Cùng lúc đó, văn phòng tổng tài tập đoàn Thiên úc.
Lương Khiêm đang khẩn trương mà quan sát phản ứng của BOSS nhà mình.
Vừa rồi anh nhận được tin tức mới nhất, Thẩm công tử sấm rền gió cuốn, sáng sớm hôm nay liền hướng Thiên Lâm tặng một phòng hoa hồng champagne, vì thế nhanh chóng lại đây cùng BOSS hội báo tình huống này.
Nhưng, ông chủ sau khi nghe xong phản ứng không giống như trước khi anh dự đoán?
Tuy rằng con ngươi có ánh lửa, nhưng khóe miệng lại nhếch lên thật quỷ dị.
Lương Khiêm khẽ rùng mình, vừa nhìn liền biết BOSS nhà mình lại làm chuyện xấu gì rồi, cũng không biết lúc trước hộp quà cho người đưa đến Thiên Lâm bên trong rốt cuộc là cái gì.
“Được rồi, tôi đã biết.” Lãnh Tư Thần chống đầu, ngón tay có tiết tấu mà gõ mặt bàn.
Hiện tại đồ vật hẳn là đã đưa đến, không biết phản ứng của cô gái nhỏ kia là gì.
Nếu có thể, anh đương nhiên hy vọng có thể quang minh chính đại để tên ông xã.
Nếu có thể, anh đương nhiên hy vọng nói cho toàn thế giới cô chính là người của mình.
Nhưng, trước mắt cô căn cơ không xong, nếu công nhiên đem cô ôm đến sau cánh mình, tuy rằng có thể để cô làm ít công to, nhưng cũng sẽ đưa tới cho cô càng nhiều nguy hiểm.
Mấy năm nay anh giao du không ít bạn, nhưng trêu chọc kẻ địch cũng rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này, anh chỉ có thể ủy khuất một chút, âm thầm che chở cô.
Hiện tại ủy khuất, về sau tất nhiên sẽ tìm cơ hội nhất nhất đòi lại từ trên người nha đầu kia.
-
Hôm nay là ngày đầu tiên Hạ Úc Huân tiền nhiệm, buổi tối cán bộ cao cấp công ty vì nghênh đón cô sắp xếp tiệc rượu, nói là tiệc chào đón, trên thực tế chính là Hồng Môn Yến.
Ngồi chân thành hoan nghênh cô không có mấy người. Có người hoài nghi, có người nhân cơ hội lấy lòng, càng nhiều hơn là im lặng xem biến này.
Bởi vì xem như cô là người đứng đầu, cho nên cô cũng phá lệ coi trọng.
“Hôm nay là ngày đầu tiên cháu gái ngoan tiền nhiệm, lão già ta kính cháu một ly!”
Người nói chuyện là Lương Hán Long – anh em kết nghĩa của Nam Cung Lâm, trước đó Nam Cung Lâm có nói qua với cô, có gì cần thì tìm hắn, xem như hậu thuẫn kiên cô nhất của cô trong công ty.
“Cám ơn chú Lương!” Hạ Úc Huân cảm kích mà kính rượu.
“Ai, nhớ năm đó cùng ba con tranh đấu giành thiên hạ, giống như còn là ngày hôm qua, vừa chớp mắt, hắn đều đem vị trí giao cho con gái, bản thân tiêu dao khoái hoạt! Thật là hậu sinh khả uý a! Nha đầu thúi nhà ta nếu là có một nửa như con ta đã mãn nguyện rồi!” Lương Hán Long cảm khái nói.
“Chú Lương quá khen.”
“Ha hả, hậu sinh khả uý…… Còn không phải sao! Đại tiểu thư tuổi trẻ như vậy, vừa lên đã được an vị ở vị trí này rồi, chuyện này, cũng chỉ có Nam Cung tên kia dám làm!” Bên cạnh đột nhiên có thanh âm âm dương quái khí mà nói.
Lời này…… Có ẩn ý, ý ngoài lời đơn giản là cô tuổi quá nhỏ, Nam Cung Lâm cứ như vậy đem công ty giao cho cô quá không có trách nhiệm.
Vẻ mặt Hạ Úc Huân bình tĩnh mà nhìn qua, cười cười mở miệng nói: “Hùng đổng thật sự là quá khen, ba cháu sở dĩ dám đem công ty giao cho một tiểu nha đầu như cháu, tất nhiên là bởi vì công ty có các vị tiền bối tọa trấn, về sau còn phải nhờ chư vị tiền bối chỉ giáo nhiều hơn! Cháu kính chư vị một ly!”
Không nghĩ tới lời mình nói bị bốn lạng đẩy ngàn cân mà đáp trả về, Hùng đổng vẻ mặt sửng sốt, không tình nguyện mà giơ ly lên.
Tuy rằng tạm thời bị ngộp, nhưng hắn hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ như vậy, trong bữa tiệc lại giống như tùy ý mà mở miệng nói: “Mấy năm nay đại tiểu thư một mình bên ngoài khẳng định chịu không ít khổ rồi! Thi đậu đại học chưa? Học được chuyên ngành gì?
Nếu có yêu cầu, ta có thể giúp cháu sắp xếp, quan hệ giữa ta và hiệu trưởng đại học C cũng không tệ lắm! Cho cháu cái văn bằng vẫn có thể!
Lão phu lấy thân phận người từng trải nói một câu, tuy nói trong trường học học những bài đó căn bản không có công dụng, nhưng ra ngoài, thứ này chính là thể diện, cháu cũng đừng cho là không thích đáng!” <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->