Chiếm được sự đáp lại của ta, hắn mừng rỡ như điên, kích động hôn lấy ta. Ta thoáng ngẩng đầu, chủ động đón nhận hắn. Hắn được ủng hộ, một tay gắt gao chế trụ đầu ta, càng thêm nóng bỏng, không ngừng ở trong miệng ta liếm liếm. Đầu lưỡi ta bị hắn liếm có chút run lên, cơ hồ có cảm giác như sẽ bị hắn nuốt luôn vậy.
Hôn từ trước tới nay chưa có dài như vậy, mà ta cư nhiên lại dường như nhiệt tình đáp lại hắn, thẳng đến khi hậu huyệt truyền đến cảm giác có dị vật quen thuộc, ta mới thanh tỉnh lại, vội vàng dời đầu đi, lại chụp lấy bàn tay không an phận của hắn.
Hắn lưu luyến không rời, cắn môi ta, không muốn buông ra, thấp giọng nói lời ngon tiếng ngọt: “Ta yêu em!”
“Đi lên giường.” Lần đầu tiên ở trong nước lâu như thế, lại làm như trẻ con ‘nghịch nước’, ta có cảm giác muốn ngất.
“Không, ngay tại đây.”
“Trên mặt đất rất cứng rất lạnh, ta không thích.”
“Ha hả. . . . . .” Hắn cúi đầu bật cười một tiếng, đột nhiên bế ta lên ngồi cạnh bể, lại thuận thế đem ta ngồi lên người hắn.
“Như vậy sẽ không cứng không lạnh nữa.” Hắn liếm đôi môi như cánh hoa của ta.
Bởi vì động tác hắn quá mức bất ngờ, khiến ta bối rối, chỉ có thể một tay ôm lấy cổ hắn, một tay chống đỡ để ngừa trượt chân rớt xuống hồ. Nhưng mà, thân thể vừa mới đứng vững, hắn lại cố tách hai chân ta ra, để ta ngồi lên đùi hắn.
“Ngươi. . . . . .”
Ta đang muốn dựa vào đùi hắn để đứng lên, hai tay hắn lại cố gắng dùng sức ấn ta xuống, khí lực ta không bằng hắn, lại ngã ngồi trên người hắn, tay vừa trợt, không cẩn thận chạm vào phân thân đã sớm sung to của hắn.
“Ân. . . . . .” Hắn hít một ngụm khí, “Đừng nhúc nhích!”
“. . . . . .” Ta nhìn hai mắt hắn đã rực cháy, nhướng nhướng mi, cười xấu xa cầm lấy phân thân hắn, nhẹ nhàng gảy một chút, rồi mới buông ra: “Hôm nay ngươi sao ôn nhu thế? Đổi tính rồi a?” Trước kia mỗi lần cùng hắn làm tình đều là khiến cho ta đau khổ không thôi, cơ bản không thể không có tí máu.
Hô hấp hắn dồn dập, nhưng cuối cùng vẫn khống chế được xúc động. Hắn nắm ta, nhìn thật sâu vào ta, đôi mắt màu lam đầy dục hỏa nhưng cũng nhu tình như nước, ta cơ hồ đã nghĩ đến người trước mặt chính là Địch Tu Tư.
“Em có biết, ta cho tới bây giờ đều không muốn thương tổn em. Trước kia là em không biết hối cải cứ hết lần này đến lần khác muốn thoát khỏi ta, ta mới không thể khống chế được chính mình. Hôm nay khó được cơ hội em thuận theo như thế, ta đương nhiên phải ôn nhu đối đãi với em a, miễn cho em lúc nào cũng sợ ta. Tuy rằng hiện tại nhìn không ra nhưng trong lòng em vẫn còn e ngại ta? Mặc . . . . .”
Ta cả kinh, không ngờ rằng mình vẫn là bị hắn nhìn ra.
Tuy rằng ta đã rất cực lực làm cho chính mình không run rẩy, nhưng kỳ thật từ lúc Khải Ân xuất hiện ở trước mắt ta đã sợ hãi đến không biết làm gì, tim đập kịch liệt, cho tới bây giờ cũng vô pháp dịu đi, chỉ có thể cố gắng làm cho chính mình thoạt nhìn bình thường một chút. Bất quá hiển nhiên, sự che dấu của ta không tài nào qua nổi sự quan sát đầy cao minh của hắn.
“Em phải biết rằng, ta cùng bọn họ giống nhau, đều là rất yêu em, hy vọng có thể cho em những gì tốt đẹp nhất.” Hắn sờ sờ đầu ta, “Cho nên, không cần sợ ta, ta cũng khát khao có thể nhìn thấy lúm đồng tiền trên mặt em. Như vậy mới công bằng với cả ba chúng ta. . . . . .”
Ta đối với lời khẩn cầu của hắn mà kinh ngạc vài giây, trong lòng tựa hồ có chút buông lỏng.
Ta nâng tay rồi lại buông, do dự nhìn hắn một cái, cuối cùng vẫn là cố lấy dũng khí mở ra hai tay ôm lấy cố hắn, đầu tựa vào vai hắn, vuốt ve một chút: “Ta sẽ cố gắng hết mình.”
Sự sợ hãi của ta đối với hắn không phải một lúc là có thể tiêu trừ, bất quá trì trệ không tiến không phải phong cách của ta, ta sẽ thay đổi cái nhìn cùng thái độ của mình đối với hắn.
Hắn thật cao hứng cúi đầu hôn lấy ta, hai tay bắt đầu không thành thật. Một bàn tay ở sau lưng ta di chuyển, không ngừng ăn đậu hủ, một bàn tay khác trực tiếp vươn tay đâm vào hậu huyệt ta. Bởi vì lúc nãy có nới rộng ra một chút nên hắn rất dễ dàng tham nhập vào hai ngón tay, trong cơ thể ta cũng nhẹ nhàng co rúm lại, móng tay ta khẽ bấm nhẹ một chút.
Ta trong cổ họng phát ra thanh âm lầm bầm, hai tay càng nhanh ôm lấy cổ hắn, hai chân cũng không tự chủ mà vòng qua thắt lưng hắn.
Hắn tựa hồ thật cao hứng khi thấy ta chủ động, buông môi ra, lại hôn phía dưới cằm, liền tinh tế bắt đầu liếm, cắn nơi cổ ta.
Ngón tay sau hậu huyệt tăng lên ba cái, có điểm trướng to, nhưng có lẽ bởi vì nước trong bồn tắm lúc nãy mà ta bây giờ cũng không có cảm thấy đau đớn. Còn tưởng rằng Khải Ân sẽ tiếp tục mở rộng, không nghĩ tới hắn lại đột nhiên rút ra ngón tay. Trong chớp mắt, sự trống rỗng làm cho ta khó nhịn, phải tự động dùng mông cọ vào phân thân hắn.
“Đừng nóng vội, đợi chút.” Hắn ôn nhu dỗ ngọt rồi nâng mông ta lên, nhắm ngay phân thân hắn ngồi xuống.
Lúc này dường như đã đủ to nhưng phân thân vốn chẳng nhỏ một chút nào của hắn vẩn khiến ta có chút đau, phân thân mới đi vào một chút, hậu huyệt của ta liền không chịu nổi đau mà có chút đứng lên. Ta có chút lùi bước, hậu huyệt cũng co rút lại không cho hắn đi tới, hắn mặt nhăn mày nhó, nhưng cũng không làm cho ta lập tức nhận hắn, mà là tay cầm lấy phân thân hơi ngẩng đầu của ta, cao thấp bộ lộng.
“Ân. . . . . .”
Phía trước truyền đến khoái cảm khiến cho ta không khỏi thả lỏng thân thể, mà hắn cũng thừa cơ hội này đem toàn bộ phân thân tiến vào. Ta rên một tiếng, mà hắn cũng thoải mái thở dài một tiếng. Tuy rằng khi hắn tiến vào vẫn có chút đau, nhưng sau khi hoàn toàn tiến vào cảm giác đau đớn ngược lại tiêu thất, chỉ còn lại có hơi chút cảm giác sưng tấy, cũng không khó chịu.
Hắn thân thủ sờ sờ nơi hai người kết hợp, đột nhiên cảm thán nói: “Không có xuất huyết.”
Ta vô lực đánh hắn một chút. Hỗn đản này, chẳng lẽ còn chờ mong ta xuất huyết?
“Đau không?”
Ta lắc đầu.
“Vậy là tốt rồi. . . .” Hắn hơi hơi giật giật thân thể, hảo hảo nhanh chóng ôm lấy ta.
“Ta không muốn lại nhìn thấy em thống khổ khóc nữa, nhẫn như vậy tuy vất vả nhưng xem ra vẫn là đáng giá. Ta. . . . .có thể động không?” Hắn thở gấp hỏi.
Ta phức tạp nhìn hắn bởi vì cố nén dục vọng mà nghẹn hồng mặt, gật gật đầu.
Phân thân trong cơ thể trong nháy mắt ta gật đầu đột nhiên trước lên vài phần, hắn chậm rãi lui ra sau, lại chậm rãi tiến vào, chờ thân thể ta đã hoàn toàn thích ứng mới bắt đầu tăng tốc.
Ta mở ra song chưởng, gắt gao vây quanh cổ hắn, hai chân lại dùng sức kẹp lấy thắt lưng hắn, chủ động đón nhận va chạm của hắn, tiếng rên rỉ không ức chế được từ trong miệng tràn ra.
“Ta yêu em, ta yêu em, ta yêu em. . . . . .”
Hắn ở ta bên tai không ngừng nói “ta yêu em” ba chữ này, phân thân không ngừng ma xát trong cơ thể ta, một lần so với một lần càng ra sức xâm nhập, một lần so với một lần cãng thêm dùng sức. Mà phân thân của ta thì không ngừng một lần rồi lại một lần, ra sức va chạm, ma xát vào bụng hắn
Khoái cảm kịch liệt như sóng biển tràn bờ, mãnh liệt xô tới, ta nhắm mắt lại, vài thứ đều bởi vì thừa nhận không được này khoái cảm kịch liệt này mà thiếu chút nữa ngất xỉu đi.