Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 507




CHƯƠNG 507

“Cái gì? Ở nghĩa trang?” Vừa mới nghe nói tổng giám đốc đến nghĩa trang, thiếu chút nữa là A Minh đã nhảy dựng lên.

Đến bây giờ, sự bình tĩnh của Lục Huyền Lâm đều để cho người khác tưởng rằng anh đã thay đổi tính tình, không ngờ tới ngày hôm nay tổng giám đốc lại bắt đầu tùy hứng.

“Còn kêu gào cái gì nữa, đi nhanh lên đi.” Elise cũng không dám chậm trễ, lôi kéo A Minh ra khỏi công ty, chạy thẳng đến nghĩa trang.

Hiện tại tổng giám đốc chính là trọng điểm giám sát của bọn họ, không phải, là đối tượng bị giám sát, chỉ sợ không biết lúc nào anh lại xuất hiện ảo giác gặp phải nguy hiểm.

Lúc hai người đến nghĩa trang, nhìn thấy cảnh tượng Lục Huyền Lâm ôm một đứa bé.

Hình ảnh như thế, không chỉ làm cho nghĩa trang lạnh lẽo mà còn làm cho lòng người cảm thấy ấm áp.

Hai người không dám làm phiền Lục Huyền Lâm, ai có thể đoán được tâm trạng hiện tại của anh, nếu như lại nổi giận, vậy thì thật sự chịu không nổi.

“Elise nói xem, đứa nhỏ mà tổng giám đốc đang ôm là ai thế, sao tôi chưa gặp?” Hai mắt A Minh không rời đứa nhỏ.

“Điều mà tôi đang cảm thấy hứng thú không phải là đứa bé đó là ai, mà là tại sao tổng giám đốc lại ôm con của người ta?” Elise cũng nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ.

A Minh sờ sờ cằm, như có điều suy nghĩ mà nói: “Nếu như mợ chủ còn sống, chắc là con cũng lớn như thế.”

Hai người đang nấp trong bóng tối, không dám lộ diện, cứ nhìn Lục Huyền Lâm như thế.

Mãi cho đến khi đứa nhỏ đi rồi, Lục Huyền Lâm cũng bắt đầu đi về, hai người mới đi ra ngoài, nhưng mà từ đầu đến cuối chỉ dám đi theo phía sau, duy trì một khoảng cách nhất định.

Đi ra khỏi nghĩa trang, sau khi lên xe, Lục Huyền Lâm hỏi: “Lịch trình tiếp theo là gì?”

“Tổng… tổng giám đốc, ngày hôm nay anh không nghỉ ngơi hả?” Trong trí nhớ của A Minh, mỗi lần tổng giám đốc nhà mình trở về từ nghĩa trang thì tâm trạng sẽ chùng xuống, không muốn để ý tới ai, chỉ muốn yên tĩnh một mình.

Không ngờ là ngày hôm nay đã phá lệ.

Lục Huyền Lâm nhìn thoáng qua A Minh.

Chỉ là một ánh mắt này, A Minh liền biết tổng giám đốc sẽ không nghỉ ngơi: “Địa điểm tiếp theo là khách sạn Ký Châu.”

“Gặp ai?”

“Trịnh Khôi, tập đoàn Trịnh thị.” Thấy sắc mặt của Lục Huyền Lâm có hơi thay đổi, A Minh vội vàng nói: “Nếu không thì để hôm nào đó rồi hẵng gặp.”

Elise ở một bên cũng kinh hồn bạt vía, tổng giám đốc vừa mới đi thăm Lý Tang Du xong lại liền đi gặp ba của Trịnh Uyển Khanh, chỉ sợ là cho dù tính tình có tốt đi nữa thì cũng sẽ nổi giận.

“Lái xe đi.” Lục Huyền Lâm không nhiều lời, trực tiếp ra lệnh.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hai thư ký đi theo Lục Huyền Lâm nhiều năm như thế, đương nhiên biết ý của tổng giám đốc nhà mình đó chính là trực tiếp đến khách sạn Ký Châu.

A Minh đạp mạnh chân ga, lái xe rời khởi nghĩa trang.

Lục Huyền Lâm vừa mới đi không bao lâu, Lý Tang Du vừa thăm mẹ xong đã đi đến trước mộ của ba.

Lý Mộ cũng đã trở về bên cạnh cô, trong đầu vẫn còn nhớ đến bộ dạng khóc lóc đau lòng của Lục Huyền Lâm, cậu bé rất muốn nói với mẹ mình, nhưng mà vừa nghĩ tới Lục Huyền Lâm vẫn luôn nói xin lỗi, cậu bé lại nhịn được.

Lý Tang Du nhìn ảnh chụp trên mộ ba, không khỏi thở dài một hơi: “Ba ơi, con đến đây thăm ba này, còn dẫn theo cháu ngoại Mộ của ba nữa. Mộ và Tịch đều rất ngoan, rất thông minh, nếu như ba còn ở trên đời, chắc chắn ba sẽ thích bọn nó vô cùng… có phải là bây giờ ba và mẹ đã gặp nhau rồi không? Lần này nhất định phải đối xử tốt với mẹ đó nha, không thể chọc giận làm mẹ đau lòng nữa đâu. Ba vĩnh viễn là ba của con, cho dù có phạm phải sai lầm lớn đến đâu thì con gái cũng tha thứ cho ba.”