Đằng Cận Tư hết sức phối hợp liếc nhìn chung quanh, giọng nói lười biếng tự nhiên. “Chẳng lẽ anh nói sai sao? Ừhm… chính em nhìn xem.” Anh vừa nói ánh mắt liền liếc sang chỗ sâu trong hẻm, vừa đúng chỗ có một cặp đôi đang đóng cảnh uyên ương triền miên, mặc dù bị che, nhưng có thể thấy đại khái, dường như hôn rất kịch liệt.
Mặt Lương Chân Chân đỏ ửng lên, tức giận trừng mắt liếc anh, “đồ bại hoại *!”
(*) nguyên văn: 色胚子 sắc phôi tử
“Anh không ngại sắc thêm chút nữa.” Đằng Cận Tư lấn người đến gần thêm, sâu trong tròng mắt đen phát ra ánh sáng không đàng hoàng, cố ý cường điệu chữ “sắc” đó.
“Này…” Lương Chân Chân bị anh bức phải lui về sau hai bước, mặc dù là cô ép buộc kéo anh tới đây, nhưng không phải do tình huống đặc biệt sao? Nếu như bị đồng nghiệp đài truyền hình nhìn thấy cô và Đằng thiếu tiếng tăm lừng lẫy đi chung, vậy không phải sẽ gây ra sóng to gió lớn sao!
Đằng Cận Tư tự động coi thường tiếng “Này” kia của cô, bức cô tới góc tường, làm ra vẻ muốn hôn cô, đây là việc anh muốn làm mỗi ngày, nhưng lại chỉ có thể cố nén, hôm nay rất vất vả mới có cơ hội như vậy, dĩ nhiên không thể bỏ lỡ.
“Dừng lại! Tôi kéo anh tới chỗ này là bởi vì nhìn thấy đồng nghiệp trong đài, tôi không muốn ngày mai phải lên trang đầu!” Dưới sự kích động Lương Chân Chân đưa tay bịt kín miệng anh, chỉ sợ anh thật sự hôn xuống, nơi này hẻo lánh vậy, nhỡ đâu chọc giận anh, chọc cho tính dã man của anh phát tác, vậy thì thảm rồi!
Thật ra thì cô không nói, Đằng Cận Tư cũng mơ hồ đoán được đại khái, tuy nói rằng anh rất không thích hành động che che giấu giấu chuyện giữa hai người của nai con như vậy, giống như anh không thể gặp người khác, nhưng anh cũng không thích cái gì mà giật tít trang đầu, cảm giác bị người xoi mói thật sự không tốt, hơn nữa những điều này còn có thể nhớ lại những chuyện không tốt đẹp giữa bọn họ.
Môi anh hé ra như muốn nói điều gì, cảm giác giống như đang hôn lòng bàn tay cô, như một con sâu nhỏ chậm rãi di chuyển ở đó, gãi ngứa người ta, cảm giác ẩm ướt nhầy nhụa kéo dài đến tận đáy lòng Lương Chân Chân, khiến cô sợ đến mức cuống quýt thu tay lại, trong lòng ảo não không thôi, thật xấu hổ, tối nay bản thân mình liên tiếp luống cuống! ~~~~(>_