Bà Xã Tôi Là Tổng Tài

Chương 88




Chương 88:

 

Đặc biệt là cặp chân và cánh tay trắng như tuyết kia, ở †rong một căn phòng xa xỉ như vậy lại càng tản ra một sức hấp dẫn vô cùng mãnh liệt.

 

Cơ thể mềm mại thơm ngát hiện ra.

 

Diệp Phi trấn định lại tâm tình của mình, lấy kim châm ra.

 

“Thái cực thần châm” chiêu thức thứ bảy, tam tài thông u.

 

Chiêu thứ nhất là chuyên dùng để đả thông và phục hồi gân mạch, đợi kim châm phát huy tác dụng của nó, nếu như đạt tới một trình độ cao thậm chí còn có thể đả thông được hai mạch Nhâm Đốc.

 

Khoảng cách của Diệp Phi để đạt tới trình độ đó vẫn còn khá lớn nhưng trị bệnh cho Thẩm Yên thì vẫn còn dư giả.

 

Hai tay Diệp Phi đều cầm ba cái kim châm, sau đó nín thở châm xuống những huyệt đạo như khí hải ở phần thận, quan nguyên, thắt lưng của Thẩm Yên.

 

Sau đó tay trái cầm ba cây ngân châm cắm vào hoàn khiêu, đan điền, mệnh môn.

 

Sau đó nhẹ nhàng vê vê, cây kim bắt đầu rung động.

 

Một giây tiếp theo, sáu huyệt vị bắt đầu xuất hiện sáu vết đỏ nhạt.

 

Ban đầu Thẩm Yên không có bát kỳ cảm giác gì thế nhưng rất nhanh sau đó liền phát hiện ra cơ thể mình đang bắt đầu nóng lên và rồi phần khí nóng đó nó không ngừng đánh vào phần bụng cô.

 

“Nóng quá, thật là nóng mà.”

 

Thẩm Yên rất kinh ngạc, cảm thấy phần bụng vô cùng thoải mái.

 

*Vù vù vù…” Diệp Phi không trả lời, giơ tay lên rồi lại hạ ba cây kim xuống.

 

Ba cây kim này cắm vào huyệt dũng tuyền, côn luân, thái bạch.

 

Thân thể Thảm Yên trấn động một cái, cảm giác luồng nhiệt ấm nóng ban nãy bỗng chốc biến thành một ngọn lửa không chỉ mạnh mẽ tập kích phân bụng của cô mà nó còn lan xuống hai chân.

 

Cơ thể cô không ngừng run rầy…Chín cây kim được cắm xong, Thẩm Yên nằm im bắt động, mồ hôi nhễ nhại, không có một chút khí lực nào.

 

“Cái đó, chị, chị nghỉ ngơi một chút đi nửa tiếng sau hãy tắm.”

 

Diệp Phi thu dọn đồ đạc xong liền đi ra phòng tiếp khách quý, Tiền Thắng Hỏa đợi ở bên ngoài liền mỉm cười ra tiếp đón: “Cậu em, xong rồi sao?”

 

Vẻ mặt anh ta tràn đầy căng thẳng: “Tình huống thế nào?”

 

“Trâm cứu xong rồi, mọi chuyện đều khá tốt, nhâm mạch đã được khơi thông, tử cung cũng đã có ổn định trở lại.”

 

“Có điều vẫn phải uống thuốc, em sẽ kê cho anh một phương thuốc trước, dựa theo nội dung trên đó rồi uống trong vòng hai tuần.”

 

Diệp Phi lấy một tờ giấy rồi viết mười máy vị thuốc: “Sau khi điều trị, em sẽ lại kiểm tra cho hai người, trong khoảng thời gian này không được hút thuốc và sinh hoạt vợ chồng.”

 

Tiền Thắng Hỏa mừng rỡ như điên nhận lấy: “Cảm ơn cậu em nhiều lắm.”

 

“Buổi trưa đừng đi nữa ở lại ăn cơm đi, để anh cảm ơn cậu em cho thật tốt.”

 

Tiền Thắng Hỏa nhiệt tình mời Diệp Phi: “Gọi thêm cả em dâu nữa chúng ta phải tưng bừng một phen mới được.”

 

“Anh à hay là chúng ta để hôm khác rồi tụ tập đi.”

 

Diệp Phi mỉm cười từ chối: “Buổi chiều em còn có chút việc.”

 

Thẳm Yên vừa mới được điều trị xong, đối với Tiền Thắng Hỏa mà nói đây là chuyện vô cùng vui vẻ, Diệp Phi không muốn làm kỳ đà cản mũi vào lúc này.

 

“Được, được, vậy thì hôm khác anh mời cậu ra ngoài làm Vài ly.”

 

Tiền Thắng Hỏa ôm chặt Diệp Phi: “Tới lúc đó nhất định phải đi đấy.”

 

Diệp Phi mỉm cười gật đầu.

 

“Phải rồi, cậu ký tên vào đây đi.”

 

Tiền Thắng Hỏa chợt nhớ tới một việc, vỗ trán một cái rồi kéo Diệp Phi tới bên cạnh bàn, tùy ý lấy ra một phần tài liệu bảo Diệp Phi ký tên vào.

 

Diệp Phi ngây người: “Đây là cái gì vậy?”

 

“Tin chị với anh rễ cậu đi, sẽ không bán cậu đâu.”

 

Tiền Thắng Hỏa cố ý sừng sổ lên, sau đó nắm chặt tay Diệp Phi, vèo vèo ký lên vài phần tài liệu.