Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 676




CHƯƠNG 676

“Vậy thì em nấu cơm?”

Nhưng mà Lục Huyền Lâm này sao lại gặp phải vấn đề này, giống như không có đầu óc…

Lục Huyền Lâm sững sờ, đứng tại chỗ không biết làm thế nào cho phải.

“Anh nấu cơm trước đi, tối tôi sẽ nói chuyện với Mộ, tin rằng thằng bé sẽ hiểu cho anh.”

Lục Huyền Lâm gật nhẹ đầu, nhưng không nghe lọt, vẫn là nghĩ lát nữa gọi cho A Minh giúp anh.

Anh biết Mộ sẽ không nói gì, nhưng anh rất để ý, sao anh có thể sơ xuất như vậy?

Anh không muốn cho Mộ cảm giác bị phân biệt đối xử, anh muốn cậu bé biết anh thích Tịch, cũng rất thích cậu bé.

Nhưng mà chuyện trước mắt, vẫn là làm xong bữa cơm này.

Nhất định phải thể hiện thật tốt.

Đây chính là tâm trạng người cha cố gắng thể hiện hoàn mỹ trước mặt con cái, muốn dựng lên cho bọn nhỏ một hình tượng tốt.

Lý Tang Du rửa thức ăn xong thì để lại phòng bếp cho Lục Huyền Lâm, dù sao cô cũng chỉ làm vướng chân vướng tay, không bằng để Lục Huyền Lâm tự mình phát huy…

Cô cũng chú ý đến anh xem điện thoại rồi, tin vào năng lực học tập của anh!

Nhưng mà Lục Huyền Lâm cũng không làm Lý Tang Du thất vọng, làm theo hướng dẫn, chỉ một lát sau phòng bếp đã ngập tràn mùi thơm.

Tịch ở phòng khách xem TV, cũng nóng nảy đứng lên: “Chú ơi, thơm quá, Tịch đói~”

“Được rồi được rồi,”

Nghe Tịch nói như vậy, Lục Huyền Lâm đẩy nhanh tốc độ, lòng bàn tay cũng chảy mồ hôi.

Cho dù là làm ăn lớn thế nào, Lục Huyền Lâm đều chưa từng cănng thẳng, nhưng bây giờ căng thẳng đến không ổn rồi.

Lúc tất cả mọi ăn đủ sắc hương vị dọn lên bàn, Mộ và Tịch cũng tương đối bình tĩnh.

Bởi vì trước kia đều là Thái Vũ Hàng nấu cơm cho bọn họ, cho nên cảm thấy Lục Huyền Lâm biết nấu cơm cũng là chuyện đương nhiên.

Lý Tang Du lại rất kinh ngạc…

Vì sao Lục Huyền Lâm vừa học đã biết? Còn làm tốt như vậy? Sao đến lượt cô, lại nát bét như vậy?

“Thích không?”

Nhìn hai đứa nhỏ động đũa, Lục Huyền Lâm vô cùng mong chờ câu trả lời của bọn họ.

“Ngon quá~” Tịch nói xong gắp một đũa, nhưng lại rơi mất.

Lục Huyền Lâm lập tức giúp cô bé gắp, lại gắp cho Mộ mấy đũa.

Mộ không nói gì, yên lặng ăn.

Vừa rồi lúc Tịch treo móc khóa búp bê lên cặp sách nhỏ, cậu bé vẫn có chút hâm mộ…

Nhưng mà Mộ sẽ không làm loạn, cũng sẽ không nói gì.

Cậu vốn muốn làm một nam tử hán, bảo vệ mẹ, cậu không cần quà…

Nhìn dáng vẻ trầm mặc của Mộ, tâm trạng Lục Huyền Lâm lập tức xấu đi, nghĩ sao A Minh còn chưa đến.

Không khí trên bàn cơm trở nên có chút kỳ quái, Lý Tang Du khụ một tiếng..