CHƯƠNG 620
Nếu Lục Huyền Lâm mở miệng nói một câu như vậy, ai dám cho Trịnh Khôi mượn tiền đây?
Loại căn cơ không chắc như Trịnh Khôi, cũng không có gia tộc nào có thể dựa vào, đến lúc đó chỉ có thể rơi vào cảnh cùng đường bí lối. Quả thật ông ta không có bản lĩnh nuốt được mảnh đất nền này.
Chu Vân Linh gật đầu hiểu rõ, càng coi trọng Lục Huyền Lâm hơn, một người còn trẻ như vậy mà đã đưa Lục thị phát triển không ngừng, đúng là không thể xem thường.
“Nhưng rốt cuộc đây vẫn là một vụ làm ăn không kiếm được tiền, sao Trịnh Khôi lại chọc một phải hung thần như cậu thế?” Chu Vân Linh vẫn hơi không hiểu.
“Tôi đã nói rồi, chút chuyện riêng thôi.” Lục Huyền Lâm đẩy cốc Cappuccino ra, hờ hững nói.
Cuộc hẹn với sếp Chu kết thúc trong sự suôn sẻ như vậy, không ở bên ngoài lâu, lúc A Minh đẩy Lục Huyền Lâm ra từ quán cà phê, đúng lúc bên cạnh là một cửa hàng hoa.
Để thu hút khách hàng, bên ngoài cửa hàng hoa bày một kệ mắt cáo, phía trên bày một ít cây xanh và một vài chậu cây cảnh nhỏ, ngay giữa lại là một bó hoa hồng đỏ rực, được bọc trong giấy hoa màu đen và dải lụa màu xanh sẫm.
Lục Huyền Lâm đánh mắt sang nhìn, A Minh cũng không đẩy xe lăn nữa, nhìn theo ánh mắt Lục Huyền Lâm thấy ngay được bó hoa hồng kia.
Tổng giám đốc muốn mua hoa ư? Hay là mua cây?
Chưa nhìn được quá lâu thì bó hoa kia đã được một cặp tình nhân trẻ mua mất. Người đàn ông ôm vai người phụ nữ, còn người phụ nữ ôm bó hoa hồng, khuôn mặt nở một nụ cười hài lòng hạnh phúc.
“Đi thôi, về bệnh viện trước.” Lục Huyền Lâm thu hồi tầm mắt, trầm giọng nói.
Tay của A Minh lập tức hành động, nhưng trong lòng vẫn còn một nghi vấn rất lớn, đợi khi đỡ tổng giám đốc lên ghế sau, còn mình ngồi lên ghế lái mới không kiềm chế được nghi vấn trong lòng.
“Tổng giám đốc muốn mua gì vậy?”
Lục Huyền Lâm không trả lời, chỉ nhìn những tòa nhà cao tầng lướt vụt qua ngoài cửa sổ, vẻ mặt lúc trầm lúc rạng khiến người ta không đoán ra được tâm tư của anh.
Không nghe thấy ông chủ nhà mình trả lời, A Minh liền yên lặng cầm vững tay lái, một lát sau, trong khoang xe yên tĩnh mới vang lên một giọng nói truyền cảm. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cậu nghĩ Tang Du có thích hoa hồng không?”
Thật ra Lục Huyền Lâm cũng không biết lấy lòng phụ nữ cho lắm, từ nhỏ đến lớn đều là phụ nữ chủ động bám lấy anh, hoặc có thể nói là người khác thích anh nhiều hơn anh thích người khác.
Cho nên từ trước đến nay không cần anh đi lấy lòng người khác.
A Minh nghe vậy ngơ ra một lát mới trở lại bình thường rồi nghĩ tới câu hỏi của Lục Huyền Lâm, thì ra là nhìn thấy hoa hồng nên nhớ tới mợ chủ.
Trong tích tắc, A Minh ôi trời một tiếng: “Tôi quên mất tiêu, hôm nay là sinh nhật của cô Lý!”
“Ừ.” Lục Huyền Lâm nghiêm giọng đáp lời. Hôm nay vì cuộc hẹn với Chu Vân Linh mà anh hao tâm tổn trí, nhưng vừa bàn chuyện xong là anh nhớ tới Lý Tang Du ngay lập tức.
Tặng quà vốn dĩ là chuyện nên làm, nhưng lần trước sau khi cô nói chuyện với anh ở bệnh viện, anh lại hơi do dự.
Cô đã nói là không muốn anh làm phiền cuộc sống của cô nữa.
Ánh mắt của Lục Huyền Lâm trở nên u buồn, chỉ cần nhớ tới câu nói này, trái tim của anh lại thấy đau đớn âm ỷ.