Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em

Chương 371: Hôn lễ thế kỉ (ba)




Mạc Đông Lăng hớn hở giới thiệu bà xã và con trai cho đại ca mà anh kính trọng, “Đại ca, chị dâu nhỏ, đây là Mật Lạp Bối Nhi bà xã em và con trai Mạc Mạc.”

“Nhóc thúi, đối đãi với em dâu cho tốt.” Đằng Cận Tư nói ngắn gọn, chặt chẽ.

“Mật Mật, về sau nếu Mạc tiểu tứ dám bắt nạt em, chị sẽ để cho a Tư dạy dỗ cậu ta!” Lương Chân Chân thân mật kéo tay Mật Lạp Bối Nhi, vẻ mặt phấn chấn, giọng nói chân thành cởi mở.

Mật Lạp Bối Nhi mím môi cười, cô vốn không có tính xấu hổ, từ nhỏ đã được giáo dục kiểu Anh, khắp mọi mặt đều độc lập tự chủ, thích gì thì theo đuổi đó, chưa bao giờ cố ý che giấu yêu ghét của mình, rất ngay thẳng.

Cô dâu trước mắt xem ra còn nhỏ hơn cô, tuổi không khác Hợp Hợp lắm, tính tình hai người cũng tương tự, khiến cho người ta không tự chủ được mà có ấn tượng tốt với cô ấy, rõ ràng nhỏ hơn cô, nhưng lại là bà xã đại ca người nào đó, theo đạo lý, phải gọi “Chị dâu”, sao số mạng cô lại khổ vậy, nhỏ hơn cô nhưng vai vế lại cao hơn một chút như vậy.

“Dì xinh đẹp, muốn ôm.” Con trai trong ngực Mạc Đông Lăng đột nhiên dang hai tay về phía Lương Chân Chân, muốn cô ôm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy mong đợi.

Lương Chân Chân vẫn luôn thích con nít, hơn nữa giờ phút này cô còn là mẹ, cho nên tự nhiên thích đứa bé, mỉm cười đưa tay chuẩn bị ôm bé.

“Mạc Mạc ngoan, trong bụng dì có hai em gái, nếu ôm con sẽ đè lên em gái, các em không thoải mái.” Mật Lạp Bối Nhi ôm con trai dịu dàng giảng đạo lý.

Mạc Mạc mới hai tuổi hiển nhiên hơi khó hiểu, nhưng bé có thể nghe hiểu lời của mẹ, cho nên mở to mắt tròn vo nhìn bụng Lương Chân Chân, cắn đầu ngón tay non nớt nói: “Mẹ, sao em gái phải núp trong bụng dì không đi ra? Mẹ để cho các em ra ngoài chơi cùng Mạc Mạc được không?”

Bé vừa nói vừa dùng vẻ mặt đáng yêu đặc biệt vô tội nhìn mấy người lớn, dang vẻ rất nghi hoặc.

Đằng Cận Tư (đầu đầy vạch đen): “…”

Lương Chân Chân (buồn cười): “…”

Mạc Đông Lăng (vạch đen như thác nước, con trai anh quả nhiên trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy): “…”

Mật Lạp Bối Nhi cười cưng chiều, rất kiên nhẫn nói: “Không phải em gái ẩn núp không ra được, mà giờ còn chưa lớn lên, đợi khi các em lớn lên một chút, có thể đi ra, đến lúc đó Mạc Mạc làm anh, không được bắt nạt em gái.”

“Vâng, con sẽ bảo vệ em gái.” Mạc Mạc vẻ mặt phớt tỉnh, giọng nói lại trẻ thơ đáng yêu.

“Mạc Mạc thật biết nghe lời.” Lương Chân Chân dịu dàng sờ đầu bé, sau đó nhìn sang đánh giá Mạc tiểu tứ, sao càng nhìn càng không giống?

Mạc Đông Lăng đau lòng la ầm lên: “Không thể giả được, là con trai ruột của em, tương lai nhất định lợi hại hơn em.” Bỗng nhiên lại đổi nét mặt cười đùa, “Đại ca, nếu như trong bụng chị dâu đúng là con gái, không bằng chúng ta xác định cô dâu nhỏ chứ?”

Đằng Cận Tư liếc nhìn cậu ta, hừ lạnh, “Đừng định đánh chủ ý lên con gái bảo bối của tôi! Muốn thì tự hai người sinh.”

“Khụ… Không phải em nói xem sao! Đại ca, chúng ta qua bên kia nói chuyện.” Mạc Đông Lăng vội vàng kéo đại ca mình qua bên khách mời, mặc dù cậu đã thành công theo đuổi bà xã và con trai, nhưng bà xã vẫn chưa hoàn toàn tha thứ cho cậu, ôi… Cảm giác chỉ có thể đứng từ xa nhìn chứ không thể tới gần chạm vào thật sự khó chịu chết!

Đợi sau khi hai người đàn ông này đi, Lương Chân Chân lập tức kéo Mật Mật thân mật nói chuyện, hai người đều là nữ sinh không để bụng, nhanh chóng làm quen, hơn nữa còn có Mạc Mạc đáng yêu kia, mở miệng một tiếng “Dì” khiến cho mọi chuyện thuận lợi rồi!

Mặc dù Úy Hợp Hợp nâng cao bụng bự tám tháng, nhưng cô vẫn tới tham dự hôn lễ của Lương Chân Chân, cho nên Thư Nhĩ Hoàng coi như bảo bối, hận không thể đặt cô trong lòng bàn tay, chỉ sợ cô té, hầu hạ như phục vụ nữ vương, cũng chỉ có thể ở trước mặt Hợp Hợp, anh mới hạ thấp phong thái của mình, làm được như thế.

Trong công việc và ở trường hợp khác, anh luôn phúc hắc mà bén nhọn, nào thấy chút ôn hòa nào.

Lương Chân Chân vốn cho rằng Hợp Hợp không tới được, cũng thông cảm thân thể cô ấy không tiện đi đường, thật sự không nghĩ đến cô ấy lại có thể tới, trừ vui vẻ chính là vui vẻ, lôi kéo cô ấy ân cần hỏi han, có không thoải mái không có quen không?

Thư Nhĩ Hoàng rất biết điều ôm cháu ngoại nhỏ Mạc Mạc đi đến chỗ đại bản doanh của đàn ông rồi, phụ nữ cũng có lúc cần không gian riêng tư của mình.

“Chị nai con, phụ nữ thật khổ sở! Dì cả đến mỗi tháng đau đến chết đi sống lại, còn phải sinh con, hu hu…” Úy Hợp Hợp vẻ mặt đau khổ kể khổ.

“Đúng đấy! Sau khi đàn ông phong lưu khoái hoạt xong sẽ để cho chúng ta chịu tội.” Lương Chân Chân phụ họa.

“Ừmh, em cảm thấy chúng ta nên đánh dẹp bọn họ.” Bạn học Mật Mật vội vàng ném một phiếu tán thành.

“Đúng! Em quyết định phạt anh Hoàng một năm, không đúng, là hai năm không được chạm vào em!” Úy Hợp Hợp trịnh trọng vung móng vuốt nhỏ.

Mật Mật không nhịn được cười khì một tiếng, “Chị dâu nhỏ, anh Hoàng nhà chị chắc chắn không chịu nổi”

“Chị cũng cảm thấy thế.” Lương Chân Chân cũng che miệng cười vui vẻ, còn hai năm, sợ rằng hai tháng cũng không nhịn được, a Tư nhà cô không phải ví dụ điển hình, ngày ngày nằm trên cùng một giường ôm ngủ, nhịn được vậy không phải thành Liễu Hạ Huệ rồi hả?

Úy Hợp Hợp chu miệng nhỏ nhắn, thật ra thì cô cũng biết rất khó, bởi vì tháng trước anh đã dụ dỗ mình rồi, ghê tởm khốn kiếp! Ngay cả trong lúc mang thai cũng không bỏ qua cho mình, chứ đừng nói chi là lúc khác, phụ nữ thật đáng thương ~~

Lương Chân Chân nhìn bụng bự của Hợp Hợp, “Hợp Hợp, có phải rất vất vả không? Bé cưng có hay đá em không?”

“Dĩ nhiên rất vất vả! Ngày ngày đi bộ em cũng phải thận trọng, hơn nữa bây giờ em đặc biệt tham ăn, một ngày ăn ít nhất năm phần, có lúc còn phải thêm đồ ăn, cho nên bây giờ em không chỉ là mập mạp, mà còn là một con heo tròn.” Úy Hợp Hợp giống như mở máy hát, thao thao bất tuyệt nói chuyện không ngừng.

“Yên tâm đi! Sinh xong đứa nhỏ là tốt, hết lòng điều dưỡng một thời gian thân thể sẽ khôi phục.” Là người từng trải, Mật Mật cho các cô một viên thuốc an thần, đây chính là vấn đề lo lắng của nhiều phụ nữ.

“Hì hì… Chị Mật Mật, lúc chị mang thai Mạc Mạc, bé có ầm ĩ kịch liệt trong bụng chị không?”

“Cũng may, Mạc Mạc rất biết điều, không náo loạn gì cả.” Nói đến con trai, vẻ mặt Mật Mật hạnh phúc.

“Tiểu tổ tông trong bụng thích náo loạn em, giống như nhào lộn bên trong ngày ngày, chơi đùa em mệt chết đi được.” Úy Hợp Hợp rất bất đắc dĩ, nhóc thúi này không biết đau lòng mẹ chút nào.

“Vậy chắc là con trai, nghịch ngợm như vậy.” Lương Chân Chân cười nói.

“Thật ra thì Thư Nhĩ Hoàng, còn có cậu mợ đặc biệt hy vọng chị dâu mang thai bé gái, bởi vì Thư Nhĩ Hách còn có nhà Cách Cách đều là con trai, Mạc Mạc nhà chị cũng là con trai, nhà họ Thư thiếu con gái nghiêm trọng, nhất là chị dâu nhỏ lại là người phụ nữ đáng yêu khả ái như vậy.” Mật Mật cười híp mắt nói.

Úy Hợp Hợp thở dài, “Từ ngày em mang thai, cha và mẹ ngóng nhìn em sinh công chúa nhỏ, anh Hoàng càng không phải nói, ngày đêm cầu nguyện, vốn em nói tới bệnh viện kiểm tra xem là con trai hay con gái, nhưng anh Hoàng không cho phép, lúc bốn, năm tháng, bé còn rất ngoan, tất cả mọi người đều cảm thấy là một công chúa nhỏ; đến sáu tháng, mọi người đều không cho là như vậy rồi.”

“Ặc… Vậy lỡ như bé thật sự là công chúa nhỏ thì sao?” Lương Chân Chân xem xét bụng bự của Hợp Hợp.

“Ôi! Bây giờ em chỉ mong hỗn thế tiểu ma vương ở trong bụng nhanh chóng ra ngoài một chút, sau đó đánh mông nhỏ của bé, hỏi tại sao bé lại bắt nạt mẹ.” Cô còn chưa nói xong, bé cưng trong bụng đã đá cô một cái, đau đến cô cau mày liên tiếp.

Còn Lương Chân Chân ngạc nhiên nhìn biến hóa trên bụng cô ấy, sinh mệnh nhỏ bé bên trong thật hoạt bát, thật thần kỳ đấy! Sau đó sờ lên bụng mình, bé cưng của cô cũng sẽ động như vậy sao?

Không bao lâu sau, cô cũng sẽ nếm được khổ sở như Hợp Hợp, đây là nói sau.

Tiết Giai Ny nhìn bạn bè bên ngoài mỗi người đều có đôi có cặp, vẻ hạnh phúc lộ ra trên mặt kích thích cô không trốn đi đâu được, mượn cớ bỏ chạy vào toilet, cô kinh ngạc nhìn mình trong gương, giữa hai chân mày vẫn giữ nét u sầu nhàn nhạt, đây là Tiết Giai Ny trước kia phóng khoáng tiêu sái sao?

Trong lòng hơi chua chát, người kia, đúng là vẫn còn chưa xuất hiện.

Anh, đi được đến cùng như vậy, kiên quyết như vậy, ngay cả ngày về cũng không, mà mình, vẫn còn ở đây ngây ngốc chờ.

Thôi! Trước kia cô không học được cách buông bỏ quá khứ, chỉ có điều sau này mới biết, lùi một bước sẽ thấy trời cao biển rộng, đây là lúc cô buông tay.

Sau khi từ toilet ra ngoài, cô rót cho mình một ly rượu đỏ, sắp bước sang năm mới rồi, ngày mai, tất cả đều là khởi đầu mới tinh.

“Tiểu thư xinh đẹp, có thể biết quý danh của cô không?” Đột nhiên, một trai đẹp mắt xanh nhạt đi từ bên cạnh tới, phong độ ga lăng thể hiện rõ, cho người khác cảm giác rất tốt.

“Tôi tên là Tiết Giai Ny.” Cô đáp lại anh bằng một nụ cười nhàn nhạt, được trai đẹp xa lạ đến gần, đây là chuyện đáng cao hứng.

“Giai Ny.” Giọng nam nồng đậm quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai cô, tay cầm ly rượu không nhịn được mà khẽ run lên, không dám quay đầu lại.