Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 795




CHƯƠNG 795

“Vậy thì tốt, anh cẩn thận Vu Diễm My đấy.” Bất kể ra sao thì cẩn thận vẫn hơn, Lục Nghiên Tịch cũng không nghĩ nhiều, nhắc nhở Tư Bác Văn xong, cô quay người rời khỏi văn phòng.

Cô vừa mới đi ra, Chu Nhã Khiết đã lập tức ghé lại gần, dạo này tỏ ra hơi ân cần: “Lục Nghiên Tịch, cậu vào đó làm gì thế? Trông dáng vẻ cậu vừa rồi có vẻ rất sốt sắng đấy?”

“Không có gì.” Lục Nghiên Tịch ngẩng đầu mỉm cười, lấp liếm chuyện này.

“Vậy, Nghiên Tịch, khi nào cậu đi viện thế?” Chu Nhã Khiết nói xong, cảm thấy không ổn, nào có ai mong người ta đi viện chứ? Lục Nghiên Tịch còn chưa kịp trả lời thì cô ấy đã hỏi ngay: “Chừng nào cậu tìm bác sĩ Mộ tái khám?”

Nhắc tới Mộ Bảo Vinh, cô ấy đã lộ rõ mục đích luôn rồi.

Lục Nghiên Tịch nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Nhã Khiết, tốt bụng nhắc nhở: “Không biết bác sĩ Mộ có bạn gái gì đó hay chưa. Cậu cũng đừng dốc lòng quá, nếu không đến lúc đó chỉ có cậu bị tổn thương thôi.”

“Anh ấy vẫn chưa có bạn gái, là tiến sĩ đi du học về. Năm nay mới hai mươi bảy, nhà mở công ty đã được niêm yết. Anh ấy trở về không thừa kế gia sản, trái lại lựa chọn trị bệnh cứu người. Hơn nữa, còn có rất nhiều người bệnh có ấn tượng tốt với anh ấy. Có điều, anh ấy đã từ chối hết mai mối, bây giờ cũng chưa nghe nói đã có người yêu gì cả.”

Rõ ràng, Chu Nhã Khiết đã biết cả gốc gác của người ta.

‘Tinh’, vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến, di động hiển thị tin nhắn của Mộ Bảo Vinh gửi tới.

“Buổi chiều rảnh thì tới bệnh viện một chuyến để kiểm tra!”

Thấy dấu chấm than,  Lục Nghiên Tịch biết, lần này cô bắt buộc phải đi.

“Được.” Chu Nhã Khiết giật lấy điện thoại, lập tức nhắn đáp lại một chữ “được”.

Chu Nhã Khiết cười hì hì nhoài tới gần: “Tớ xong việc sẽ đi cùng cậu tới đó. Tớ không yên tâm để cậu một mình, hì hì.”

Lý do này khá đấy! Lục Nghiên Tịch thật sự chẳng buồn phỉ nhổ, cũng khâm phục cô ấy, ngay cả điều kiện của người ta cũng đã điều tra rõ ràng, cô không tiện nói gì nữa.

Tan làm, cô và Chu Nhã Khiết cùng tới bệnh viện thành phố. Sau khi làm một loạt kiểm tra, Mộ Bảo Vinh dặn cô phải ăn nhiều đồ có hàm lượng protein cao và tránh bị thương.

Suốt quá trình, đôi mắt Chu Nhã Khiết đều dính chặt trên người của Mộ Bảo Vinh, cứ chốc lát lại hỏi: “Bác sĩ Mộ có mệt không?”

“Không mệt.”

“Bác sĩ Mộ, tại sao anh không hẹn hò?” Chu Nhã Khiết hỏi một đống vấn đề chỉ để trải đường. Cô ấy chớp mắt, đôi mắt sáng bừng cả lên.

Mộ Bảo Vinh ngẩng đầu liếc nhìn cô ấy, ôn tồn nói: “Không thích con gái.”

Dứt lời, anh ấy còn giả bộ đẩy chiếc mắt kính viền vàng.

Lúc này Chu Nhã Khiết đã sốc đến độ con ngươi suýt rớt cả ra, không thể nào gượng cười nổi nữa, có chút không dám tin.

Nhưng nhìn dáng vẻ nghiêm túc chững chạc của Mộ Bảo Vinh, trong lòng cô ấy cũng không chắc chắn: “Tớ ra ngoài chờ cậu.” Dứt lời, cô nàng ủ rũ ra khỏi văn phòng của bác sĩ.

Đến khi người đi rồi, Lục Nghiên Tịch cũng thấy tò mò: “Bác sĩ Mộ, anh thật sự thích đàn ông à?”

Đây là lần đầu tiên cô gặp phải nên tâm trạng hơi kích động.

Ai dè Mộ Bảo Vinh lại trợn mắt lườm cô: “Nhớ lấy những gì tôi vừa nói, cô phải sớm tìm được tủy thích hợp, tôi cũng đã nhờ người ở nước ngoài tìm giùm rồi.”