Fuck, hiện tại đây là trọng điểm sao? Là trọng điểm sao?!
Trọng điểm là vị trí trọng điểm của cô thiếu chút nữa lột sạch rồi! Trọng điểm là vì sao tên này lại xuất hiện ở chỗ này?
“Vì cái gì anh lại ở chỗ này?” Hạ Úc Huân kích động mà cất giọng hỏi.
Lãnh Tư Thần cau mày “Hư” một tiếng, nhắc nhở nói: “Nói nhỏ thôi, Tiểu Bạch ngủ.”
Hạ Úc Huân lúc này mới nhìn thấy sau Lãnh Tư Thần, Tiểu Bạch bảo bối đang nằm trên giường ngủ ngon lành, nhanh chóng dùng tay che miệng lại, vì thế áo ngực lại muốn rơi xuống.
Lãnh Tư Thần nhìn lướt qua trước ngực cô, con ngươi lóe lên tia sáng đen tối không rõ, nói: “Đem nội y cởi đi, thoải mái một chút.”
Đêm nay, nhìn cô gái nhỏ của anh trưởng thành lột xác daàn xinh đẹp hơn, anh chưa bao giờ hiểu rõ tâm tình của vị thương nhân Venice kia đến vậy.
Nhìn vẻ mặt phong khinh vân đạm của tên kia, Hạ Úc Huân quả thực phát điên, vì Tiểu Bạch mới đè thấp thanh âm, nói: “Tôi cởi cái rắm a! Anh ở chỗ này tôi sao mà cởi?”
Ánh mắt Lãnh Tư Thần hơi lạnh mà liếc xéo cô một cái, nói: “Vừa rồi nhiều người nhìn chằm chằm như vậy em đều không sợ, hiện tại ở trước mặt anh lại che che dấu dấu?”
“Fuck! Này có thể giống nhau sao?” Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, nói: “Anh mau đi ra ngoài cho tôi!”
“Không ra, đêm nay anh liền ngủ ở chỗ này.” Lửa giận trong lòng Lãnh Tư Thần cũng bị kích lên.
“Lãnh Tư Thần, anh đừng quá kiêu ngạo, nơi này chính là địa bàn của tôi!”
“Em là vợ anh, địa bàn của em còn không phải là địa bàn của anh sao?” Người nào đó nói với vẻ mặt đương nhiên.
Hạ Úc Huân tức giận đến xoay quanh, buột miệng thốt ra: “Rất nhanh sẽ không phải!”
Con ngươi Lãnh Tư Thần từ tối tăm đột nhiên trở nên sắc bén như lưỡi dao băng, nói: “Hạ Úc Huân, em có tin anh tuyên bố với toàn thế giới em là người của anh hay không?”
Hạ Úc Huân ánh mắt căng thẳng, nói: “Anh dám! Lãnh Tư Thần, anh đã đồng ý với tôi! Anh muốn phản chính anh sao?”
Dưới ánh đèn lờ mờ đầu giường, vẻ mặt người đàn ông thoạt nhìn có vài phần tà tứ, ngữ tốc chậm rì rì nói: “Tiểu Huân, em thật sự là quá ngây thơ rồi, em hẳn sẽ không thật sự cho rằng anh sẽ yêu người khác, sau đó mới cùng em ly hôn, để em mang theo con trai rời đi chứ?”
“Chẳng lẽ không phải sao? Anh lúc ấy rõ ràng……”
“Em ngốc sao? Đương nhiên là lừa em thôi.” Vẻ mặt Lãnh Tư Thần như nhìn kẻ ngốc.
Hạ Úc Huân quả thực bị anh làm cho tức giận đến ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau bộc phát nói: “Anh mới ngốc! Lãnh Tư Thần anh còn có tiết tháo hay không! Gạt người còn gạt đến đương nhiên như vậy! Anh có phải là đàn ông không vậy hả!”
“Anh đương nhiên là đàn ông, là một người đàn ông yêu em sâu sắc.” Ánh mắt người đàn ông sâu lắng như đại dương.
“……” Dưới ánh mắt như vậy, cô cầm lòng không được mà không lên tiếng.
“Tiểu Huân, đừng nói với anh cái quỷ quái gì làm bạn bè, anh đã sớm nói không có khả năng, quá khứ không có khả năng, hiện tại không có khả năng, tương lai càng không thể có khả năng.” Lãnh Tư Thần nói, dừng một chút, gằn từng chữ: “Bởi vì, người anh chân thành yêu thương, không cách nào có thể làm bạn được. Cho dù nhìn bao nhiêu lần, đều luôn muốn có được.”
Cho dù nhìn bao nhiêu lần, đều luôn muốn có được ……
Những lời này vượt qua thời gian và khoảng cách thẳng tắp xuyên thấu vào lòng cô…
Những lời này, cô sao có thể không bị đồng cảm như bản thân mình cũng từng trải qua, lúc năm đó thử từ bỏ anh.
Cô trầm mặc, đột nhiên cúi đầu cười một tiếng: “Cái gì người chân thành yêu thương…… Tôi chết mới 5 năm anh không phải vui vẻ với người mới, kết hôn một lần nữa? Nếu Tiểu Bạch không xuất hiện, nếu anh không phát hiện tôi tồn tại, lúc này anh không phải cũng đã kiều thê trong ngực đến phong lưu khoái hoạt sao! Như bây giờ ở trước mặt tôi giả vờ thâm tình, Lãnh Tư Thần, anh không cảm thấy dối trá sao?” <!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->