Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 247




CHƯƠNG 247

“Cô… là heo sao?”

Lục Huyền Lâm không khỏi có chút kinh ngạc.

Lý Tang Du mở miệng muốn phản bác lại, nhưng lời nói lại vụt khỏi môi cô.

“Tôi chỉ hơi đói, ừm, chỉ vậy thôi.”

“Bây giờ có thể nói rồi.”

Hai tay Lục Huyền Lâm chống cằm nhìn chằm chằm cô, nhìn bộ dạng lúc ăn uống no nê cũng có chút đáng yêu.

“Tôi chỉ muốn anh giúp tôi dàn xếp với ông nội bên đó. Hôm nay tôi phải tăng ca, không thể về đúng giờ để uống thuốc bổ.”

Đó là một yêu cầu rất đơn giản, Lý Tang Du suy ngẫm nhìn khuôn mặt của Lục Huyền Lâm, nhưng không biết liệu anh có đồng ý hay không.

“Tăng ca?”

Lục Huyền Lâm nhíu mày, Lý Tang Du vừa mới điều dưỡng thân thể tốt lên tại sao lại phải tăng ca? Ai bắt cô tăng ca?

“À, mọi người đều làm thêm giờ. Không phải ngày hôm qua anh cũng tăng ca sao?”

“Vì lần này cô thể hiện tốt, ông nội bên đó tôi sẽ giúp cô một lần.”

Lý Tang Du cho Lục Huyền Lâm một sự khinh bỉ to lớn trong lòng.

Anh thực sự nghĩ rằng đó là do sự biểu hiện tốt của cô sao? Nói trắng ra, đó là vì nể mặt mũi của ông cụ Lục mà thôi.

Vì vậy, bữa ăn đã trôi qua trong một bầu không khí “dễ chịu”.

Lý Tang Du trở lại bộ phận tài liệu, còn chưa kịp ngồi xuống thì Trương Ngọc đã đi tới, “phạch” một tiếng, ném cho cô một chồng biểu mẫu.

“Đây là hành trình của Thái Vũ Hàng , cô phụ trách theo sát.”

“Tại sao lại là tôi?” Lý Tang Du biết hiện giờ vụ scandal giữa cô và Thái Vũ Hàng đang bị đồn thổi ầm ĩ, thậm chí toàn bộ bộ phận tài liệu đều cho rằng cô có quan hệ tình cảm với anh ta, nhất là fan ruột như Triệu Nguyệt Sương, cô từng chính mồm thề thốt cô không có bất cứ quan hệ gì với Thái Vũ Hàng.

Nếu bây giờ lại tiếp xúc với Thái Vũ Hàng, cô sợ Triệu Nguyệt Sương lại nghĩ ngợi linh tinh.

“Không phải cô dan díu với anh ta sao? Không phải cô theo thì còn ai thích hợp hơn cô?” Trương Ngọc chả hề châm chước dùng từ, nói trần trụi.

“Từ bao giờ mà tôi có quan hệ với anh ta? Con mắt nào của cô nhìn thấy?” Lý Tang Du cũng không khách khí vặc lại ngay.

Trương Ngọc cười khẩy: “Cái này còn phải nhìn thấy?”

Có ý gì? Không cần nhìn chả lẽ cần sờ?

Lý Tang Du đang định lên tiếng thì Triệu Nguyệt Sương đã bu tới: “Nhóm trưởng Trương, để tôi đi để tôi đi, dạo này sức khỏe của Tang Du không tốt, để tôi đi cho.”

Có thể tiếp xúc với thần tượng Thái Vũ Hàng là điều mà cô nàng tha thiết mong mỏi.

Trương Ngọc lườm Triệu Nguyệt Sương : “Cô làm xong việc của cô rồi? Nếu xong rồi thì chỗ tôi còn có việc khác.”

Triệu Nguyệt Sương nhìn thoáng qua chồng tài liệu trên bàn mình: “Tôi vẫn chưa làm xong.”