Cô bất ngờ. Anh lại ngỏ lời…ngay tại đây ư?
Cô biết rằng mình không thể trốn tránh mãi được, song tâm trí cô luôn rối loạn trước ý nghĩ sẽ phải làm gì khi hai người thành đôi. Cô cũng tự nhận ra bản thân đã rung động với anh, và có chút( hoặc hơn)…thích anh, bởi những cử chỉ quan tâm và cách anh đối xử dịu dàng bảo bọc với một thư kí nhỏ bé như cô.
Anh hoàn mỹ từ trong ra ngoài, là mục tiêu của mọi cô gái và là “ông hoàng” đứng trên đỉnh cao. Đến tận bây giờ cô vẫn thắc mắc tại sao anh lại chọn cô mà không phải những tiểu thư con nhà danh giá? Họ có sắc, có tài, có gia thế, hoàn toàn đủ điều kiện để đứng bên cạnh anh. Vậy nên, cô đã thẳng thắn hỏi anh câu hỏi luôn giữ ở trong lòng.
“Tại sao anh lại chọn tôi?”
“Trong tình yêu cần phải có lí do sao?” Quanh đi quẩn lại, hẹn hò với bao nhiêu người, vậy mà kết cục vẫn là quay trở về người luôn gần sát bên cạnh. Anh đã tốn quá nhiều thời gian cho những người không cần thiết, đáp án đã ở ngay trước mắt, tại sao lại có thể không nắm lấy?
Cô nhìn anh không chớp mắt. Thật vậy…lí do bây giờ còn quan trọng sao?
Mỉm cười, cô bước hai bước đứng trước mặt anh, ngẩng đầu lên, nói với giọng nhẹ nhàng đến là hiển nhiên.
“Vậy thì hãy đến với nhau thôi.”
Anh bất động, không thể tin vào tai mình. Cô ấy đã đồng ý! Thực sự là đồng ý sao?
“Em…nói thật sao?” Anh hỏi lại. Anh không phải một người thích mơ mộng, nhưng anh vẫn sợ đây chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ quá đỗi chân thực.
“Ừ.” Cô hé miệng cười nhẹ, mắt nhìn thẳng vào mắt anh. “Tôi sẽ không nói đùa trong những trường hợp nghiêm túc như vậy đâu. Thế nên…tôi chấp nhận làm bạn gái anh.”
Nhanh như chớp, anh tiến một bước ôm chầm lấy cô, khóe miệng nở nụ cười tươi mà trước giờ anh chưa từng một lần thể hiện. Hạnh phúc đến quá nhanh, anh còn không tự tin khi ngỏ lời với cô. Nhưng cô đã đồng ý, và anh ghi nhận đây chính là quyết định sáng suốt nhất trong cuộc đời mình.
Và tất nhiên…họ đã trao cho nhau một nụ hôn say đắm giữa khung cảnh ngập tràn ánh sáng. Lãng mạn làm sao!
Thời gian sau đó chính là thời gian ngọt ngào nhất mà bất cứ ai cũng có thể tưởng tượng được. Hai người chính là cặp đôi nổi tiếng nhất về độ “rắc cẩu lương” công khai cho toàn công ty. Nhân viên công ty đã ăn ngập mặt mấy thùng mỗi ngày song vẫn không dám kiến nghị vì sợ bị…trừ lương.
Hôm nào hai người cũng đến nhà đối phương ăn tối, mỗi cuối tuần lại dắt nhau đi hẹn hò muôn nơi. Một buổi tối bất kì trong tuần, anh và cô thống nhất sẽ về thăm ba mẹ đôi bên.
Gần như không ai không biết đến mối tình ngọt ngào của hai người, vì chả có ai thèm giấu giếm làm gì cả. Bọn nhân viên đã có đôi có cặp cũng phải ghen tị trước sự cưng chiều của sếp với thư kí Hạ, và còn cả sự săn sóc của cô với anh nữa chứ. Bọn họ đã biết ngày này rồi sẽ đến mà…