Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 616




CHƯƠNG 616

Mọi người đều nói Tiffany là nữ vương trong giới vàng bạc châu báu, những nhân viên nhỏ như các cô cũng chỉ có thể đeo đồ giả thôi, năm trước có một cô thư ký gia cảnh khá giả mua một cái vòng tay chữ T, hết sức tự mãn.

Đồng nghiệp nữ bên cạnh Lý Tang Du vừa nghe là Tiffany đều bị thu hút, vô cùng hâm mộ hỏi thật hay giả.

Lúc mọi người đang mồm năm miệng mười liên hồi, đồng nghiệp nữ kia đã đặt hộp quà màu xanh lam lên bàn làm việc của Lý Tang Du.

Từ Bảo Ngọc nháy nháy mắt với Lý Tang Du nói: “Tôi nhớ hôm nay hình như là sinh nhật của cô, xem ra có ai tặng quà sinh nhật cho cô rồi. Lại còn là Tiffany nữa! Hào phóng quá nha!”

Nhân viên nữ trong bộ phận này tuy không thực sự xuất chúng như Lý Tang Du nhưng cũng không thiếu người có người yêu có tiền. Chỉ là, kiểu tặng quà đến công ty đường đường chính chính như vậy cũng vô cùng hiếm thấy.

“Tang Du, cô mau mở ra xem xem, để chúng tôi ngắm cho đã con mắt nào!” Một đồng nghiệp nữ gần đó nói chuyện vẻ ghen tỵ, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cái hộp kia không chịu dời đi.

Bản tính của phụ nữ là thế. Chỉ nhoáng một cái mà chỗ ngồi của Lý Tang Du đã bị một đống người vây quanh.Đây là lần đầu tiên cô bị nhiều người vây quanh nhìn chăm chú như vậy ở công ty, khó tránh khỏi thấy hơi không quen, nhưng nụ cười trên mặt Lý Tang Du vẫn rất giữ chừng mực.

Lý Tang Du không muốn mở thứ riêng tư như vậy ra trước mặt mọi người, nhưng tất cả mọi người đều vây quanh cô, thành ra rơi vào tình thế không thể không làm.

Cô cởi dải ruy băng, mở hộp quà hình chữ nhật này ra, bên trong là một vài dải ruy băng nhỏ màu trắng lấp đầy hộp quà, chính giữa có một hộp quà hình vuông nhỏ, trên đó là một tấm thiệp sinh nhật.

Một dòng chữ happy birthday đơn giản cùng một lời chúc mừng.Phía dưới không ký tên, nhưng Lý Tang Du lại biết, đây là một người bạn cũ ở nước ngoài tặng.

“Còn không ký tên, đúng là khiêm tốn!”

Không biết là ai nói ra câu cảm thán ấy, mọi người đều hưởng ứng theo.

Từ Bảo Ngọc lại vô tư cầm lấy thiệp chúc mừng kia nhìn một lượt, nhìn xong lại giống như là phát hiện ra đại lục mới: “Đây là chữ viết tay đúng không? Người tặng quà cho cô là người nước ngoài sao?”

Ban đầu cô ấy không để ý nhiều, chỉ cho rằng là loại chữ in ra, nhưng nhìn kỹ lại thì rõ ràng là viết bằng bút máy, Từ Bảo Ngọc khó tránh khỏi liên tưởng ra như vậy.

“Biết viết tiếng Anh thì là người nước ngoài à? Từ Bảo Ngọc, sao trí tưởng tượng của cô lại phong phú được đến mức đó thế?” Bên cạnh có người cười nói một câu.

Từ Bảo Ngọc cũng hơi ngượng đặt thiệp chúc mừng xuống, sau đó vô tư cười khì khì: “Tôi đoán mò thôi mà, quan tâm có phải là người nước ngoài hay không làm gì, cũng chỉ có chúng ta ghen đỏ mắt.”

Lý Tang Du ngồi ở chỗ ngồi của mình lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cũng may Từ Bảo Ngọc không truy hỏi kỹ càng sự việc, nếu không cô không biết nên trả lời như thế nào.

Cô đặt thiệp chúc mừng sang một bên, mở hộp quà hình vuông nhỏ nhất kia ra, trên lớp lót nhung màu đen một chiếc vòng tay nhỏ kiểu nữ của Tiffany nằm ngay ngắn, bạch kim và kim cương sáng lóng lánh, khiêm tốn xa hoa nhưng không hề thô.

“Lúc trước tôi lướt trang web chính thức của bọn họ từng thấy cái này rồi, nói là tháng sáu mới chính thức ra mắt, giá khởi điểm phải sáu trăm triệu đấy!” Một người kinh ngạc kêu lên.

Một người khác nghe vậy xong hơi khó hiểu: “Không phải chứ, nếu là mẫu tháng sáu mới ra mắt thì sao có thể làm quà tặng tặng tới đây được?”