Thật lòng mà nói, cái hệ thống này vẫn là mối nguy hiểm tiềm tàng bậc nhất trong cơ thể hắn.
Nhưng quả thật, trước mắt mà nói nó giúp ích cho hắn rất nhiều.
Vấn đề hệ thống là cấu đố nan giải, không phải một sớm một chiều có thể giải đáp được.
Hắn không nên để vấn đề này ảnh hưởng quá nhiều, chỉ cần sâu trong linh hồn vẫn giữ lại một tia cảnh giác là đủ rồi.
Nếu không cứ như thế sớm muộn cũng sẽ làm tâm không tịnh, đối với tốc độ phát triển có nguy hại.
Trước mắt vẫn là nên nghĩ cách xử lý cái tên vừa chui vào bên trong thức hải của hắn.
Đối phương đã có thể che giấu khỏi thần thức của hắn đã nói nên người này cảnh giới đã vượt xa hắn rất nhiều.
Rất có khả năng là một vị tu sĩ Nguyên Anh, hơn thì có thể là một vị Hư Thần.
Nhưng nếu đối phương đã đạt tới cảnh giới đó há lại bình tĩnh chờ đợi trong thức hải hắn như vậy, do đối phương quá cẩn thận hay đối phương đang trong thời kỳ yếu nhược.
Mặc kệ đối phương đang ở trong tình trạng nào, người này chắc chắn phải diệt.
Hắn không có cách nào tìm được y nhưng hệ thống chắc sẽ có đi.
Nghĩ vậy hắn lập tức câu thông với hệ thống, rất nhanh hệ thống cho hắn một đáp án vô cùng thuyết phục.
【Hệ thống có thể chỉ dẫn túc chủ tìm ra được nguyên thần này, việc còn lại vẫn phải do túc chủ tự mình xử lý.】
“A, vậy thì tốt quá!” Nhất Vô Niệm lập tức vui mừng, xem ra hệ thống rất trâu bò.
Thần thức của Nhất Vô Niệm theo sự chỉ dẫn của hệ thống từng bước tìm tòi chỗ ẫn nấp của nguyên thần kia.
Tại chỗ sâu bên trong thức hải của Nhất Vô Niệm có một hư ảnh nguyên thần đang ấp nấp, y cảm nhận được thần thức của chủ nhân thân thể đang tìm tòi tung tích của y.
Trong đầu thầm nghĩ: “Chủ nhân thân thể này thật đa nghi, cũng may tu vi của hắn thấp không phát hiện tung tích của mình.
Nếu không chỉ sợ chỉ có con đường chết!”
“Không đúng! Thần thức của tên này đang quét qua đây, không thể nào?” Nguyên thần mờ ảo cảm nhận được điều gì lập tức giật mình.
Chính xác lúc này, Nhất Vô Niệm dưới sự chỉ dẫn của hệ thống thần thức của hắn liền đã quét đến đây, càng lúc càng gần cuối cùng trong ánh mắt ngỡ ngàng của nguyên thần hư ảo này, thần thức của Nhất Vô Niệm đã quét được gã.
Ngay lập tức trong phạm vi thần thức của Nhất Vô Niệm xuất hiện một nguyên thần hư ảo, đây là một lão già râu đã bạc phơ cả rồi, xem ra là một vị lão giả.
Nhưng dù là như vậy Nhất Vô Niệm cũng không có dự tính cái gì mà trẻ kích lão cả, chui vào thức hải của hắn, hắn không lập tức diệt sát đã là may rồi.
“Người là kẻ nào?” Nhất Vô Niệm trầm giọng truyền âm, hắn không biết lão giả này có tính là uy hiếp hắn hay không nữa, trước mắt cứ thăm dò một chút.
“Ngươi tại sao lại phát hiện ra được?” Không lập tức trả lời hắn, lão giả trừng mắt với vẻ mặt không thể tin được.
Đến hiện tại, hắn vẫn không thể hiểu được tại sao tên tiểu tử này lại phát hiện ra được hắn.
“Ngươi có phải đang suy nghĩ tại sao ta lại biết phải không? Đừng coi thường ta như thế, rất nhiều chuyện ngươi còn chưa biết đâu.” Nhất Vô Niệm cười lạnh nói.
Hư ảnh nguyên thần cũng thở dài nói: “Tiểu tử trẻ tuổi các ngươi thật lợi hại, chỉ một chút cảm giác nghi hoặc liền có thể tìm được ta.
Đúng là tre già măng mọc, là thời đại của người trẻ tuổi, ta đã già thật rồi.”
Cảm thán xong, lão nhìn Nhất Vô Niệm cười: “Ngươi cũng đã phát hiện ra ta, chắc cũng không có ý định để ta sống đâu nhỉ?”
Đối với đôi lời của đối phương Nhất Vô Niệm không có nửa phần dao động, hắn hừ lạnh một tiếng truyền âm: “Tất nhiên! Chẳng lẽ ta lại đại từ đại bi thả người rời đi, thiên hạ nào có chuyện cười như vậy được!”
Nhất Vô Niệm đã kiểm tra một lượt phát hiện đối phương cơ bản chỉ là một nguyên thần mờ ảo, xem ra quả thật đang suy yếu cực kỳ.
Ánh mắt phát lạnh chuẩn bị ra tay.
Đột nhiên lão giả lại cất lời nói tiếp:
“Chúng ta có gì từ từ nói, ta có thể dùng những thứ khác để đổi lại cơ hội được sống hay không? Chẳng lẽ ngươi không muốn biết thiên địa này bên ngoài sẽ như thế nào, công pháp, bí thuật, thuật pháp ta đều biết rất nhiều.
Ngươi chẳng lẽ không muốn đạt được những thứ đó ư?”
“Ồ, ngươi đây là đang muốn cám dỗ ta tin vào mấy lời ngươi nói sao? Xin lỗi chứ, ngươi quá coi thường Nhất Vô Niệm ta rồi?”
Nhất Vô Niệm hừ lạnh một tiếng.
Vốn lão tưởng rằng sinh mệnh của mình sẽ kết thúc tại đây, nhưng lại nghe thấy âm thanh của đối phương truyền tới.
“Tạm thời ta có thể không lấy mạng của ngươi, nhưng cũng không thể để ngươi vô duyên vô cớ ở bên trong cơ thể ta được.”
Nói xong Nhất Vô Niệm chờ đợi câu trả lời của đối phương.
Lão không ngờ Nhất Vô Niệm sẽ nói câu này, sau khi khinh ngạc xong thì lão cắn răng từ trong thức hải của hắn chui ra ngoài.
“Xem ra ngươi đã có lựa chọn!”
Nhất Vô Niệm nói xong liền búng tay một cái, lập tức một có mấy đóa hỏa diểm kết thành một cái hình lập phương giam cầm nguyên thần của lão giả trong đó.
Sau đó, hắn mới chăm chú nhìn lão giả này nói:
“Ngươi biết Ngự Khí Quyết không?”
“Cái… cái gì? Ngự Khí Quyết!” Lão không tin vào tai mình hỏi lại.
Nhất Vô Niệm thấy vẻ mặt ngạc nhiên của lão thì nghi hoặc, chẳng lẽ tên này không có công pháp này.
Không thích hợp!
Lão già này khi còn sống tu vi cũng phải từ Kim Đan trở lên, làm sao có chuyện không học công pháp này được cơ chứ.
Hắn đâu biết điều làm lão ngạc nhiên đó là câu hỏi của hắn, “Ngự Khí Quyết” là một mộ công pháp nhập môn của Trúc Cơ Kỳ mà bất kỳ ai cũng sẽ cần.
Vậy mà tên trước mắt hư hư thực thực đạt tới Trúc Cơ đại viên mãn lại hỏi lão loại công pháp này, trong chuyện này lẽ nào có gì ẩn giấu.
Muốn làm khó lão rồi danh chính ngôn thuận giết lão, cái này cũng không nên đi.
Lão hiện giờ muốn giết thì giết đâu cần làm mấy trò như này, hai tên này đơn thuần chỉ muốn trêu đùa mình.
Bất quá, nghĩ thì nghĩ nhưng vẫn phải trả lời đối phương.
“A… chỗ này của ta không có Ngự Khí Quyết.”
Nghe được lời của đối phương, đáp án này hiển nhiên làm hắn không hài lòng.
Vốn còn muốn trông cậy vào đối phương để học được pháp quyết này, nhưng giờ xem ra không như mong đơi.
Nhất Vô Niệm đang suy nghĩ có nên một kiếm chém chết đối phương không thì…
“Mặc dù ta không có học qua pháp quyết này nhưng ta có một pháp quyết ngự khí khác!” Lão già thấy sắc mặt của Nhất Vô Niệm biến ảo một hồi, lập tức vội vàng bổ sung lời nói.
“Ồ! Vậy ngươi mau truyền cho ta.” Nhất Vô Niệm từ hụt hẫng đến vui mừng, trong lòng cũng hơi có chút nghi hoặc.
Ngự khí pháp quyết còn có loại khác? Không phải nó là công pháp ngự khí thông thường à, còn có loại khác nữa, điều này làm hắn rất không hiểu.
Lão giả một tay giơ lên điểm một cái vào trán Nhất Vô Niệm.
Nhất Vô Niệm cũng không lo lắng lão dám làm điều gì ám hại hắn, mọi chuyện rất thuận lợi, trong thức hải của hắn xuất hiện một môn pháp quyết mới.
Thần thức khẽ quét qua, một cái tên liền xuất hiện trong đầu của hắn.
“Chân Linh Ngự Kiếm Quyết!”
Nhất Vô Niệm lẩm bẩm, ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn lão.
Bị hắn nhìn, lão giả hiểu hắn nghi hoặc điều gì vội vàng giải thích; “Môn pháp quyết này mặc dù không đa dụng như môn Ngự Khí Quyết kia, nhưng xét về một khía cạnh thì lại lợi hại hơn rất nhiều.”
“Bớt nói mấy lời vô nghĩa đi, ta muốn biết điểm quan trọng của nó!”
Lão giả xấu hổ nói: Ta xuất thân từ kiếm đạo tông môn, từ nhỏ chỉ chỉ tiếp xúc mỗi kiếm đạo, tất cả mọi thứ đều chỉ liên quan tới kiếm.
Bởi vậy môn pháp quyết này chỉ áp dụng được với kiếm, pháp bảo phi hành các thứ thì gần như không được.
Mà ta cũng cảm thấy ngự kiếm rất soái…”
Đang luyên thuyên lập tức nhìn thấy ánh mắt giết người của Nhất Vô Niệm, trong lòng run một cái cấp tốc nói ra ưu điểm: “Học được pháp quyết này không những có thể thuần thục khống chế kiếm, đối với thi triển các loại kiếm pháp cũng có trợ giúp không ít.
Chân Linh Ngự Kiếm Quyết rất thâm ảo, hiểu được càng nhiều thì lợi ích càng lớn.
Nghe nói luyện môn pháp quyết này tới cảnh giới cực cao, có thể dùng vật thay kiếm, nhưng dù sao đây cũng là các vị tiền nhân ghi lại, thật hư ta cũng không quá rõ.”.