trên cao thế này thì chỉ có dây thừng hay thứ gì đó dài dài buộc vào nơi chắc chắn nhất là có thể leo xuống
Đôi mắt dời sang phía giường lớn...phải rồi nhỉ? Nó có lẽ dùng được đấy, bây giờ chỉ cần tìm thêm cái gì đó dài dài thêm một xíu và buộc vào chăn là có thể biến nó thành sợi dây thừng và leo xuống rồi?
Cô bắt đầu tìm kiếm mọi thứ trong phòng xem có gì đủ dài nữa hay không. Kết quả nhận lại, lại là không!
Cô có chút bực mình rồi cố để bản thân mình được bình tĩnh để có thể suy nghĩ thêm được gì
Sau vài phút suy nghĩ không lâu, cuối cùng cô đã để ý đến tủ quần áo của mình. Chừng chừ một lát không biết có nên làm hay không
Nếu như không liều mình, cô có thể đánh mất hạnh phúc của mình, đánh mất tình yêu của anh. Người đàn ông của cô sẽ vĩnh viễn cô cũng không thể ở bên được
Cuối cùng cô đã đưa ra quyết định chính là đi! Cô mở tủ quần áo mình ra, lấy tất cả quần áo cột chặt chúng vào nhau sau đó cột nó vào chiếc chăn
Cô tìm kiếm thứ gì đó chắc chắn nhất và cột " sợi dây " mình vừa tạo cột vào nơi chắc chắn ấy rồi thả nó xuống từ phía ban công ngoài
Không suy nghĩ, cô đã bắt đầu leo ra ngoài ban công. Cô cẩn thận leo xuống, bàn tay không ngừng nắm chặt lấy " sợi dây ". Phải! Cô sợ hãi, sợ bản thân không cẩn thận trượt tay té từ lầu hai xuống dưới, sợ sẽ không được nhìn thấy anh nữa
Cô nắm chặt " sợi dây " sau đó tiếp tục leo xuống. Cô đã nhanh chóng leo được gần đến mặt đất nhưng không may sợi dây ấy lại bị buộc thiếu, còn dư khoảng một khúc
Cô ước lượng nó cũng không quá cao cũng không quá thấp. Nếu như cẩn thận mà nhảy xuống chắc chắn sẽ không sao, còn nếu không cẩn thận cùng lắm cô sẽ bị xơ xác một tí hoặc là chân bị thương nhẹ...
Không còn thời gian suy nghĩ nữa. Cô đã chọn nhảy xuống. Tiếp đất cũng gọi là thành công đi
Ngoài chân và tay bị xơ xác nhẹ ra thì toàn thân đều ổn
Chiếc váy trắng có chút dơ nhưng nếu không để ý thì không ai nhìn ra cả, bởi vì nó bẩn không nhiều, cũng chỉ lờ mờ!
Cô thở mạnh một cái rồi ngẩn mặt nhìn lên phía trên...thật không ngờ nhìn vậy mà lại cao như thế
Cô đã thành công thoát khỏi nơi giam cầm kia từ anh trai. Bây giờ điều tiếp theo cô cần làm chính là nhanh chóng trở về Tịch gia càng nhanh càng tốt...
Cô đã bắt chiếc taxi để đi đến Tịch gia, năm ngón tay trắng nõn đan vào nhau, cô lo lắng, rất lo lắng khi gặp anh
Dù sao cũng đã rất lâu rồi cả hai không gặp nhau
Cho đến khi chiếc taxi dừng tại Tịch gia, cô sau khi trả tiền xong rồi xuống xe đi vào trong
Bước chân dừng tại thảm cỏ tại Tịch gia. Trước mắt cô chính là hình dáng quen thuộc của người đàn ông cô yêu
Anh ấy không ở một mình. Đi bên cạnh có một người phụ nữ xinh đẹp, cô đoán cô ấy tên là La Kì Kì, là nữ minh tinh nổi tiếng đang được mọi người đồn thổi là " bạn gái " mới của anh...nói trắng ra thì tức là tình nhân!
La Kì Kì khoác tay Tịch Mộ Thần ra vẻ thân mật. Thật không ngờ cô ta lại có ngày trở thành tình nhân công khai như thế của người đàn ông này. Có mơ cô ta cũng thật không dám nghĩ tới
Người đàn ông này không những đẹp trai mà ngay cả quyền lực và tiền bạc cũng nhiều vô số
Người phụ nữ trở thành Tịch phu nhân kia cũng thật có tài đi. Lại vớt được một con rùa vàng khó vớt như Tịch Mộ Thần đây
Nhưng mà như thế thì đã sao? Bây giờ Tịch Mộ Thần ra ngoài kiếm phụ nữ khác chứng tỏ anh ta đã chán ghét vợ mình nên mới ra ngoài tìm thú vui
Cô ta còn được biết tin ngày hôm qua chính anh là người gửi đơn li hôn đến cho vợ mình. Bây giờ chắc cô ta cũng đã kí tên rồi nhỉ? Hah! Vậy thì con đường trở thành Tịch phu nhân này sẽ còn không xa vời nữa rồi
Chỉ cần cô ta ngoan ngoãn nghe lời và hầu hạ tốt cho anh. Có khi một thời gian nào đó khi ở cạnh anh lâu như vậy anh nhất định sẽ nảy sinh tình cảm với cô ta thì sao?...càng nghĩ lại càng thích thú. Thật là mong muốn đến ngày đó mà!
- -------------------
- Dạo đây suy nghĩ định tặng mọi người 1 chương mừng tuổi các độc giả nhưng lại quên =))