Ba Năm Ấy Tôi Mang Đồ Nữ Đi Học

Chương 166: Phiên ngoại 3-5




Biệt thự nhà họ Lâm, giữa phòng khách bày một cái TV một trăm tấc, hình ảnh 4k chất lượng cao siêu xa hoa, trên màn hình là khuôn mặt phong hoa tuyệt đại của Diêm Hàn.

Cùng với biểu tình như hoa của cậu.

Lâm Kiến Lộc cứ xem mãi đoạn phỏng vấn này, trên tay thanh niên trong màn hình là chiếc nhẫn lấp lánh cùng kiểu với hắn.

Ngay sau đó thanh niên mở miệng nói "Lúc ấy người yêu tôi cũng ở đó."

Người yêu tôi...

Người yêu...

Bảy giờ rưỡi sáng, đã tắm rửa xong Diêm Hàn đúng giờ xuống lầu ăn sáng, nghe thấy tiếng thì đi vào phòng khách, thấy Lâm Kiến Lộc cầm điều khiển từ xa tua lại video, xem hết lần này đến lần khác.

Diêm Hàn "..."

"Này có gì đẹp à?" Diêm Hàn nhịn không được lên tiếng, lắc lắc mái tóc thoải mái mát mẻ của mình "Chính chủ ở ngay bên cạnh anh, anh xem TV làm gì? Mau nhìn em."

"Ừ." Lâm Kiến Lộc mỉm cười, ấn nút tạm dừng, màn hình vừa lúc dừng ngay cảnh Diêm Hàn khoe nhẫn cưới.

Ngay sau đó hắn đứng lên, thật sự nghiêm túc nhìn Diêm Hàn, nhìn không chớp mắt.

Diêm Hàn có chút khó hiểu.

Từ ngày hôm qua đăng đoạn phỏng vấn lên, Lâm Kiến Lộc cứ xem mãi... Không phải mình chỉ thừa nhận cho mọi người biết mình có người yêu thôi sao, có cái gì mà hưng phấn?

"Không có gì." Lâm Kiến Lộc rũ mắt, ý đồ che giấu tươi cười trong mắt, tiện đà nói với Diêm Hàn "Nếu em đã thừa nhận, chúng ta có phải nên kết hôn hay không?"

"Kết hôn?"

"Ừm, ra nước ngoài đăng ký. Anh đã sai người mua vé máy bay, đêm nay đi ngay."

"..." Diêm Hàn có hơi cà lăm "Nhanh vậy sao?"

"Gần đây em không bận gì, anh cảm thấy có thể thêm cái này vào lịch trình." Lâm Kiến Lộc nói.

Phương diện nào đó, Lâm Kiến Lộc đúng là sấm rền gió cuốn như vũ.

Lúc trước hai người cũng có bàn về vấn đề chính thức nhận chứng, nhưng Diêm Hàn trước sau đều cảm thấy mỗi ngày ở cạnh nhau mới là quan trọng nhất, có giấy không giấy cũng không sao, nên không để trong lòng.

Không ngờ thời gian qua lâu ai kia lại vì thế mà không vui, cộng thêm chuyện mời ảnh đế Ân tới nhà làm khách, cũng thuận tiện dạy cho Diêm Hàn kỹ xảo kinh nghiệm đóng phim, chỉ vậy mà có cả scandal...

Anh Đại Lâm liền hoàn toàn điên cuồng, chuyện nhận chứng cũng thành chấp niệm.

Vì thế đêm hôm đó, Diêm Hàn không giãy giụa, theo anh Đại Lâm lên máy bay tư nhân bay ra nước ngoài.

Nhận chứng rất thuận lợi, quy trình đăng ký kết hôn không khác trong nước là bao, thêm trong thêm ngoài không đến năm phút, chuyện này cứ thế là xong, trong cuộc đời nhiều thêm một người, hai người họ là chồng chồng đứng đắn.

Nên sao thì sao, nhận thức này vẫn khiến trái tim thoáng chấn động, trước kia Diêm Hàn không ngờ trước và sau khi nhận chứng lại khác biệt như vậy, bây giờ cậu nhìn Lâm Kiến Lộc còn có chút cảm giác "Đây là vật sở hữu của mình", "Từ nay về sau bọn họ sẽ bên nhau mãi mãi".

Khỏi phải bàn đến Lâm Kiến Lộc.

Đêm lãnh chứng, lại lên máy bay, trực tiếp bay đến nhà anh cả của Lâm Kiến Lộc bên Mỹ.

Sau khi Lâm Kiến Lộc thành niên anh cả Lâm dần dần chuyển sản nghiệp trong nước sang cho hắn, nhiều năm như vậy Lâm Kiến Lộc chưa từng khiến anh thất vọng, bây giờ nhà họ Lâm đã tiến thêm một bước so với lúc trước.

Nhưng hai anh em nhà họ Lâm đều rất bận rộn, cũng không thể ngồi máy bay mười mấy tiếng chỉ vì uống chung một buổi trà chiều, nhiều lắm là thỉnh thoảng lại gọi video cho Lâm Kiến Lộc một lần, Lâm Kiến Lộc cũng rất nhiều năm không gặp anh cả.

Lần này vừa lúc bọn họ bay sang bán cầu Tây, chuyện nhận chứng quan trọng như vậy, đương nhiên phải dẫn Diêm Hàn đi gặp anh của hắn.

Nhưng thật ra Diêm Hàn đã gặp anh cả Lâm qua video vài gần, trong ấn tượng cũng là người lạnh như băng, trông có mấy phần giống Lâm Kiến Lộc, khí chất cũng tương tự.

Chờ đến khi thấy được người thật, có so sánh, cảm giác tương tự này lại càng rõ ràng.

Bình thường Lâm Kiến Lộc không có biểu tình gì, hắn dùng não để tính toán thế giới này, cho nên đôi khi trông lạnh như cục đá.

Nhưng anh cả Lâm hẳn là nhiều năm tung hoành thương trường nên rèn ra sát khí cùng khí phách, anh đứng đó, cho dù là cười, cũng không giận tự uy, rất có khí thế.

Anh cả Lâm lớn hơn Lâm Kiến Lộc mười mấy tuổi, nhưng chênh lệch này trông không mấy rõ ràng, ngoài nguyên nhân khí chất Lâm Kiến Lộc thành thục lão luyện, không biết là do bảo dưỡng tốt hay là gen kháng già quá mạnh, anh cả Lâm trông như mấy thanh niên trẻ, không nhắc còn không biết năm nay anh sắp bốn mươi.

Tiểu thịt tươi hàng real – Diêm Hàn yên lặng mà nghĩ, mười năm sau chắc anh Đại Lâm cũng đẹp trai như vậy đấy.

Vậy thì yên tâm rồi.

Hai anh em nhiều năm gặp lại, đứng chung với nhau, nhưng hai bên rất lãnh đạm.

Hoặc là nói rất biết giữ bình tĩnh.

"Cậu tới rồi."

"Ừm."

"Đây là Tiểu Diêm sao?"

"Đúng vậy." Lâm Kiến Lộc giới thiệu cho Diêm Hàn "Đây là anh cả."

"..."

Anh cả Lâm tự ra cửa biệt thự nghênh đón hai người bọn họ, Lâm Kiến Lộc cùng anh cả Lâm từ đầu đến đuôi đều áp dụng phương thức một hỏi một đáp, hai người đến ôm còn không ôm một cái.

... Đương nhiên, này cũng liên quan đến thói ở sạch của Lâm Kiến Lộc.

Diêm Hàn nghĩ.

Xuất phát từ lễ phép, cậu mỉm cười sáng sủa "Chào anh cả."

"Chào cậu." Anh cả Lâm nói, sau đó theo tập tục trong nước, cho Diêm Hàn một bao lì xì rất dày.

Là thật sự rất dày, rất nặng.

Theo độ dày này, bên trong nếu là nhân dân tệ chắc cũng phải bốn năm vạn.

Ừ, xét về ra tay rộng rãi, hai anh em nhà này đúng là giống nhau cực.

Đoàn người đi vào trong biệt thự, anh cả Lâm lại nói "Lát nữa cậu cùng Tiểu Diêm đi thăm ông nội, chuyện hôn lễ bên anh chuẩn bị đại khái cho cậu, cậu nhìn xem còn yêu cầu gì không, cứ việc nói."

"Được." Lâm Kiến Lộc "Em đã biết, cảm ơn anh."

Diêm Hàn:???

Chờ chút, chẳng lẽ còn có cả hôn lễ?!

Lúc này như biết cậu nghĩ gì, Lâm Kiến Lộc quay đầu, thấp giọng giải thích với cậu "Lần này làm ở Mỹ trước, ông bà nội em lớn tuổi, dù ngồi máy bay tư nhân cũng phải ngồi mười mấy tiếng, anh sợ họ chịu không nổi, còn những bạn bè khác nữa, cho nên sau khi về nước chúng ta lại làm thêm một lần nữa."

"..."

Diêm Hàn trừng mắt gật đầu, dù sao cũng đang ở trước mặt anh cả, cậu cố gắng làm cho mình trông không quá kinh ngạc.

Nhà của anh cả Lâm là loại biệt thự cao cấp điển hình ở Mỹ, rộng lớn thoải mái, cực kỳ cách điệu.

Chị dâu là một người phụ nữ bề ngoài nhu mỹ, rất là giỏi giang, cũng là người trong nước, đoàn người vừa vào cửa cô đã nhiệt tình đến tiếp đón, vừa rót nước vừa chỉ cho Diêm Hàn phòng để đồ, cũng thuận tiện dạo quanh nhà một vòng, tính cách dũng cảm này rất khiến người ta yêu thích, ở trước mặt hai tên hồ lô ít lời nhà họ Lâm, chị dâu hiển nhiên càng thân thiện dễ gần hơn.

Anh cả có một trai một gái, cậu con trai năm nay sáu tuổi, vừa lên tiểu học, bé gái hai tuổi, đang trong giai đoạn mới biết đi khám phá thế giới xung quanh, đều trắng trẻo đáng yêu, lúc này bị chị dâu kêu đến gặp mặt.

"Gọi chú với dì đi con." Chị dâu dùng tiếng Trung nói.

Mấy đứa nhỏ liền ngoan ngoãn mà kêu "Chào chú, chào dì ~"

Diêm Hàn "..."

Thật ra kêu là uncle cũng được mà... Gì ấy nhỉ, nhập gia tùy tục!

Hôn lễ thuần kiểu Tây, cử hành trên mặt cỏ, có bánh kem thuần trắng, thác sô cô la cùng hoa cỏ sặc sỡ, long trọng lại xa hoa.

Không có nghi thức rườm rà, chỉ cần ban ngày có nắng, dưới ánh mắt cùng đông đảo người thân nói một câu tôi nguyện ý.

Nhà họ Lâm không thông báo rầm rộ, chỉ báo cho bạn bè thân thích.

Nhưng vừa nghe nói nhị thiếu gia nhà họ Lâm kết hôn, tất cả những người có uy tín có danh dự muốn hợp tác đều vọt đến chúc mừng, sau đó cũng không biết ai thả tiếng gió, một cái hotsearch "Diêm Hàn bí mật kết hôn" xuất hiện trên truyền thông trong nước.

Không có chứng cứ thiết thực, không biết đối tượng là ai, hết thảy chỉ là "nghe nói" với "nghe đồn", nhưng tất cả đại V đều chia sẻ, một bộ tôi có đường riêng, có thể xác nhận tin này không lầm.

Cho nên Diêm Hàn kết hôn ở nước ngoài, fan trong nước của Diêm Hàn tức muốn nhai bàn phím.

Những quần chúng hóng hớt khác cũng ngu người.

Vừa mới nổi tiếng đã chạy đi kết hôn, không phải tự chặt đứt đường đi của mình hay sao?

Mà anh Diêm của bọn họ còn trẻ như vậy!

Kịch bản này không đúng!

Lúc trước Diêm Hàn thừa nhận mình có người yêu bị các fan xem thành vì chứng minh trong sạch nên không thể không nói như vậy, không ngờ chuyện chưa qua được hai ngày, đến việc vớ vẩn như kết hôn cũng xả ra rồi!

Các fan đương nhiên không tin, cho rằng có người liên hợp các đại V bôi đen Diêm Hàn, bởi vì Diêm Hàn không có Weibo.

Mà nhiều năm như vậy, fan CP còn đắm chìm trong gameshow đợt đó moi đường thì hoàn toàn hỏng người, có cái gì độc ác hơn chính chủ tự đâm cho mình một nhát hay sao?!

Buổi tối hôn lễ kết thúc, Diêm Hàn dùng điện thoại lướt Tieba CP của mình với anh Đại Lâm, một bên trắng trợn kêu về phía Lâm Kiến Lộc đang tắm trong phòng "Có phải là anh thả ra không đấy?"

Lâm Kiến Lộc không trả lời cậu.

Diêm Hàn cũng không chú ý, bởi vì trên Tieba đã khóc một mảnh, buồn chịu không được.

Diêm Hàn vốn không hay lên mạng, nhưng lúc vô ý từng đọc một bộ tiểu thuyết CP viết về hai người bọn họ liền ghiền, nhiều năm như vậy luôn trà trộn trong Tieba, không chỉ chơi thành fan cứng, mà còn dẫn dắt đông đảo các fan kinh doanh Tieba càng ngày càng đi lên.

Chính chủ không còn tin tức từ lâu, nhiều năm ngoài hình bạn cùng trường cùng phố gì đấy chụp lúc hai người ra vào có đôi, thì tin đồn đứng đắn cũng chẳng có, nhưng Tieba của bọn họ không suy tàn...

Cũng coi như là kỳ tích.

Nhìn mấy em gái quen mắt phát ra một vài câu tối nghĩa áp lực, Diêm Hàn không đành lòng, nghĩ nghĩ, vẫn mở một bài mới, dùng ngón tay gõ gõ bàn phím:

"Sao mọi người không nghĩ đối tượng kết hôn của Diêm Hàn là Lâm Kiến Lộc chứ?!"

Gõ tiêu đề xong, nội dung lại chẳng biết phải viết gì.

Diêm Hàn suy nghĩ mình có nên nói vài lời tàn nhẫn để các fan tìm lại hy vọng hay không, nếu mà có nguy hại gì...

Đúng lúc này, tiếng nước chảy không ngừng trong phòng tắm đột nhiên "ầm" một tiếng lớn, Diêm Hàn run tay, trực tiếp bấm vào phím đăng.

......

Thế nhưng không không quan tâm máy, ném điện thoại sang một bên chạy về phía phòng tắm.

Kêu hai tiếng không có trả lời, nghe động tĩnh bên trong, ngoài tiếng nước chảy thì không còn gì khác, Diêm Hàn đột nhiên có dự cảm chẳng lành, trực tiếp đẩy cửa phòng tắm ra.

Chỉ thấy trong phòng tắm hỗn độn, chai lọ dầu gội sữa tắm bên cạnh nằm đầy trên sàn, Lâm Kiến Lộc thì ngã vào trong bồn tắm, vòi hoa sen trên đỉnh đầu phun nước cọ rửa thân thể hắn, nước đã chảy từ trong bồn tắm ra bên ngoài, mà anh Đại Lâm lại không có phản ứng gì...

"Mẹ ơi? Anh Đại Lâm? Anh không sao chứ!" Diêm Hàn bị dọa sợ rồi.

Nhanh chóng tắt nước xem xét tình huống của Lâm Kiến Lộc, xác định đối phương vẫn còn ý thức mới nhẹ nhàng thở ra.

"Anh sao rồi? Khó chịu ở đâu?" Diêm Hàn vừa hỏi vừa sờ trán hắn, cơ thể Lâm Kiến Lộc có chút nóng lên, nhưng nhiệt độ bình thường của anh Đại Lâm như thế nào Diêm Hàn biết, vẫn chưa đến mức phát sốt.

Hình như là nghe thấy cậu hỏi, Lâm Kiến Lộc run run mi, mới thành công mà mở mắt nhìn cậu một cái, lại chậm rãi lắc đầu.

"Anh không sao."

Lúc nói chuyện còn phun ra mùi rượu.

Diêm Hàn "..."

Ban nãy trong hôn lễ Lâm Kiến Lộc có uống vài ly, rượu vang đỏ rượu Cocktail gì cũng có, nhưng Diêm Hàn thấy độ đều rất thấp.

Đối với dân rành rõi như cậu mà nói, uống mấy ly này chẳng khác uống nước trái cây.

Nhưng Lâm Kiến Lộc...

Lâm Kiến Lộc không cho cậu hút thuốc, đương nhiên cũng không cho cậu uống rượu.

Thói quen này kéo dài rất nhiều năm, chính anh Đại Lâm cũng không hút không uống, bình thường dù có ăn cơm với khách hàng, anh Đại Lâm nói không với rượu, cũng không ai dám ép hắn uống.

Vậy nên... Diêm Hàn cố gắng nhớ lại... Hình như cậu chưa thấy Lâm Kiến Lộc uống rượu bao giờ?!

Ban nãy trong lúc làm lễ còn rất bình thường, tinh thần phấn chấn, nói chuyện rất có khí thế, lạnh lùng cấm dục mà lại vui vẻ hạnh phúc.

Sao bây giờ lại...

Chẳng lẽ đây là tác dụng chậm trong truyền thuyết?!

Diêm Hàn hỏi mấy câu, Lâm Kiến Lộc miễn cưỡng đáp được.

Người sau trông như thế nào Diêm Hàn biết, đại ca càng dám chắc anh Đại Lâm say rồi.

"Uống nhiều thôi, không sao." Diêm Hàn tự lẩm bẩm, làm sao để chăm sóc người say cậu thật sự quá có kinh nghiệm, Diêm Hàn cuối người xuống, muốn nâng Lâm Kiến Lộc ra khỏi bồn tắm "Lần sau khó chịu anh phải nói cho em trước có biết chưa? Nào, lên, anh đây mang cưng về phòng..."

Cậu muốn đỡ Lâm Kiến Lộc lên, nhưng Lâm Kiến Lộc không chịu.

Cái người trước nay cử chỉ thích đáng giờ thế mà lại giở tính trẻ con.

Lâm Kiến Lộc một tay vịn bồn tắm không chịu buông ra, còn dùng một bàn tay nóng bỏng khác nắm lấy Diêm Hàn, ánh mắt vô cùng nóng cháy.

"Anh không!... Anh muốn tắm." Lâm Kiến Lộc nói.

"Được, vậy anh tắm đi, anh tắm đi." Diêm Hàn nói nói, còn tượng trưng mà với tay vào trong bồn tạt tạt nước lên người hắn hai cái "Giờ tắm xong rồi đấy, anh đi ra đây, em lau cho anh, rồi chúng ta đi ngủ nhé."

"... Ngủ?"

"Ừ, ngủ."

"Được... Vậy ngủ."

"... Vậy anh đi ra đây cho em... Đậu má."

Còn chưa dứt lời, Diêm Hàn không kịp phòng bị đột nhiên bị lôi ngược lại, cả người trên đâm vào trong ngực Lâm Kiến Lộc.

Bốn tắm toàn là nước, hơi động đậy là văng đầy người cậu, làm ướt hết quần áo Diêm Hàn.

Cậu hơi giận, nhưng chuyện sau đó làm cậu ngớ người, Lâm Kiến Lộc nhân cơ hội giữ eo cậu lại, trong nước cũng không biết dùng sức kiểu gì, cánh tay dài nâng lên, liền ôm cả người cậu vào phòng tắm.

Sao đó Lâm Kiến Lộc cả người toát ra hơi nóng cùng mùi rượu dịu dàng ôn nhu, cảm thấy mỹ mãn mà cười với cậu "Anh... Muốn ở đây... Ngủ với em."

Diêm Hàn bị giữ chặt "..."

Chờ, từ từ!