Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 658




CHƯƠNG 658

“Buồn cười, ở đó chỉ có tủ bảo hiểm của cô? Tôi không có à?”

Dù chỉ số thông minh không cao lắm, nhưng vẫn là có chuẩn bị, không tệ không tệ!

Ngẫm nghĩ, bèn liếc mắt đám người hóng hớt.

Nắm bắt thời cơ tốt như vậy, rốt cuộc là ai mật báo?

“Mở túi của cô ra xem không phải được rồi sao?” Chị Thiến nói, giương nanh múa vuốt muốn nhào tới cướp túi của Lý Tang Du.

Lý Tang Du tránh ra phía sau bảo vệ, chị Thiến chụp hụt.

“Tránh ra cho tôi!” Chị Thiến nhìn bảo vệ, không kiên nhẫn hét to.

Lý Tang Du không biết tại sao còn thấy sự nôn nóng trên người cô ta.

Bảo vệ có chút bất đắc dĩ đứng trước mặt chị Thiến, chuyện còn chưa điều tra rõ ràng, anh ta cũng không thể nhìn hai người đánh nhau ở công ty đi…

“Đừng vội, tôi giúp cô báo cảnh sát.”

Lý Tang Du thản nhiên cười, lấy điện thoại bấm gọi báo cảnh sát.

Cô muốn dạy dỗ đám người không biết tốt xấu này.

Chẳng lẽ trên mặt Lý Tang Du cô thật sự viết ‘tôi dễ bắt nạt’ sao?

Vì thói quen trước đây, cho nên Lý Tang Du sẽ lưu số cục cảnh sát gần nhất, phòng khi cần, chỉ là không nghĩ tới thật sự có cơ hội này.

Đám người còn chưa phản ứng lại, Lý Tang Du đã nói xong cả địa chỉ rồi.

“Được, thưa cô, chúng tôi đến ngay.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lý Tang Du hài lòng cúp máy, đồn cảnh sát ấy cách đây không xa, không ngoài ý muốn thì chỉ năm sáu phút là tới.

“Đợi vài phút cảnh sát sẽ đến ngay, cô cũng đừng làm khó người khác.” Lý Tang Du thản nhiên tự tại tìm ghế ngồi xuống.

“Ừ, chị Thiến, tôi tin cảnh sát sẽ giúp chị điều tra.” Đối với cách làm của Lý Tang Du, bảo vệ vô cùng tán thành.

“Báo cảnh sát rồi à…” Nhưng những người khác vẫn cảm thấy làm vậy quá nghiêm trọng, lập tức bàn tán xôn xao.

Chị Thiến sững sờ, tranh thủ không ai chú ý, liếc mắt Từ Bảo Ngọc, Từ Bảo Ngọc lắc lắc đầu, chị Thiến vốn có chút nôn nóng, bèn không còn nữa.

Còn không quên hung ác trừng mắt Lý Tang Du: “Hừ, cũng tốt! Cô không báo, tôi cũng báo!”

Trao đổi giữa hai người bị Lý Tang Du nhìn thấy rõ ràng.

Quả nhiên là có người rắp tâm không tốt.

“Được.”

Cô cũng chả muốn nói nhiều, ánh mắt nhìn sang Từ Bảo Ngọc đang che đậy tâm tư.

Như chú ý tới ánh mắt cô, Từ Bảo Ngọc lùi về sau vài bước, nấp tới phía sau một đồng nghiệp, chen vào vài câu, che đậy chột dạ của bản thân.

Năng lực tâm lý kém như vậy, làm việc thiếu đạo đức gì chứ?

Quả thật, còn chưa tới sáu phút, cảnh sát đã vội tới.