Kim gia chủ nắm chặt tay thành nắm đấm, mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng lại không thể làm gì.
Ông Kim đứng bên cạnh chỉ có thể im lặng coi như không nghe thấy những lời bàn tán đó.
Bọn họ nói đúng, Kim gia vốn dĩ đã không còn như ngày trước, bây giờ lại càng không có tư cách đến tham dự hôn lễ này.
Nhưng Lăng Mặc bỗng nhiên cho người gửi thiệp mời đến, còn nhấn mạnh rất mong gặp được bọn họ.
Nghĩ đến Lăng Mặc không phải loại người làm việc tùy tiện, ông Kim quyết định dẫn theo con trai và con dâu đến đây.
"Ba, rốt cuộc Lăng Mặc muốn gì chứ? Chẳng lẽ bắt chúng ta tới đây để nhìn cậu ta hạnh phúc như thế nào sao?" Kim phu nhân khó chịu nói.
Advertisement
"Như vậy chẳng phải cũng tốt hay sao." Ông Kim lạnh nhạt lên tiếng.
Cánh cửa vừa được mở ra, cô dâu trong bộ váy xinh đẹp độc nhất vô nhị được Lệ gia chủ đưa vào.
Dưới ánh đèn mờ ảo, trong chiếc khăn voan nhiều hoạ tiết, chẳng một ai nhận ra khuôn mặt cô dâu đã thay đổi.
Lệ gia chủ đặt tay con gái vào tay Lăng Mặc, dặn dò anh phải đối xử tốt với con gái của ông, nếu không ông sẽ đến và đón con gái về nhà.
Lăng Mặc mỉm cười, nói rằng mình sẽ đối xử tốt với Thẩm Ninh nhưng vừa nhìn đến cô dâu đang cúi đầu trước mặt, nụ cười trên môi anh liền lập tức biến mất, ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn.
Lăng Mặc đưa tay vén khăn voan ra, mọi người vừa nhìn thấy cô dâu là ai liền không khỏi ngạc nhiên, thậm chí Lệ Tử Ngôn và Cổ Tinh Trần con kích động đi lên phía trước.
Advertisement
"Sao cô dâu lại là nhị tiểu thư Lê gia chứ?"
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Sao tự nhiên lại đổi cô dâu như vậy?"
Mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán to nhỏ.
Vợ chồng Lệ gia chủ nhìn nhau, bọn họ cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Ông nội Lăng nhíu mày, vẻ mặt hoàn toàn không vui.
"Lệ Tiểu Băng, cô đã làm gì Thẩm Ninh rồi?" Lệ Tử Ngôn tức giận lớn tiếng nhìn Lệ Tiểu Băng.
"Em không có làm gì chị ấy.
Là Thẩm Ninh, chị ấy đột nhiên muốn em thay chị ấy cưới Lăng Mặc, còn bản thân lại chạy trốn cùng một người đàn ông khác.
Em cũng chỉ nghĩ cho Lăng Mặc và thể diện của hai gia tộc nên mới bước lên đây.
Sao anh có thể nói em như vậy chứ?" Lệ Tiểu Băng uất ức nói.
"Thẩm Ninh chạy trốn cùng người đàn ông khác? Không thể nào có chuyện đó được, trước nay con bé ngoại trừ Lăng Mặc thì làm gì còn có ai.
Lệ Tiểu Băng, cô đừng có nói dối nữa."
"Em đã nhìn thấy mặt người đàn ông đó rồi, là La Thành của La gia."
Ai nấy nghe xong đều ngạc nhiên.
Sao lại là La Thành được chứ, mấy hôm trước còn có tin đồn anh ta đang qua lại với Lệ Tiểu Băng cơ mà, sao bây giờ lại thành chạy trốn cùng Thẩm Ninh rồi?
"Trước đây La Thành cố tình tiếp cận em đều là kế hoạch của anh ta và Thẩm Ninh.
Bọn họ dùng em làm lá chắn để sau lưng dễ lén lút hẹn hò hơn.
Em biết anh trước giờ đều không thích em nhưng dù sao em cũng là em gái của anh mà, sao lúc nào anh cũng nghĩ xấu cho em như vậy? Cho dù em chỉ là con gái nuôi của ba mẹ nhưng tình cảm em dành cho mọi người là thật." Lệ Tiểu Băng ngân ngấn nước mắt, cô ta giống như một con thỏ nhỏ yếu đuối luôn bị anh em mình bắt nạt.
Lệ Tử Ngôn tức giận nhìn cô ta, còn lâu anh mới tin vào mấy lời mà cô ta nói.
Lệ Tiểu Băng này từ nhỏ tính cách đã không tốt, cô ta h@m muốn những thứ không thuộc về mình, còn sẵn sàng dùng bất cứ thủ đoạn để có bằng được.
Chính vì vậy anh ta mới không muốn thân cận với cô em gái nuôi xảo quyệt này.
Thẩm Ninh chắc chắn là bị cô ta hại nên mới không xuất hiện ở đây.
"Tiểu Băng, con mau xuống đây cho mẹ." Lệ phu nhân lên tiếng.
"Mẹ.
Đã đến nước này rồi chẳng lẽ mẹ không tin con hay sao? Con với Thẩm Ninh đều là con gái của mẹ, chẳng lẽ con thay chị ấy cưới Lăng Mặc cũng không được?" Lệ Tiểu Băng có chút khó chịu nói.
Cô ta biết ngay Lệ gia chẳng ai đối tốt thật lòng với cô ta, trong lòng bọn họ cô ta vĩnh viễn chỉ là một đứa con nuôi thấp kém mà thôi.
Phía bên nhà trai có vẻ đều đã tức giận, Nhã Khanh căm hận nhìn Lệ Tiểu Băng, không ngờ cô ta lại to gan đến như vậy, dám ra tay trực tiếp với Thẩm Ninh để thay thế cưới Lăng Mặc.
Ông nội Lăng nhìn sang chú rể nãy giờ vẫn im lặng không lên tiếng.
Nếu là bình thường chẳng phải thằng nhóc này sẽ lập tức lật tung tất cả để chạy đi tìm Thẩm Ninh hay sao? Bây giờ lại vẫn bình thản đứng đó, giống như đang xem kịch vui vậy.
"Lăng Mặc, xin hãy tin em.
Em có thể thay thế chị ấy trở thành vợ của anh.
Em nhất định sẽ làm tốt trách nhiệm của mình, sinh cho anh thật nhiều đứa con xinh đẹp có được không?" Lệ Tiểu Băng quay lại nắm lấy tay Lăng Mặc, ánh mắt vô cùng chân thành lại có chút mong đợi..