Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 694




CHƯƠNG 694

Anh nhớ lúc trước hình như đã đọc được nội dung như thế này ở đâu đó.

Nụ cười ôn hòa trên khuôn mặt khiến cho Tịch cảm thấy rất ấm áp.

Đôi mắt nhỏ của Tịch sáng lên, cười haha: “Chú, sao chú biết?”

Một tiếng chú này khiến Lục Huyền Lâm cảm thấy thật thất bại.

Tịch cho rằng chú là mẹ tạm thời tìm đến, không phải là ba của bọn chúng.

Mẹ chỉ không muốn bọn chúng bị ủy khuất, nên mới gọi đến.

“Chú…” Lục Huyền Lâm không biết phải trả lời như thế nào.

“Vậy Tịch có phải không còn sợ nữa?” Lý Tang Du đứng ra giải vây.

Nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của Lục Huyền Lâm ở trước mặt bọn nhỏ hết lần này đến lần khác, cô cũng không nỡ lòng.

Lẽ nào, trẻ con thật sự khó chống đỡ như vậy sao?

“Vâng ạ.” Tịch gật đầu, liếc nhìn xung quanh, lập tức quên đi câu hỏi lúc nãy: “Mẹ, đây là đâu thế?”

“Đây là phòng bệnh, cháu bị ngất, mẹ cháu rất lo lắng đó.” Lục Huyền Lâm không muốn để mình không có một chút tồn tại nào.

“Phòng bệnh? Nhưng phòng bệnh lúc trước của Tịch không giống như thế này….hơn nữa ở đây còn rất thơm nữa, không thối giống như bệnh viện, chú lừa cháu!” Tịch lời lẽ đanh thép nhìn Lục Huyền Lâm.

Trên khuôn mặt viết rõ mấy chữ nói dối là không đúng.

Lục Huyền Lâm lại một lần nữa không nói nên lời.

Anh có thể nói là phòng bệnh tư nhân của mình không? Tịch có cảm thấy anh không tốt không? Tang Du có trách anh dạy hư con bé không?

Sao nói chuyện với trẻ con lại phức tạp như vậy….

“Chú không lừa con, đây là phòng bệnh, nhưng do chú lo lắng cho Tịch nên đã tìm phòng bệnh tốt nhất.” Lý Tang Du cười nói: “Còn không mau cảm ơn chú đi.”

Kêu anh tiếp lời, xem bây giờ anh không có gì để nói rồi.

“Là như vậy sao? Cảm ơn chú!”

“Không có gì.” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khách khí như vậy, xem ra bây giờ anh vẫn không thể xuất hiện với tư cách là một người ba ở trước mặt Tịch?

Có chút buồn rầu.

Lục Huyền Lâm nhìn Lý Tang Du, trên mặt lại xuất hiện một chút ủy khuất.

Lý Tang Du lại làm như không thấy, ánh mắt đều tập trung trên người Tịch.

“Mẹ, Tịch muốn ngồi dậy.”

“Được.”

Lý Tang Du đỡ Tịch dậy, Lục Huyền Lâm đi lên nâng giường lên, để Tịch có thể nửa ngồi nửa nằm một cách thoải mái.

“Mẹ, anh đâu?”

Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, lại biến thành một con chim sẻ ríu rít.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, đúng lúc A Minh đưa Mộ một trước một sau đến.