Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7

Chương 561: Ngẫu nhiên gặp được ở sân bóng (1)




“Thôi thôi thôi, em nếu là nguyện ý chờ, cứ tiếp tục chờ đi, xem anh ta có thể di tình biệt luyến, yêu người khác sau đó buông tha em hay không, chỉ sợ đến lúc đó trong lòng em lại khó chịu!”

Nói về tình cảm của Lãnh Tư Thần đối với Hạ Úc Huân, cho dù là Âu Minh Hiên cũng không thể không bội phục, để anh tin tưởng thứ này là thật lòng thử buông tha cô? Đối với anh chỉ có hai chữ, ha ha.

Hạ Úc Huân mím môi: “Em có cái gì mà phải khó chịu? Như vậy vốn dĩ chính là kết quả tốt nhất, em có Tiểu Bạch là đủ rồi!”

“Chỉ mong em đến lúc đó cũng thật sự có thể tâm như nước lặng thế này……” Âu Minh Hiên lầm bầm lầu bầu thở dài, sau đó vỗ vỗ bả vai cô an ủi nói: “Được rồi, đừng cả ngày nghiêm mặt, anh mang em đi ra ngoài giải sầu! Cả ngày buồn ở nhà lo lắng cũng vô dụng a! Đúng rồi, Tiểu Nguyệt Nha đâu? Kêu lên cùng nhau đi!”

“Người ta còn phải đi làm chứ? Anh cho rằng ai cũng nhàn rỗi như anh vậy sao!”Hạ Úc Huân tức giận nói.

Cũng may mắn bây giờ là nghỉ hè, cô không cần đi dạy, bằng không vì những chuyện hư hỏng này, cô chỉ sợ công việc cũng không có thời gian làm, hy vọng thời gian hai tháng này mọi chuyện có thể thuận lợi giải quyết.

Hạ Úc Huân bị lời nói của Âu Minh Hiên làm cho tâm phiền ý loạn, nào có tâm tư đi giải sầu, nhưng không chịu nổi Âu Minh Hiên nói gió thì có mưa, vẫn đem cô kéo ra ngoài nhét vào trong xe.

Nửa giờ sau, Âu Minh Hiên đem cô đưa tới một sân gôn.

“Thế giới nhà giàu các người em không hiểu được đâu? Đánh gôn cái gì! Còn không bằng anh mang em ra tiệm net chơi trò chơi!” Hạ Úc Huân oán giận nói.

“Xem chút tiền đồ của em kìa!” Âu Minh Hiên chỉ đầu cô, vẻ mặt khinh thường.

“Tiền đồ của em đó, làm sao vậy?” Hạ Úc Huân đẩy tay anh ra, vẻ mặt không vui.

Âu Minh Hiên đành phải đỡ bả vai cô dỗ: “Tới cũng đã tới rồi, đừng cáu kỉnh, anh dạy em còn không được sao? Rất dễ chơi! Tới tới tới, lại đây chọn gậy golf……”

“Thích cái nào?” Âu Minh Hiên hỏi.

“Cái này đi!” Hạ Úc Huân chỉ vào cây trong đó nói.

Âu Minh Hiên vừa muốn khen cô ánh mắt tốt, liền nghe được cô dựa cột lẩm bẩm: “Dùng để đánh người khẳng định rất sảng khoái!”

“……” Ha ha, xem ra xác thật không nên mang cô tới tiến hành loại vận động tao nhã này.

Hai người bên này đang chọn gậy golf, phía sau đột nhiên truyền đến một trận tiếng ồn ào, tựa hồ có rất nhiều người đang lại đây.

Bên trong một đám lão tổng đầu trọc bụng to, cho dù Lãnh Tư Thần trong tay chống gậy, cũng lấp lánh rực rỡ như hạc trong bầy gà, trong nháy mắt khiến người ta từ giữa một đám người phát hiện ra anh, càng thu hút ánh nhìn chính là, bên cạnh anh còn đi một cô gái trẻ xinh đẹp một thân váy vận động màu trắng……

Hạ Úc Huân mặt tức khắc liền đen, nói: “Âu Minh Hiên, anh cố ý?”

Âu Minh Hiên vội vàng giơ hai tay lên, nói: “Oan uổng cho anh! Anh thật sự không biết tên này sẽ đến! Anh thành tâm mang em đến đây giải sầu!”

“Giờ mà còn nói láo a! Đi thôi!” Hạ Úc Huân tức giận nói.

Âu Minh Hiên một phen giữ chặt cô, nói:“Đi cái gì mà đi! Bọn họ chơi của bọn họ, chúng ta chơi của chúng ta! Thật vất vả lại đây, còn chưa có đánh mà!

Nói quên quá khứ, từng người hạnh phúc, về sau tình huống như vậy em có thể còn hội ngộ rất nhiều lần, chẳng lẽ mỗi lần đều phải né tránh sao?”

Hạ Úc Huân lúc này mới thoáng bình tĩnh lại, ngẫm lại cũng đúng, nhưng không biết sao, vừa nhìn thấy Lãnh Tư Thần cùng cô gái kia xuất hiện, tâm tình liền không chịu khống chế mà trở nên bực bội.

Nhịn không được lại nhìn thoáng qua bên kia, kết quả vừa lúc ánh mắt thâm thúy của Lãnh Tư Thần xuyên qua đám người thẳng tắp hướng tới cô…