Bà Xã, Đừng Giận Anh Nhé

Chương 8: Sinh nhật bên anh




cô vừa định đi thì có một bàn tay kéo cô lại 

-RUby đồng ý làm bạn gái anh nha 

-em...

-đồng ý làm bạn gái anh, anh sẽ làm tất cả những gì em thích Ruby anh yêu em 

Long nắm chặt tay cô không buông như sợ nếu không nắm chặt bàn tay mềm mại này sẽ biến mất 

-xin lỗi,em không thể làm bạn gái anh được hãy để em đi chúng ta sẽ nói chuyện sau 

-nói cho anh biết lí do là gì được không 

-em không muốn làm tổn thương anh những nếu anh muốn biết em sẽ nói em đã có người yêu rồi

Khi nghe cô nói đã có người yêu trái tim Long tan vỡ bàn tay buông lỏng nói:

-em nói rối anh để đúng không anh không tin đâu

-anh không tin cũng được những giờ em đang có việc

cô chạy ra ngoài của đằng sau vẫn văng vẳng câu nói"anh sẽ đợi em cho đến khi em đồng ý yêu anh 

,anh yêu em" khiến cô cảm thấy có lỗi với anh những cô thật lòng mong anh sớm tìm được nửa kia của 

mình,bắt taxi đến căn biệt thư ở ngoại ô thành phố nơi mà anh và cô thường đến vào cuối tuần 

,những từ lúc anh đi cô thường đến đây quét dọn những lần nay cô tới lại là lần cuối cùng được gặp 

anh cô phải làm sao đây 

cô bước nhanh vào biệt thư với kiến trúc Phương Tây tao nhã càng đi căn biệt thư càng sáng đèn 

-Thiên anh đâu rồi,ba mẹ hai người có ở đây không trả lời con đi

Xin lỗi em vì tôi không là người em mơ. 

Xin lỗi em vì tôi đã làm em đau. 

Xin lỗi em vì tôi đã dối em thật nhiều. 

Em không trách tôi vì tôi đã làm em đau. 

Em không trách tôi vì tôi đã dối em. 

Em không trách tôi vì em vẫn biết tình không như là mơ. 

Vẫn biết yêu là sẽ đau khổ trong lòng, 

nhưng em vẫn yêu tôi không ngại ngần. 

-tiếng đàn đâu vậy, cả tiếng hát này không phải... của Thiên sao 

tiếng đàn cùng tiếng hát của anh làm cho từng bóng điện cho nhà hiện ra ghép thành chư"chúc vợ sinh 

nhật vui vẻ,chồng yêu vợ" ba mẹ và anh trai từ trong phòng đi ra trên tay của anh trai cô là quà 

còn ba mẹ cầm một chiếc bánh sinh nhật đặt lên bàn tiệc với những món ăn cô thích.Những giọt nước 

mắt hạnh phúc chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo của cô

-mọi người làm con bất ngờ quá,con cứ nghĩ..ba mẹ quên sinh nhật con rồi 

cô chạy tới ôm ba mẹ và anh trai khóc thút thít 

-con gái con có muốn nhận món quà từ ba mẹ không 

-con muốn lắm và..con còn muốn biết giọng hát cùng với tiếng đàn piano do ai đàn mẹ co thể cho con biết không,con còn....

- thôi nào sao con muốn lắm thế, được rồi giờ mẹ sẽ tặng cho con một thứ sẽ khiến mọi thắc mắc của 

con tan biết

-Happy birthday to you 

Happy birthday to you 

Happy birthday 

Happy birthday 

Happy birthday to you 

chúc mừng sinh nhật vợ 

Thiên từ trên cầu thang xuống trên tay kà con gấu bông to.mà anh đã hứa tặng cô vào sinh nhật thứ 18

cô đã hiểu rồi hóa ra đây chỉ là một bàn kịch do ba mẹ và Thiên dựng lên để cho mình vào bẫy hư.. 

không ngờ có ngày cô cũng bị chính ba mẹ mình hãm hại

-ai là vợ anh chứ tôi không quen biết anh,tôi về

cô bước đi chậm dãi để anh líu giữ cô lại,chứ cô rất vui khi anh nhớ ngày sinh nhật của cô đã

nhiều đêm cô mong đến ngày sinh nhật của cô anh sẽ về những cô càng chờ thì thất vọng càng nhiều 

lên cô đã tuyệt vọng không còn mơ tưởng đến sinh nhật của mình,nhưng giờ đây sinh nhật lần thứ 18 

của cô lại có anh ở bên 

-con gái sao lại về hôm nay sinh nhật con mà ở lại vui vẻ nha, ba mẹ về đây

-anh cũng đi đây mai gặp lại 

ba cô ôm eo mẹ bước ra cửa với vẻ mặt hạnh phúc phía sau là anh trai cô với dáng đi lẻ loi 

-ông à cuối cùng con gái cũng chở nên vui vẻ khi có thằng Thiên ở bên nó

-ưm tôi cũng không còn bị bà bắt ngủ dưới đất suốt 2 năm nữa

-ai bảo ông không phải ngủ dưới đất nữa

-chẳng phải bà bảo đến khi nào thằng Thiên nó về tôi sẽ được ngủ trên giường sao 

-tôi có nói ư..........

-bà

mọi người đi hết căn biệt thự chỉ còn anh và cô cảnh vật xung quanh thật thơ mọng và huyền bí

-anh có gì nói thì nói đi tôi còn phải về

-vợ à em có thể nghe anh giải thích được không?

-ai là vợ anh chứ

nghe anh gọi cô là vợ hai má đỏ ửng nhìn vào thật đáng yêu 

-không là vợ vậy là bà xã nhé 

-anh...tôi không đôi co với anh nữa tôi đi về

-được anh không chêu em nữa,em ở lại nghe anh nói đã sau đó em muốn mắng anh như nào cũng được

anh kéo cô ngồi xuống ghế cạnh mình nói:

-hai năm trước khi ông nội mất có nói với anh,ông muốn nhìn thấy anh đi du học mà anh lại không 

thể làm trái với lời nói của ông nội và còn một chuyện nữa nhưng giờ anh chưa thể nói cho em biết 

được đến lúc nào thích hợp anh sẽ nói cho em biết

-thế tạo sao anh không nói cho em biết hu..hu..em sẽ đi cùng anh chẳng lẽ anh không muốn em đi cùng 

-không phải vậy đừng khóc mà nghe anh nói chuyện anh đi du học là một bí mật nếu như để lộ ra ngoài 

anh sẽ bị ám sát

-sao lại ám sát anh,anh nói em nghe đi

-để lúc khác hôm nay là sinh nhật em mà thổi nến đi 

-được những anh nhớ kể cho em đó

-uk

"phù"phù"

-xong rồi chúng ta cắt bánh thôi 

-kìa kem dính lên môi em kìa 

-đâu

cô lấy tay lau đi nhưng không thấy 

-ra đây anh lau cho 

cô tiến lại gần anh,anh vòng tay qua eo cô kéo cô vào lòng,phủ đôi môi mỏng của mình lên đôi môi

mềm mại chúm chím của cô thành công sâm nhậm khoang miệng của cô càng quét bên trong cảm nhận mùi 

hương bạc hà từ môi vừa mút vừa xoa tấm lưng trắng của cô cho đến khi cô không thở được nữa mới lưu 

luyến dời đôi môi đầy quyến rũ

cô gục mặt vào lồng ngực anh thở hổn hển nói:

-ưm..anh...hôn..em