Ba Nụ Hôn Đổi Lấy Một Đời Chồng

Chương 59




2

Ngày hôm sau, Mạch Khiết đến văn phòng tìm kiếm Lý Mộng Long giữa bóng dáng bao người thì lại thấy anh đang bê cốc café đứng dựa vào bên bàn làm việc của một cô biên tập, đang nói cười với cô, khen ngợi cô trang điểm thật là tinh tế.

Có lẽ chuyện trò quá say sưa, ngay cả cô đi qua bên cạnh anh ta, anh ta cũng không cảm nhận thấy, trong lòng cảm thấy bực bội hét lên:

- Lý Mộng Long, bây giờ là giờ làm không phải giờ tán chuyện!

Anh nhìn đồng hồ mặt tỉnh bơ nói:

- Tổng biên tập Mạch, chiếc đồng hồ của tôi là đồng hồ Thụy Sỹ, trên đó hiển thị vẫn còn 5 phút nữa mới đến giờ làm cơ mà.

Cô vốn dĩ muốn giải thích với anh về việc hôm qua không đến, đột nhiên nhìn thấy Lâm Đại lao đến, trong tay vung vẩy một tờ báo, nói với Mạch Khiết:

- Tin tức nóng hổi, Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc thu mua tạp chí Vu Môn, tin tức trang đầu của tờ báo văn hóa.

Mạch Khiết kinh ngạc, vội vàng đón lấy tờ báo đọc thật kỹ, quả nhiên hàng chữ đen to đậm rất bắt mắt – Hạ Lạc bước chân vào ngành tạp chí nữ giới, mua lại Vu Môn với số tiền khổng lồ.

Hạ Lạc là Tập đoàn Tài chính quốc tế nổi tiếng, ra sức đầu tư về những lĩnh vực phục vụ nữ giới, thật không ngờ lần này đã chạm đến tạp chí nữ giới rồi.

Trụ sở chính của Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc nằm ở Luân Đôn, nghe nói chủ tịch tập đoàn là một người phụ nữ thần bí. Bà đã từng kết hôn ba lần, lần kết hôn cuối cùng đã đem lại cho bà số di sản khổng lồ, cũng khiến cho bà trở thành người chỉ huy cao nhất ở Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc.

Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc đã xâm nhập vào Vu Môn, những ngày tháng của M Beautiful chắc chắn sẽ không còn được bình lặng nữa.

Điện thoại nội bộ vang lên, sếp thông báo cho Mạch Khiết và Lâm Đại đến văn phòng để mở cuộc họp,

Đứng trong thang máy, Lâm Đại hỏi Mạch Khiết:

- Cô nói xem, Hạ Lạc tại sao lại không thu mua M Beautiful, ở thành phố S xếp hạng đầu là M Beautiful chứ không phải Vu Môn, tại sao chọn một tòa tạp chí phát triển bình thường mà không phải chúng ta chứ?

Mạch Khiết khẽ chau mày:

- Cô có muốn bị thu mua không? Nếu như bị thu mua, có lẽ phong cách, nhân sự và đãi ngộ của tạp chí tất cả sẽ bị thay đổi và điều chỉnh.

- Đúng vậy, không có lý do gì lại không để cho người của mình đảm nhận những chức vụ quan trọng nhất, còn cô và tôi sẽ không được tín nhiệm, có lẽ phải rời khỏi đây.

Mạch Khiết không nói cho Lâm Đại biết tâm sự trong lòng mình, điều cô thực sự lo lắng là, kế hoạch thu mua tiếp theo của Hạ Lạc chính là M Beautiful, Vu Môn chỉ là bước khởi động mà thôi. Theo sự hiểu biết của cô đối với ông chủ, biết rằng sếp là người vô cùng tham lam, nếu như đưa ra một giá rất hời, chưa chắc ông đã bỏ qua. Ông ta còn lâu mới thèm để tâm đến những nhân viên trung thành đã cống hiến toàn bộ tuổi xuân và trí tuệ để gây dựng nên tờ tạp chí của ông.

Quả nhiên, trong văn phòng làm việc của sếp, ông không hề nói đến việc Tập đoàn Tài chính Hạ Lạc thu mua Vu Môn mà là nói, ngày mai sẽ có mở một buổi tiệc để mời một số khách mời quan trọng, các nhân viên ở bộ phận biên tập đều phải tham gia.

Sếp cũng không nói những vị khách quan trọng đó là ai, hai cô gái đều là những người thông minh nên không hỏi thêm.

Rời khỏi văn phòng làm việc của sếp, Mạch Khiết đi qua nói với anh ta:

- Đến phòng làm việc của tôi một lát.

Mấy phút sau, Lý Mộng Long đã bước vào phòng làm việc của Mạch Khiết.

Mạch Khiết ngẩng đầu nhìn anh, trên người đàn ông này dường như luôn có thể thu hút tất cả ánh sáng, giữa đám người anh ta luôn thu hút mọi ánh mắt.

Cô nói:

- Việc tối hôm qua, tôi nghĩ tôi cần phải giải thích...

Anh khẽ mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, nhưng ánh mắt lại không hề có ý cười:

- Cô là cấp trên, thất hẹn với cuộc hẹn của cấp dưới thì có là gì chứ, không cần phải giải thích thêm đâu.

- Không phải là tôi cố ý thất hẹn, là bởi gì...

Anh cắt ngang lời cô:

- Tôi thấy cô không đến, đã hẹn người khác rồi.

Mạch Khiết ngẩn người:

- Hẹn... cô gái khác rồi?

- Cô thấy sao? Tôi không có thói quen cùng đi ăn với nam giới. Đối với tôi thì chỉ cần ăn cơm với cô gái đẹp thì chẳng có gì khác biệt cả, tâm trạng lúc nào cũng vui vẻ. Nếu như không có việc gì, tôi đi làm việc tiếp đây, còn rất nhiều việc phải làm, chẳng phải cô nói không được nói chuyện riêng trong văn phòng sao?

Trong lòng Mạch Khiết cảm thấy không vui, mình vẫn coi chuyện này là chuyện lớn, để trong lòng cứ thấp thoáng cảm thấy không yên, đã đặc biệt dành riêng thời gian để giải thích với anh ta, nhưng anh ta lại vốn chẳng để tâm đến bữa cơm đó. Sao lại có thể quên mất một điều anh chàng này vốn là một công tử đào hoa chơi bòi, còn sợ không có ai ăn cơm với anh ta sao?

Giọng nói của cô cũng trở nên rất công thức:

- Vậy được, anh đi làm đi, thông báo với anh một tiếng, ngày mai tất cả mọi người ở bộ phận biên tập đều phải tham gia một buổi party, sếp mời, còn mời thêm cả một số khách mời nữa.

Anh ta khẽ gật đầu, đẩy cửa bước ra ngoài, cánh cửa khẽ khép sau lưng anh.

Mạch Khiết mím môi, lắc lắc đầu, nhắc nhở mình không được nghĩ đến việc này nữa. Nhưng lại phát hiện ra tâm trạng của mình trở nên rất tồi tệ, những câu chữ dày đặc ở trên màn hình máy vi tính đều trở thành những vật chết chóc không thể đọc được chữ nào cả.

Cô bất lực thừa nhận, thực ra mình rất để tâm đến cuộc hẹn lần này, nhưng quyết không để thể hiện ra trước mặt anh ta rằng mình rất quan tâm đến anh ta, nếu không sẽ bị anh ta cười nhạo.