Bà Xã Về Đây Anh Thương

Chương 37: Tiền Với Anh Không Quan Trọng




Nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Doãn Thiên Phong lại khiến gả đàn ông bị dọa một phen

Doãn Thiên Phong là người như thế nào lẽ nào hắn còn không biết ư? Chẳng những là Doãn Thiên Phong mà có cả Tịch Mộ Thần nữa

Hai con người quyền lực đó, thế lực to lớn như muốn ngang bằng lẫn nhau. Nghe nói Doãn Thiên Phong và Tịch Mộ Thần vẫn luôn đối đầu nhau, không ai chịu thua ai

Chọc đến hai con người đó...chỉ có nước không muốn sống nữa!

Cô không muốn tiếp xúc quá thân mật, quá gần gũi với Doãn Thiên Phong. Nhanh chóng đưa tay đẩy anh ra

Doãn Thiên Phong cũng rất muốn giữ cô lại nhưng chợt giọng nói của Tịch Mộ Thần từ xa vang lên

" Tiểu Tịch! "

Cô theo phản xạ. Quay đầu lại nhìn thấy anh thân hình cao to được giấu trong bộ vest đen lịch lãm. Bước chân mạnh mẽ đang đi tới chỗ cô

Tịch Mộ Thần khẽ nhíu mày khi nhìn thấy Doãn Thiên Phong đứng cạnh cô. Thật ra ngay từ đầu anh đã nhìn thấy Doãn Thiên Phong, đó là anh ta đang ôm bà xã của anh vào lòng

Ngay lúc đó, anh thật sự đã định lao tới mà cướp cô trở về. Nhưng rồi lại thấy bà xã cự tuyệt, đẩy hắn ra nên anh mới yên tâm một chút, nhưng cơn tức giận vẫn là còn một ít trong anh

" Ông xã! "

Thấy anh, cô vui vẻ như thiêu thân nhìn thấy ánh sáng. Lập tức lao vào vòng tay anh

Doãn Thiên Phong nhìn thấy Tịch Mộ Thần sắc mặt càng thay đổi hơn khi lại nghe cô gọi anh một tiếng " Ông xã "

Tịch Mộ Thần và cô quả thật là không có xảy ra bất kỳ cái gì gọi là xích mích. Những bức hình đó có lẽ là Tịch Mộ Thần đã nhìn thấy nhưng lại vẫn chọn tin tưởng cô...?

" Em đi đâu vậy hả? Có biết anh tìm em khắp nơi? "

" Em xin lỗi, chỉ là...em đã gặp phải tên lưu manh, hắn sàm sỡ em! "

Cô nói, lại đưa mắt nhìn gả đàn ông trước mặt. Tịch Mộ Thần theo ánh mắt vợ nhỏ nhìn, đưa mắt nhìn theo

Gả đàn ông mặt mày bây giờ đã trở nên xanh lè hơn khi thấy anh. Hắn một lần nữa lại gặp phải nhân vật lớn này. Đầu tiên là Doãn Thiên Phong, bây giờ là Tịch Mộ Thần. Chỉ vì đụng vào người phụ nữ này mà hắn đã đắc tội đến hai nhân vật lớn trước mắt

Cái mà hắn không thể tin vào tai mình vừa nghe đó chính là người phụ nữ đó lại gọi Tịch Mộ Thần là " Ông xã "...nói như vậy, tức là người phụ nữ này chính là vợ của Tịch Mộ Thần, Tịch phu nhân!

Hắn đã có mắt mà như mù. Lại động vào phải người phụ nữ của Tịch Mộ Thần. Mà điều hắn thắc mắc hơn chính là nếu như cô là vợ của Tịch Mộ Thần vậy thì còn Doãn Thiên Phong thì sao? Hai người rốt cuộc có quan hệ gì mà Doãn Thiên Phong lại đứng ra bảo vệ cô trước khi Tịch Mộ Thần chưa xuất hiện...? Lẽ nào họ là bạn ư

Đôi mắt của Tịch Mộ Thần tối hơn khi nghe cô nói tên này dám cả gan sàm sỡ cô. Vợ của Tịch Mộ Thần này mà hắn dám động vào Người phụ nữ của anh chỉ là của riêng mình anh. Tất cả những người đàn ông khác đều không được phép nhìn thậm chí động vào cô ngoài anh ra!

" Tịch... Tịch tổng tôi...tôi...! "

Tịch Mộ Thần lạnh lùng liếc đôi mắt nhìn gả đàn ông trước mắt sau đó lại quay sang nhìn Doãn Thiên Phong

" Doãn tổng, cảm ơn anh đã giúp đỡ phu nhân của tôi. Chuyện về sau, tôi sẽ tự mình giải quyết thay cô ấy! "

Gả đàn ông nghe như thế lại hoảng sợ. Bàn tay run run

Doãn Thiên Phong lãnh đạm nhìn anh sau đó chỉ khẽ gật đầu thay vì trả lời anh lại. Trước khi đi lại không quên nhìn cô một chút

Tịch Mộ Thần nhận thấy ánh mắt của Doãn Thiên Phong đang nhìn cô, anh ôm chặt cô vào lòng. Doãn Thiên Phong nhìn thấy hành động này của anh, nhếch môi cười trong lòng sau đó không nói gì, lập tức bỏ đi

Doãn Thiên Phong đã đi rồi, vậy thì anh cũng xoay qua giải quyết tên này!

" Tịch tổng...tôi chỉ là vô tình đụng trúng Tịch phu nhân! "

" Vô tình đụng trúng? "

Anh nhếch môi cười, gả đàn ông nhìn thấy nụ cười trên môi anh mới cảm thấy như là nụ cười của quỷ satan từ địa ngục vậy. Khẽ rùng mình một cái

Tên đàn ông này. Anh chắc chắn sẽ cho người đuổi việc hắn, khiến cả thành phố S này không ai nhận hắn vào làm. Và điều quan trọng hơn nữa, anh nhất định phải chặt đứt cánh tay hắn, cánh tay nào của hắn đã chạm vào cô? Anh sẽ cho người chặt đứt nó đi!

Hừ! Ngay cả vợ của Tịch Mộ Thần này mà còn dám mộng tưởng, lại còn lớn gan chạm vào người cô? Anh ngày ngày chạm vào người cô không ít, đã rất không đủ vậy mà hắn dám ăn đậu hũ của vợ anh? Những tên này nên cho chúng một bài học thích đáng để chúng nhớ đời là tốt nhất...!

Tịch Mộ Thần anh sẽ không để tự tay mình xử hắn, vẫn là vứt hắn cho thuộc hạ anh xử lý thì hơn, nhanh gọn lại lẹ. Anh không muốn ảnh hưởng đến cô nhiều nên đã đưa cô trở về

Gả đàn ông cũng không phải là ngu ngốc để tự mình nghĩ rằng anh sẽ bỏ qua cho mình. Tịch Mộ Thần chắc chắn sẽ cho người ra tay xử lý hắn còn hơn là anh tự tay giải quyết hắn

Hắn không ngừng cầu xin sự tha thứ từ cô. Không ngừng van xin anh bỏ qua cho hắn, nhưng Tịch Mộ Thần vẫn là để ngoài tai những lời hắn nói. Thản nhiên ôm eo vợ sải bước chân ra ngoài

Mọi nhân viên ở đây nhìn thấy cảnh này của tên quản lý cũng thấy hả dạ. Hắn ta là quản lý ở nơi đây, tuy rằng đẹp trai và quản lý tốt nhưng cái xấu của hắn đó chính là lợi dụng chức cao của mình mà luôn hay chọc ghẹo, sàm sỡ nhân viên nữ ở đây. Thậm chí là khách hàng nữ

Họ rất muốn chống lại nhưng vì sợ bị mất việc. Chỉ cần làm không vừa lòng hắn dù chỉ một việc, hay thậm chí làm hắn tức giận thì hắn sẽ đuổi việc họ đi ngay

Hắn ta hôm nay lại bắt đầu đi sàm sỡ khách hàng ở nơi vắng tanh này. Chọn ai không chọn, lại chọn trúng Tịch phu nhân, khiến mình sắp sửa mất công việc và nhận lại hậu quả do Tịch Mộ Thần " ban " cho

Tịch phu nhân là ai chứ? Chính là người phụ nữ luôn được sự sủng nịnh tuyệt đối của vị tổng tài cao ngạo Tịch thị này...

Ngồi trên xe Lamborghini, cô và anh đã không ai nói gì. Tịch Mộ Thần bây giờ lại mở miệng lên tiếng trước

" Vừa nãy hắn đã chạm vào chỗ nào trên cơ thể em? "

"...mông! ". Cô e ngại nói

Tịch Mộ Thần tay nắm chặt lấy vô lăng...vậy mà lại dám chạm vào mông của bà xã? Chết tiệt!

" Ông xã..."

" Em yên tâm đi! Hắn ta chắc chắn anh sẽ thay em giải quyết, tuyệt đối sẽ không nương tay "

" Vâng...! "

" Mà em mua nhiều bánh như thế để làm gì? "

" Cho mọi người trong nhà a, họ rất tốt với em! "

" Đó chỉ là người làm! "

" Người làm thì người làm! Họ cũng là con người, là bạn em nên em nghĩ bản thân mình lại mua một ít bánh cho họ là có sao? "

" Anh lại tốn một mớ tiền với em! "

" Tiền với anh đâu có quan trọng? Em thấy anh còn phung tiền như nước kia kìa, số tiền của mớ bánh này cũng chưa bằng nửa gốc của số tiền anh tiêu sinh hoạt trong ngày huống chi là một gốc...nói không chừng một phần trong mười phần ấy đã chạm tới chưa nữa! "

Cô nói đúng. Số tiền ấy đối với anh cũng không to tát mấy, cũng chỉ như mấy đồng tiền lẻ mà thôi

Những thứ anh dùng dĩ nhiên phải là hàng cao cấp. Những thứ có số lượng có hạn, tất nhiên đồ anh mua cho vợ cũng không ít. Cộng lại cũng hơn mấy trăm vạn chứ ít

Mỗi năm anh cũng có quyên góp một số tiền không nhỏ cho viện mồ côi trẻ em và những người nghèo khổ không có nơi nương tựa, và dĩ nhiên anh không phải là duy nhất, mà có cả mọi người cũng đóng góp một phần

" Bà xã, anh sắp nghèo đến nơi rồi. Hay em giúp anh quản lí tiền bạc đi? "

" Anh mà đưa em quản lí thì em sẽ sài hết số tiền mà anh hàng tháng kiếm về đưa cho em, đến chừng đó em sẽ khiến anh phá sản! "

" Vậy làm phiền em dài dài rồi...bà xã, anh tiền nhiều không sài hết, em cứ từ từ giúp anh sài bớt cũng được, số tiền đó muốn làm gì thì làm. Mấy " đồng tiền lẻ " ấy anh không tiếc đâu! "

"... "

Người đàn ông cao ngạo này! Lại có thể nói ra những lời này ư?... Cái gì mà anh có mấy đồng tiền lẻ? Phải nói là mấy trăm vạn đó! Chưa kể hết, cô còn được biết rằng trong ngân hàng, anh ấy còn có một " kho tiền " được cất trong ấy...có lần cô đã từng hỏi anh: " Vì sao anh lại cất tiền trong ngân hàng? ". Lúc ấy anh đã cao ngạo trả lời cô: " Không phải là cất, mà là để nhờ. Tiền nhiều quá đã sắp chất thành đống trong nhà rồi nên anh mới đem ra ngân hàng " để nhờ "! "

" Là anh bảo em sài tiền của anh như thế nào cũng được đó! Đến lúc đó mà phá sản thì đừng có mắng em "

" Sẽ không! Tiền em sài ra thì anh sẽ rất nhanh lại kiếm được, những số tiền đó đối với anh không quan trọng "

"...vậy thì được rồi, em sẽ thay anh sài hết chúng...em sẽ mang số tiền đó đi bao nuôi trai! "

Tịch Mộ Thần đen mặt khi nghe cô nói như thế. Cô gái nhỏ này to gan dám lấy tiền của anh đi bao nuôi cho người đàn ông khác? To gan, cô đã quá to gan rồi, xem ra ngày thường anh đã quá nuông chiều cô rồi

" Tiêu Tiểu Tịch, ông xã của em đi làm cực khổ mới kiếm ra những số tiền đó. Em chẳng những không thương lấy anh dù chỉ một chút mà lại còn cả gan mang tiền của anh đi bao nuôi người đàn ông khác? "

" Thì anh bảo em sài mà! Em lấy tiền của anh dùng cho mục đích gì anh cũng đều cho "

" Ngoại trừ việc em dùng tiền của anh đi bao nuôi cho người đàn ông khác!...lẽ nào anh vẫn chưa đủ thỏa mãn em nên em muốn kiếm người khác thay thế anh ư? "

"... "

" Em yên tâm! Đêm nay anh sẽ " phục vụ " em thật tận tình...mỗi ngày ba tiếng, mỗi tiếng ba hiệp, mỗi hiệp mỗi tư thế. Thế nào? Nghe rất hấp dẫn có phải không? Anh cũng chưa phải là chưa từng " phục vụ " em bao giờ. Vẫn là anh hiểu rõ em hơn họ...tối nay cởi đồ, lên giường chờ anh! "

...cái gì mà tận tình phục vụ cho cô? Cái gì nghe hấp dẫn? Đêm nay cởi đồ lên giường nằm chờ anh?...cô mới không ngốc để làm theo lời anh, anh muốn chơi thì tự mình chơi một mình đi!

- --------------------

- Mình sẽ đi nhanh một chút:v các bạn thông cảm cho nha =)) <3