Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 384




Chương 384

“Em nhập viện vì bị Triệu Thùy Dung đánh bị thương sao?”

“Ừ!”

“Đúng là đồ điên, nếu cô ta đã chia tay rồi thì không nên giận cá chém thớt chứ.” Lý Tang Dư tức sôi máu.

Lâm Hân đột nhiên nắm chặt tay Lý Tang Du, nước mắt chực trào nơi khóe mắt, trong giọng nói hơi run rẩy: “Chị không nên… tin tưởng tôi. Tôi không đáng để chị tin tưởng… Chuyện trên tấm ảnh chụp này, là thật…”

Lý Tang Du trợn trừng mắt không thể tin được nhìn Lâm Hân.

Tiền An Na thả chân đang bắt chéo xuống, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

“Tang Du… Đừng nói cho mẹ tôi biết, tôi không muốn khiến bà ấy đau lòng.” Lâm Hân gần như nói với giọng điệu cầu xin.

“Chị đồng ý với em! Nhưng vì sao em phải làm như vậy?” Lý Tang Du thắc mắc nhìn Lâm Hân, vì sao cô ấy lại muốn nói cho mình biết chuyện khó có thể mở miệng nói ra này? Nếu là người khác thì đã vĩnh viễn giấu ở trong lòng rồi.

“Hai năm trước mẹ tôi từng bị bệnh nặng. Lúc đó, không ai chịu giúp bà ấy cả, tôi lại chỉ là một sinh viên còn đang đi học… Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện hỏi tôi có phải thiếu tiền hay không, vậy là tôi liền…”

Giọng Lâm Hân nghẹn ngào không thể nói thêm được nữa.

Trong lòng Lý Tang Du khó chịu vô cùng, cô chưa từng nghe Lâm Bách Thần nói những chuyện mà Lâm Hân nói bây giờ.

“Thật ra tất cả điều Triệu Thùy Dung nói cũng không phải lời nói dối, tôi quả thật vì tiền mà… Có lẽ tôi thật sự là loại người này…”

“Không, Lâm Hân, em đừng nghĩ như vậy! Tất cả việc này không liên quan tới em, em chỉ là đúng lúc gặp phải tình huống này thôi…” Giọng nói Lý Tang Du hơi run, ngay cả tay của cô cũng run rẩy theo.

Lâm Hân cũng tuyệt vọng, ai gặp loại tình huống này cũng đều không bỏ mặc mẹ của mình.

Vừa rồi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, lúc này Lâm Hân cần được nghỉ ngơi, Lý Tang Du đứng lên nói: “Em nghỉ ngơi cho lành vết thương đi, chị sẽ không nói chuyện này cho mẹ em đâu.”

“Cám ơn chị… Tang Du.”

Lý Tang Du hơi ngẩn ra. Đây là lần đầu tiên sau hai năm Lâm Hân mới lại xưng hô với cô như vậy một lần nữa.

Ra khỏi bệnh viện, Tiền An Na giữ cô lại, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Chị dâu, chị có quan hệ gì với cô ta thế? Bạn bè bình thường thì cô ta sẽ không kể cho chị nhiều như vậy đâu.”

“Cô ấy là em gái của bạn trai cũ của chị.”

“Vậy sao anh ta không đến…”

“Anh ấy chết rồi.”

Nghe vậy, Tiền An Na im lặng, vốn dĩ cô còn muốn hỏi thêm mấy câu nhưng cuối cùng lại nghẹn về trong bụng, không hỏi nhiều thêm nữa.

“Đúng rồi, dù sao sớm hay muộn cũng phải nói, chị nói cho em biết trước, chị và Lục Huyền Lâm sắp sửa ly hôn.”

“Không phải chứ? Vì sao? Chị dâu, quả thật anh họ có lỗi với chị, nhưng ly hôn là chuyện lớn, chị phải cân nhắc cho thật kỹ!” Tiền An Na biết giữa hai người bọn họ có mâu thuẫn, nhưng không ngờ chuyện này đã ồn ào đến mức độ này.

“Thật ra chị cũng không để ý chuyện đó nhiều lắm, trong chuyện này có rất nhiều nguyên nhân, anh ấy cũng đồng ý rồi, ly hôn đối với chị hay anh ấy cũng chính là một cách giải thoát.” Lý Tang Du lắc đầu: “Vả lại, sau này em đừng gọi chị là chị dâu nữa, gọi tôi là Tang Du đi.”