Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 12: Chương 12






Vẫn là tự bắt xe về nhà yên tâm hơn.

Lục Huyền Lâm thấy cô không nhúc nhích thì cứ thế lên xe.

Xe nghênh ngang rời đi.

Lý Tang Du nhìn đuôi xe, trong lòng không có chút dao động.

Anh nên thế này, nếu thay đổi, thì anh đã không phải là Lục Huyền Lâm rồi.

Khi Lý Tang Du về đến biệt thự nhà họ Lục, Lục Huyền Lâm mặc đồ ở nhà ngồi trên sofa trong phòng khách sử dụng laptop.

Điều này khiến cô hơi ngạc nhiên, không phải anh làm việc ở phòng làm việc à? Sao hôm nay lại ra phòng khách làm việc rồi?
Lý Tang Du cởi áo khoác xuống khoác lên chỗ tựa lưng của sofa: “Cảm ơn áo của anh!”
Giọng nói lạnh nhạt không có chút nhiệt độ, nói xong, cô đi qua Lục Huyền Lâm trở về phòng của mình.

Phòng của cô ở tầng một, bên cạnh phòng của giúp việc, đây là Lục Huyền Lâm cố ý sắp xếp cho cô.

“Tối nay ngủ ở phòng của tôi.



Lý Tang Du hơi sững sờ, xoay người nhìn anh: “Có ý gì?”
Anh uống lộn thuốc à?
Không phải trước giờ đều chia phòng ngủ sao?
Anh cũng đã nói sau này sẽ không đụng vào cô nữa mà.

“Tôi không muốn nhắc lại lần thứ hai.

” Lục Huyền Lâm nhìn màn hình laptop không ngẩng đầu lên.

“Vậy tôi cũng trịnh trọng nói rõ, tôi không đi!”
Lần đầu bị làm nhục, cô sẽ nhớ kỹ cả đời, bây giờ còn muốn làm nhục cô lần thứ hai sao?
Không thể nào!
Nghe vậy, Lục Huyền Lâm nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía cô: “Ở đây chưa đến lượt cô quyết định.


Lý Tang Du không muốn tiếp tục cãi vã nữa, tiếp tục đi về phòng của mình, hôm nay cô đã quá mệt mỏi rồi.


Ai ngờ vừa đi được hai bước, một bàn tay như gọng sắt đã giữ cổ tay của cô lại.

“Mới có mấy ngày mà cô ngày càng to gan rồi.


Nói xong, cô bị kéo lên tầng hai, ném vào nhà vệ sinh phòng ngủ chính.

“Cạch!”
Lục Huyền Lâm đóng cửa phòng vệ sinh lại: “Tắm rửa đàng hoàng cho tôi, tối nay thật sự khiến tôi quá mất mặt.


Ánh đèn ấm áp trong phòng tắm hoàn toàn trái ngược với tâm trạng nguội lạnh của cô lúc này.

Tức giận với anh còn không bằng im lặng.

Cô lặng lẽ mở vòi bồn tắm, cởi quần áo… Làm việc mệt mỏi cộng thêm chuyện ngoài ý muốn buổi tối khiến cô rất mệt mỏi, trong lúc tắm, cô có hơi mơ màng buồn ngủ.

“Cạch” một tiếng, cửa phòng tắm bị mở ra.

“Chết ở bên trong…”
Lục Huyền Lâm vẻ mặt khó chịu còn chưa nói hết câu đã nhìn thấy Lý Tang Du đang ngủ trong bồn tắm.

Cô hơi cúi đầu, thỉnh thoảng còn gật gù như gà mổ tóc, mái tóc dài ướt nhẹp che đi nửa khuôn mặt… Lời nói đến bên miệng đành nuốt vào, anh ngạc nhiên nhìn cô.