Nhìn Trịnh Hằng rời đi, Nhất Vô Niệm một tay xoa đầu thầm nghĩ có hội phải thỉnh giáo vị sư huynh này mới được.
Cuối cùng hắn đưa mắt nhìn về phía vườn linh điền, vô số Linh Lan Thảo được trồng với quy mô lớn, cũng không gì ngạc nhiên dù sao tông môn vốn chuyên luyện đan, đa số đều tự trồng linh dược linh thảo tự cung tự cấp.
Nhắc tới Linh Lan Thảo, đây là một loại dược liệu rất quan trong đan phương của Trúc Cơ Đan, Trúc Cơ Đan thì không cần phải nhắc nhiều, đan dược này công dụng như tên gọi, nó có thể giúp tu sĩ Luyện Khí Kỳ nắm giữ năm phần mười xác suất thành công tấn cấp Trúc Cơ Kỳ.
Bởi vậy nhiệm vụ này cơ bản mà nói cũng rất quan trọng, Nhất Vô Niệm không dám có chút lơ là cảnh giác.
Nghĩ tới nhiệm vụ lần này không ngờ mất tới bảy ngày Nhất Vô Niệm mới khựng lại.
Bảy ngày!
Nói như vậy bảy ngày tới hắn sẽ phải ở đây trông chừng đám linh trùng nào có thời gian đi đánh dấu, hắn cũng không dám tự ý rời khỏi nơi đây, ai biết được quay trở lại vườn linh thảo có bị đám linh trùng gặm mất không.
Nghĩ tới nghĩ lui chợt hắn câu thông với hệ thống.
“Hệ thống, bản đồ đánh dấu vị trí mỗi ngày được ban tặng có giới hạn thời gian hay không?”
Hệ thống: “Bản đồ mà hệ thống mỗi ngày tặng cho cho túc chủ chỉ có hiệu lực trong một ngày, bởi vậy túc chủ cần nắm chắc thời gian hoàn thành.”
Nghe được hệ thống nói thì Nhất Vô Niệm lập tức phiền muộn, miệng lẩm bẩm: “Không ổn, nếu mà bởi vì nhận nhiệm vụ mà từ bỏ đánh dấu thì quá uổng phí.” Trong lòng vô cùng phiền não, biết vậy hắn đã đi đánh dấu vị trí rồi mới tới đây, ai ngờ lúc trước sảng khoái đồng ý tiếp nhiệm vụ.
Hiện tại thì vui rồi, không thể rời đi cũng không nhờ được ai…
Hả? Nhờ người!
Trong đầu hắn bỗng lóe ra một ý tưởng, lập tức từ trong túi trữ vật cầm ra một tấm Truyền m Phù.
Tấm phù lục này mỗi một đệ tử bất kể cấp độ nào đều được tông môn tặng cho một tấm, dùng để truyền tin cho nhau.
Nhất Vô Niệm cầm trên tay tấm phù lục bé chưa tới một bàn tay đối với nó nói một vài câu, sau đó mới cất vào trong túi trữ vật.
Không bao lâu đại khái tầm ba phút trong túi trữ vật truyền tới một tia ba động hắn liền biết là chuyện gì, vội vàng cầm tấm phù ra, chỉ thấy bên trong truyền tới âm thanh phàn nàn:
“Ta nói Nhất Vô Niệm ngươi cũng thật quá đáng, không biết ta đang trong thời gian luyện tập chăm chỉ tấn cấp Luyện Khí tầng 3 hay sao hả? Đợi ta, ta đang đi trên đường tới đó rồi! Hừ.”
Nhất Vô Niệm thở dài, việc này cũng là bất đắc dĩ.
Hiện tại, trong tông môn hắn gần như không quen một ai khác ngoài Tam Lãng, mặc dù biết y đang bế quan chăm chỉ tu luyện nhưng vẫn không nhịn được truyền âm nhờ vả.
Đương nhiên hắn sẽ không bạc đãi với y, dù sao trong thời khắc quan trọng mà y vẫn chạy qua giúp đỡ, phần nhân tình này Nhất Vô Niệm hắn ghi nhớ.
Một giờ sau, một thân hình có chút mập mạp cước bộ đi vào phạm vi vườn linh điền.
Nhất Vô Niệm vốn luôn để ý bên ngoài cho nên nhanh chóng cảm nhận được thân ảnh của Tam Lãng thông qua thần thức, vội vàng dùng thần thức truyền âm qua: “Tam Lãng, ngươi trực tiếp đi vào đi.”
Tam Lãng vừa bước vào phạm vi linh điền thì nghe thấy âm thanh truyền âm của Nhất Vô Niệm, vội vàng đi vào bên trong, vừa vào đã thấy Nhất Vô Niệm đang đứng ở giữa mảnh bát ngát Linh Lan Thảo.
Hắn chạy tới bên cạnh hậm hực nói:
“Nhất Vô Niệm, ngươi đó có chuyện gì không nói được luôn trong âm phù mà còn bắt ta tới tận đây vậy?”
Nhất Vô Niệm nhìn vẻ mặt oán thán của hắn, bất đắc dĩ nói: “Ta cũng hết cách, trong tông môn ta chỉ quen biết mỗi mình Tam Lãng ngươi.
Mà ngươi yên tâm công việc của ngươi cũng không khó khăn, hơn nữa thù lao cũng sẽ không làm ngươi thiệt thòi.”
Nghe được lời Nhất Vô Niệm nói Tam Lãng có chút nghi ngờ, việc gì mà tiện nghi như thế.
Thất vẻ mặt nghi hoặc của hắn, Nhất Vô Niệm ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Ta hiện tại đang làm nhiệm vụ canh chừng lũ linh trung sâu một quấy phá, nhưng mà khổ nỗi nhiệm vụ này cần canh chừng thời gian 24/24 mà ta lại có chút việc rời đi.
y da, thế cho nên…”
“Ngươi muốn ta thay ngươi trông coi vườn linh dược này hả? Không được, ta có biết tí gì về linh thảo đâu.” Tam Lãng vội vàng xua tay lắc đầu.
Nhìn Tam Lãng vội cự tuyệt như vậy Nhất Vô Niệm liền đưa ra mức thù lao dụ dỗ: “Ta nói này Tam Lãng, thời gian kiểm trắc tu vi cũng chỉ còn gần một tháng.
Ngươi thử nghĩ mà xem, cho dù hiện tại ngươi có điên cuồng mỗi ngày tu luyện, thì có thể trong thời gian ngắn như vậy tấn cấp Luyện Khí tầng 3 sao?”
Dừng lại một chút hắn tung ra đòn sát thủ: “Bảy ngày 35 viên linh thạch hạ phẩm cộng thêm một bình Ngưng Khí Đan.”
Tam Lãng vốn đã bị lời của Nhất Vô Niệm lung lay lại nghe được thù lao thì vô cùng giật mình, lập tức hắn vỗ ngực đối với Nhất Vô Niệm thề thốt:
“Vô Niệm, Tam Lãng ta là người như nào ngươi còn không biết hay sao, yên tâm đi huynh đệ ta chắc chắn sẽ nghiêm túc thủ hộ vườn linh dược.”
“Hay lắm, Tam Lãng ngươi quả nhiên không hổ là huynh đệ của ta.
Đây là Ngưng Khí Đan ngươi cầm trước đi.” Nhất Vô Niệm cũng vô cùng sảng khoái cầm ra Ngưng Khí Đan đưa cho Tam Lãng.
Sau đó hắn bắt đầu nhắc nhở những lời y hệt như Trịnh Hằng nói với hắn, cuối cùng trước khi rời đi còn nhắc nhở:
“Tam Lãng, nhớ chú ý tới linh dược đảm bảo bọn nó không bị linh trùng quấy phá.”
“Đã biết, ngươi nhắc nhở cũng đã mười mấy lần ta muốn quên cũng không được.” Tam Lãng lẩm bẩm một câu, sau đó đi vào mảnh linh dược bắt đầu thay thế Nhất Vô Niệm chăm sóc đám Linh Lan Thảo.
…
Bên này, Nhất Vô Niệm sau khi bàn giao việc cho Tam Lãng bắt đầu nhanh chóng di chuyển tới vị trí cần đánh dấu.
Lần này hắn cũng không từ tốn nữa mà sử dụng cước bộ nhanh chóng đi ra khỏi tông môn, ra khỏi phạm vi tông môn hắn bắt đầu hóa thành tàn ảnh di chuyển với tốc độ cực nhanh.
Hơn năm phút sau hắn đã tới một chỗ bên rìa khu rừng, chân vừa chạm vào đúng địa điểm đánh dấu âm thanh hệ thống vang lên.
【 Đinh! Hệ thống phát hiện địa điểm có thể đánh dấu, túc chủ phải chăng đánh dấu?】
Nhất Vô Niệm vô cùng thuần thục mặc niệm trong lòng: Đánh dấu!
【 Đinh! Chúc mừng túc chủ lần thứ tư đánh dấu thành công, thu được 800 điểm đánh dấu】
Một tay khẽ vuốt mũi Nhất Vô Niệm cười khổ từ lần đầu đánh dấu đầu tiên có đồ tốt, còn lại hầu như toàn là một chút điểm đánh dấu.
Nhưng lần này có vẻ điểm đánh dấu nhiều hơn một chút, coi như cũng đang phát triển theo chiều hướng tốt.
Hiện tại trong tay hắn có được 800 điểm đánh dấu có rất nhiều phương án sử dụng, đầu tiên có thể tăng tu vi lên Trúc Cơ tầng 2, thứ hai học tập ‘Cơ sở thuật pháp’ cùng ‘Huyễn Ảnh Kiếm Pháp’ hoặc có thể tiếp tục tích lũy đợi đến khi nào cần dùng cái nào thì ưu tiên cộng.
Nghĩ thông suốt việc này Nhất Vô Niệm liền an tâm, hắn đang định rời đi thì bên trong khu rừng truyền tới một âm thanh gầm rú.
Theo bản năng hắn định chạy khỏi đây, nhưng bước được hai bước liền dừng lại.
Suy nghĩ một chút mới nhớ ra nơi đây làm gì có yêu thú cấp cao cùng lắm thì chỉ là mấy con yêu thú nhất giai đỉnh phong..