Khu vực Thư Hùng Song Mãng cư ngụ đang tỏa ra từng trận khí tức vô cùng yêu dị tà ác, uy áp nghiêng trời lở đất lan ra tới mấy chục km.
Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, xông về phía trước, ở trên đường đi hắn thấy tất cả mọi loại thực vật trong nháy mắt liền bịđám mây bảy màu trên không trung hút hết sạch linh khí, đến nỗi Phong Vân Vô Ngân cảm thấy mình như đang ở trong một thế giới mà mọi sinh cơ đều bị tuyệt diệt, tất cảđều đang trở nên héo úa tàn tạ. Hắn cố gắng chống đỡ lại uy áp cường hãn, nghiến răng chạy về phía trước. Đị tượng trên không trung và sự suy đoán trong lòng khiến hắn không muốn bỏ qua cơ ngộ như vậy.
Muốn trong vòng ba năm có thểđánh bại Da Luật Hồng, trừ việc khổ tâm tu luyện ra thì còn phải có cơ ngộ, may mắn. Nếu không, tất cảđều chỉ là nói suông.
Đành phải liều lĩnh.
Phong Vân Vô Ngân dần tiếp cận khu vực Thư Hùng Song Mãng cư ngụ, những tiếng rầm rầm như hai con vật khổng lồ đang giao tranh ngày càng trở nên kịch liệt, ngày càng dày đặc, kinh thiên động địa, trời long đất lở, như thể ngày tận thếđã tới.
50 km!
30 km!
10 km!
............
Lại gần! Không ngừng lại gần!
Cuối cùng, Phong Vân Vô Ngân đến một vách đá cao chừng mấy chục mét, đưa mắt nhìn ra, hắn liền lập tức chấn kinh ngây ngốc.
Ở phía dưới vách núi là một vùng đất trống rộng rãi, ở ngoài bãi đất trống là một khu rừng cổ xưa. Lúc này, ở trên bãi đất trống, một con cự mãng hình dáng quái dịđang giao đấu kịch liệt cùng một con hình dạng giống như con vượn, dáng vẻ cũng vô cùng quái dị.
Con cự mãng đó dài chừng mười mấy mét, hai đầu, toàn thân có lân giáp màu vàng kim, mỗi một mảnh lân giáp đều giống như một miếng vàng lá, ánh sáng bóng loáng lấp lánh.
Còn con vượn khổng lồ kia, thể hình to lớn, cao chừng 6,7 mét, toàn thân đen sì, không hề có lấy một sợi lông, giống như một con quái thú dùng một khối thiết thạch nguyên khối đúc tạc nên. Hơn nữa, bề ngoài thân thể nó còn có từng tầng điện quang dày đặc đang tuôn động, những tiếng nổ lách tách không ngừng vang lên, vô cùng đáng sợ.
Một vượn một rắn, hai con tuyệt thế hung thú ánh mắt đều lộ ra hung quang, nộ quang hủy diệt cả thế giới. Ánh mắt hung tàn đó như thể biến thành thực chất, khiến Phong Vân Vô Ngân đứng trên vách đá mà tim đập thình thịch, dây thần kinh đều trở nên căng thẳng đến tột độ.
- Là.... là Thần Điện Kim Cương Viên! Trời đất! Không ngờ là Thần Điện Kim Cương Viên!
Phong Vân Vô Ngân thất kinh kêu lên.
Thần Điện Kim Cương Viên, căn cứ theo ghi chép trong sách thì chính là 10 phẩm hung thú thứ nhất thứ nhì ở trong khu rèn luyện dã ngoại, thiên sinh lôi điện thuộc tính, cự lực cường hãn vô tận, dời non lấp bể, không gì là không thể, hơn nữa trí khôn rất cao, vô cùng xảo quyệt tham lam.
Cũng có nghĩa là, Phong Vân Vô Ngân đang được nhìn thấy hai con hung thú cường hãn nhất ở trong khu rèn luyện dã ngoại này đang chiến đấu với nhau.
Lúc này, lân giáp màu vàng kim trên thân Thư Hùng Song Mãng đang dần tróc ra, tựđộng tróc ra. Phía dưới lớp lân giáp lộ ra một lớp lông tơ màu vàng vô cùng đáng yêu.
Cùng lúc đó, hai chiếc đầu của nó cũng đang kề gần lại với nhau, tựa hồ như muốn hợp hai thành một, đám mây hóa thành giao long hư ảnh ở trên không trung cũng đang dần rơi xuống, đầu của giao long hư ảnh như thểđang dần nhập vào hai chiếc đầu của Thư Hùng Song Mãng.
- U!
Thư Hùng Song Mãng phát ra tiếng kêu đầy phức tạp, xen lẫn cả sự bất lực, đau đớn, chờđợi, phẫn nộ.
- Gừ!
Con Thần Điện Kim Cương Viên kia cũng gào lên điên dại, trong tiếng gào xen lẫn cả niềm vui mừng tột độ.
- Rầm! Rầm! Rầm!
Thần Điện Kim Cương Viên đột nhiên tấn công cuồng bạo, từng nắm đấm như mưa hung hãn trút xuống bộ phận lông tơ màu vàng trên thân Thư Hùng Song Mãng lộ ra sau khi lớp lân giáp đã bị tróc đi.
- U! U!
Thư Hùng Song Mãng kêu lên đau đớn, tiếng kêu mang theo cả sựđau đớn và giận dữ tới tột độ.
- Phì! Phì! Phì!
Dưới lớp lông tơ màu vàng của Thư Hùng Song Mãng, da thịt của nó dường như cũng vô cùng mềm yếu, bị Thần Điện Kim Cương Viên đánh cho tróc da nứt thịt, huyết dịch màu vàng kim phun ra như suối.
Mỗi một cỗ huyết dịch đều to bằng thùng nước, mười mấy chục cỗ huyết dịch phun ra, giống như một trận mưa rào trút xuống không trung, rất nhanh đã tích thành một lớp nước máu màu vàng kim, tỏa ra ánh vàng chói lọi dưới ánh nắng mặt trời.
Nhưng lúc này,Thư Hùng Song Mãng dường như không thể phản kích, rồi đột nhiên, hai chiếc đầu của nó vô cùng quỷ dị hợp làm một, ở trên không trung, chiếc đầu của giao long hư ảnh trong nháy mắt cũng chui vào trong chiếc đầu rồng mới được hợp nhất thành này.
- U!
Thư Hùng Song Mãng lại phát ra một tiếng gầm vô cùng phức tạp, rồi giây lát sau, toàn thể bề mặt thân thể nó bắt đầu tuôn ra ngàn vạn đạo hào quang, chiếc đầu của nó đột nhiên lồi ra một vệt lớn, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rất rõ, không ngờ chính là một chiếc sừng có màu vàng kim.
- Gừ! Gừ! Gừ!
Thần Điện Kim Cương Viên liên tiếp gầm lên mấy tiếng, trong thanh âm đó có sự vui mừng tột độ xen lẫn sự khiếp sợ. Hai nắm đấm của nó như đánh trống, điên cuồng đánh lên vùng da thịt đã bị tróc hết lớp lân giáp, để lộ ra lớp lông tơ màu vàng nhạt.
Nhưng kỳ quái là, Thư Hùng Song Mãng vẫn không hềđáp trả, nó dường như đã bị giam hãm lại.
Chiếc sừng trên đầu con mãng xà giống như đang nảy mầm, dần dần nhú lên, đạo giao long hư ảnh dài mấy trăm mét cũng đã chui vào trong đầu rắn được mấy chục mét.
Giao long hư ảnh, thực chất chính là do một lượng lớn thiên địa linh khí và dược khí biến hóa thành.
- Ta hiểu rồi!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hiểu ra.
- Nhìn tình hình trước mắt thì không khó đểđoán ra, nhất định là con Thư Hùng Song Mãng này đang lột xác, hấp thu vô số thiên địa linh khí, giống như võ giả thăng cấp vậy. Nhưng trong lúc thế này, nó dường như vô cùng suy yếu, đặc biệt là khi hấp thu giao long hư ảnh vào trong thân thể, bị tấn công kịch liệt như vậy mà còn không đáp trả. Đợi đã... giao chiếc đầu hợp làm một, trên đầu có sừng, lẽ nào con rắn này đã biến thành giao long rồi. Thư Hùng Song Mãng này vốn dĩđã là 10 phẩm hung thú, nó hấp thu vô số thiên địa linh khí, tiến hóa thành giao long, lẽ nào, từ nay về sau sẽ trở thành tiên thiên hung thú?
Trong khi Phong Vân Vô Ngân còn đang mải suy nghĩ, con Thần Điện Kim Cương Viên kia đã đánh ra mấy trăm mấy ngàn quyền, đánh cho Thư Hùng Song Mãng toàn thân cơ hồ bị dập át, huyết dịch màu vàng kim cũng tích đầy trên mặt đất, mực nước cao lên tới 2,3 m.
- Thật đáng sợ, không ngờ nhiều huyết dịch như vậy... huyết dịch của con Thư Hùng Song Mãng này có lẽ đã chảy hết sạch rồi, lẽ nào, nó hôm nay lột xác biến thành giao long, một bước lên giời, nhưng đúng vào thời khắc quan trọng này thì lại bị Thần Điện Kim Cương Viên đánh chết?
Phong Vân Vô Ngân thầm kinh ngạc trong lòng.
Đúng lúc đó....
- Ngao!
Thư Hùng Song Mãng đột nhiên gầm lên một tiếng hung dữ, tựa hồ đã hạ quyết tâm gì đó, đột nhiên, giao long hư ảnh đang chui vào trong thân thể nó liền hóa thành một quả cầu tròn, nhẹ nhàng bay lên trên không, giống như một quả cầu lửa, năng lượng nóng bỏng vô cùng vô tận tỏa ra xung quanh.
Uy năng cực lớn lập tức bao trùm lấy khắp khu đất trống.
- Gừ!
Thần Điện Kim Cương Viên hoảng hốt tuyệt vọng gào lên một tiếng, rồi giây lát sau, nó quay người muốn chạy trốn khỏi khu đất trống này.
Cùng lúc đó.........
- Ầm!
Quả cầu lửa do giao long hư ảnh hóa thành đập thẳng xuống người Thần Điện Kim Cương Viên, trong nháy mắt đã bao trùm lấy nó.
- Gừ! Gừ! Gừ!
Thần Điện Kim Cương Viên kinh hoàng tuyệt vọng kêu lên mấy tiếng, trong nháy mắt, thân thể khổng lồ vô cùng rắn chắc của nó liền bắt đầu tan rã. Bị nung chảy, bốc hơi.
Chỉ trong mấy giây, Thần Điện Kim Cương Viên đã hoàn toàn bị tiêu tan. Ngay cả một hạt bụi cũng không còn sót lại.
- Ầm!
Rồi giây lát sau, quả cầu lửa kia liền nổ tung, năng lượng khủng khiếp lan tỏa ra bốn xung quanh, khiến cho khu rừng cổ xung quanh đều bịđánh bật gốc, trong nháy mắt đã tan biến thành vô hình.
- A! Cao cấp.... cao cấp Man Lực Quả của mình!
Phong Vân Vô Ngân kêu thảm một tiếng, khu rừng cổ kia đã bị biến thành bình địa, bây giờ phải đi đầu tìm hái cao cấp Man Lực Quả chứ? Cần phải biết rằng, cả khu rèn luyện dã ngoại cũng chỉ có khu vực này mới sinh trưởng rất ít cao cấp Man Lực Quả.
Chưa đợi Phong Vân Vô Ngân kịp hoàn hồn, vách đá nơi hắn đang đứng cũng bắt đầu ầm ầm chấn động, cơ hồ trong nháy mắt đã bị tan vỡ.
Phong Vân Vô Ngân căn bản không kịp thi triển thân pháp tránh đi, cả thân thể liền cùng với vách đá đang bị sụp đổ rơi xuống khu đất trống phía dưới.
Lúc này, con Thư Hùng Song Mãng kia phát ra một tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng, rồi ầm ầm đổ xuống đất, chết hẳn.
Một đời hung thú, trong thời khắc quan trọng lột xác thành giao long, tấn thăng tiên thiên, một bước lên trời thì lại nuốt hận mà chết.
Trên thực tế, nó cũng không có cách nào khác, bị Thần Điện Kim Cương Viên công kích kịch liệt, huyết dịch toàn thân của Thư Hùng Song Mãng đã cơ hồ bị cạn kiệt, lúc này, nhục thân lực lượng của nó đã không còn đủ sức chống đỡ lại thiên địa linh khí đang tuôn vào, nếu vẫn miễn cưỡng hấp thu giao long hư ảnh vào trong thân thể, nó cũng sẽ bị nổ tan xác mà chết.
Trong lúc uất hận, Thư Hùng Song Mãng liền kích nổ thiên địa linh khí vẫn còn chưa hấp thu vào trong thân thể, luyện hóa luôn con Thần Điện Kim Cương Viên kia, dư âm còn lại cũng vụ nổ cũng biến khu vực này thành vùng bình địa.
Đồng quy vu tận.
- Phì!
Phong Vân Vô Ngân từ trên vách đá rơi thẳng xuống, rơi vào trong bãi máu màu vàng kim, khiến bọt nước bắn lên tung tóe.
- A!
Mực nước cao mấy mét khiến Phong Vân Vô Ngân bị sặc một ngụm nước, hắn vừa vùng vẫy trong vũng máu, vừa ngẩng đầu lên, nhìn bốn xung quanh.
Khu vực này biến thành bình địa, không còn một cọng cỏ nào còn sống sót, ở phía không xa, thân thể to lớn của Thư Hùng Song Mãng đã nằm lăn ra đất, không còn chút sức sống.
- Chết rồi?
Phong Vân Vô Ngân giải phóng linh hồn lực ra thăm dò, quả nhiên phát hiện ra, Thư Hùng Song Mãng đã không còn sinh cơ. Thực sựđã chết hoàn toàn.
- Hai con hung thú đồng quy vu tận? Cái này.... nội đan! Trời ơi! Thư Hùng Song Mãng này cường đại như vậy, sao lại không có nội đan chứ?
Toàn thân Phong Vân Vô Ngân đột nhiên nóng bừng, tim đập thình thình, nhanh chóng bơi về phía thi thể của Thư Hùng Song Mãng.
Cần phải biết rằng, Phong Vân Vô Ngân đã giết rất nhiều 10 phẩm hung thú ở trong khu rèn luyện ngoài trời, nhưng vẫn chưa hềđoạt được một viên nội đan nào trong truyền thuyết, trong lòng có chút không cam tâm.
Lúc này, thi thể của Thư Hùng Song Mãng đang ở ngay trước mặt, nếu nó đã ngưng kết thành nội đan thì đúng là đoạt được dễ như trở bàn tay.
Phong Vân Vô Ngân bơi lại gần, xoay người leo lên trên thân thể của Thư Hùng Song Mãng, một tay ôm chặt lấy đầu nó, một tay rút kiếm trên lưng ra, định rạch nát đầu nó ra.
Ở trên không trung cách Phong Vân Vô Ngân mấy trăm mét có một đạo thân ảnh đang đứng giữa không trung, ánh mắt hắn tràn ngập sự kinh ngạc, mím môi, thầm lẩm bẩm một mình:
- Thật đáng tiếc! Con rắn nhỏ vào thời khắc quan trọng nhất lại thất lại! Con Thần Điện Kim Cương Viên đó được coi là hung thú có trí khôn gần giống con người nhất, xảo quyệt nhất trong 10 phẩm hung thú, quả nhiên không hề sai. Không ngờ có thể phán đoán trước được thời điểm con rắn nhỏ lột xác, vào thời khắc quan trọng kéo tới kiếm lợi, kết cục lại trở thành đồng quy vu tận. Huyết mạch của viễn cổ thần thú trong con rắn nhỏ kia nồng đượm như vậy, một khi nó có thể lột xác thành công, tiến lên tiên thiên thì nhất định sẽ vô cùng cường đại. Nhưng những thứ này tạm thời chưa nói tới, tên nhóc Phong Vân Vô Ngân này không ngờ vẫn chưa chết! Hắn tiến vào khu rèn luyện ngoài trời này, bị mấy trăm võ giả lập đội truy sát, chạy vào dãy núi có 10 phẩm hung thú cư ngụ tới nửa tháng mà vẫn còn sống. Hơn nữa còn sống rất khỏe mạnh, nhục thể lực lượng cũng tăng lên một bậc. Tên nhóc này thật là nghịch thiên. Còn nữa, vận may của tên nhóc này cũng tốt tới cực điểm, không ngờ là kẻ đầu tiên tới được hiện trường Thư Hùng Song Mãng và Thần Điện Kim Cương Viên đồng quy vu tận. Vận may này, hắn phát tài to rồi. Nội đan, tinh huyết, thi thể của Thư Hùng Song Mãng, tất cảđều là bảo vật. Hắn phát tài rồi.
Người đang tự lẩm bẩm một mình này, chính là Chúc lão.
Phong Vân Vô Ngân ôm lấy đầu Thư Hùng Song Mãng, tay phải cầm kiếm, tay trái sờ trên đầu Thư Hùng Song Mãng. Thông thường, hung thú đã ngưng kết thành nội đan, nội đan đều tồn tại ở phần đầu. Phong Vân Vô Ngân đang muốn rạch đầu của Thư Hùng Song Mãng ra.
Sờ một lúc, Phong Vân Vô Ngân phát hiện ra, trên đầu của Thư Hùng Song Mãng phủ đầy lân giáp màu vàng kim, cho dù dùng kiếm ý chặt chém thì cũng không thể rạch vỡ được đầu nó ra. Nhưng lúc này trên đầu rắn đã có mấy mảnh lân giáp bị tróc ra, lộ ra lớp da thịt được phủ bằng lớp lông tơ màu vàng nhạt.
- Hì, là chỗ này rồi.
Phong Vân Vô Ngân cười khẽ một tiếng, trường kiếm đâm vào trong lớp lông tơ vàng, chỉ cảm thấy lớp da thịt này rất mềm, trường kiếm không chút khó khăn đã đâm được vào trong. Nhưng cũng chỉ bắn ra mấy giọt huyết dịch màu vàng kim, hiển nhiên, huyết dịch của con Thư Hùng Song Mãng này đã bị cạn kiệt rồi.
Huyền khí toàn thân Phong Vân Vô Ngân thôi động, ba phần kiếm ý ngưng tụ trên lưỡi kiếm, hô lên một tiếng, rạch mạnh một cái, trường kiếm đột nhiên từ phía trong rạch đầu rắn ra một đường lớn.
Rồi bỗng nhiên, một cỗ quang mang màu vàng kim từ trong vết rạch phóng ra, đồng thời tỏa ra từng trận uy áp mơ hồ.
- Nội đan!
Phong Vân Vô Ngân gần như điên cuồng kêu lên, cũng không chút chần chừ, ném trường kiếm vào trong vỏ kiếm, tay phải chọc vào trong vết rạch, nắm lấy, lập tức nắm được một thứ lớn bằng quả trứng gà, hắn liền lập tức lôi ra.
Chỉ cảm thấy, trong tay Phong Vân Vô Ngân đang nắm lấy một quả cầu tròn bằng quả trứng gà đang tỏa ra quang mang chói mắt, màu sắc trong suốt.
Ở trong quả cầu có một con sinh vật rất nhỏ, không hềđộng đậy, giống như một tiêu bản.
Sinh vật đó là bản thu nhỏ của Thư Hùng Song Mãng, nhưng hai chiếc đầu đã hợp thành một, rắn đã hóa thành giao long.
Một cỗ khí tức hung bạo từ trong con giao long nhỏ bé ở trong quả cầu tỏa ra, khiến Phong Vân Vô Ngân run sợ.
Ánh mắt của con giao long tràn ngập sự cuồng dã và hung bạo, vô cùng sống động, giống như vật còn sống.
- Thật là thần kỳ. Nội đan này giống như một tiêu bản vô cùng hoàn hảo.
Phong Vân Vô Ngân thầm chấn kinh trong lòng:
- Hơn nữa mình còn không dám nhìn giao long ở trong nội đan, giống như nó vẫn còn sống, nhìn lâu thì nó sẽ thoát ra, một miếng nuốt chửng lấy mình.
Phong Vân Vô Ngân tiện tay ném nội đan vào trong nạp giới.
Ở phía xa, Chúc lão đã nhìn thấy tất cả mọi việc này, hắn không ngừng vò đầu bứt tóc:
- Mẹ kiếp, vận may của nó còn có thể tốt hơn được nữa sao? Tiên thiên nội đan. Nội đan của con rắn nhỏ đó đã lột xác thành tiên thiên nội đan. Mẹ kiếp, chỉ thiếu một chút nữa là nó có thể hóa thành giao long rồi. Thất bại trong gang tấc. Đúng là để cho tên Phong Vân Vô Ngân đó chiếm lợi hết. Thôi vậy, nội đan đã thu rồi, bây giờ thứ còn có giá trị nhất chính là tinh huyết. Để xem tên Phong Vân Vô Ngân này xử lý thế nào. Nhiều tinh huyết như vậy, muốn mang theo cũng không được.
Phong Vân Vô Ngân thu nội đan vào trong nạp giới, rồi đưa mắt nhìn qua, cả khu đất trống đều chứa đầy huyết dịch màu vàng kim, ngưng tụ lại giống như một cái hồ ở trong khu vực này.
Từng trận thiên địa linh khí ba động uốn lượn ở trên mặt hồ, giống như cảnh trong mơ.
- Huyết dịch này tựa hồ không giống với huyết dịch của 10 phẩm hung thú thông thường. Không chỉ có màu vàng kim mà còn chứa đựng linh khí, dược khí vô cùng nồng đượm, cực kỳ quý giá.
Phong Vân Vô Ngân không phải là kẻ không biết chút gì, đương nhiên, bất cứ một võ giả nào trong hoàn cảnh này cũng có thể cảm nhận thấy, huyết dịch màu vàng kim này ẩn chứa linh khí vô cùng vô tận.
- Thử luyện hóa huyết dịch này xem có thể luyện hóa thành đan dược được không.
Phong Vân Vô Ngân giải phóng 416 hạt Thiên Địa Đan Điền ra khỏi thân thể, bắt đầu luyện hóa huyết dịch màu vàng kim.
416 hạt Thiên Địa Đan Điền bắt đầu điên cuồng thôn phệ huyết dịch, nhưng huyết dịch màu vàng kim trong này vốn là huyết dịch toàn thân của Thư Hùng Song Mãng, số lượng vô cùng lớn, đã hình thành một hồ máu rộng tới mấy trăm mét, mực nước cũng cao tới 2,3 m.
Là hồ máu. Sông máu.
Phong Vân Vô Ngân mà muốn dùng Thiên Địa Đan Điền để luyện hóa huyết dịch ở đây thành một viên đan dược, không có mười ngày nửa tháng thì không thể xong nổi.
Nhưng tình thế lúc này đã không thể cho phép Phong Vân Vô Ngân có thể ung dung luyện hóa huyết dịch được nữa.
Một mặt, linh khí và dược khí trong huyết dịch không ngừng bốc hơi, không kịp thời luyện hóa thì mấy ngày sau, linh khí dược khí mất hết, nơi này sẽ biến thành một bãi máu hôi thối, không còn chút giá trị nào nữa.
Mặt khác, Phong Vân Vô Ngân dùng linh hồn lực cảm nhận, đã cảm nhận thấy rõ ràng bốn phương tám hướng đang có lượng lớn võ giả tiến lại gần.
Có 10 phẩm cũng khí tức cường đại, cũng có 9 phẩm võ giả.
Bọn chúng đã tiến vào trong phạm vi 100 km quanh Phong Vân Vô Ngân rồi.
Có lẽ không lâu sau, mấy chục, mấy trăm thậm chí mấy ngàn võ giả sẽ tiến tới đây, phân chia tinh huyết, thi thể của cự mãng.
- Mẹ kiếp! Lẽ nào mình phải bỏ phí huyết dịch màu vàng kim quý giá này?
Phong Vân Vô Ngân trở nên nôn nóng.
416 hạt Thiên Địa Đan Điền, tốc độ luyện hóa thực ra không chậm, nhưng huyết dịch nhiều tới mức biến thành sông thành hồ, nếu Phong Vân Vô Ngân muốn trong nháy mắt có thể luyện hóa hết, trừ khi hắn có mấy ngàn mấy vạn hạt Thiên Địa Đan Điền.
Vội vàng cũng không được.
- Mẹ nó chứ, miếng ăn đến miệng lẽ nào còn dâng cho kẻ khác.
Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn không cho rằng đám 9 phẩm, 10 phẩm võ giả kia sẽ nói đạo lý với hắn, công bằng phân chia hồ máu này. Bọn chúng không giết người cướp của mới lạ. Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân dựa vào đâu để dâng vận may của hắn cho kẻ khác chứ?
Nghĩ nát óc nhưng quả thực không nghĩ ra cách nào khác, Phong Vân Vô Ngân liền nhảy thẳng vào trong hồ máu, để cho huyết dịch màu vàng kim ngâm lấy toàn thân, tay chân làm ra tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới.
Tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết, thực ra là hấp thu dược tính ở trong nhựa cây Hỏa Long Thụ, bất luận là tiểu thành, trung kỳ, đại thành, mỗi một cảnh giới đều có nhưng tư thế tạo hình khác nhau, và cách thức khác nhau để hấp thu dược tính.
Phong Vân Vô Ngân liền coi hồ máu màu vàng kim này là nhựa cây Hỏa Long Thụ, hấp thu dược lực trong đó.
Cho dù phải từ bỏ hồ tinh huyết quý giá này thì cũng phải thử hấp thu một chút, đoạt được chút lợi lộc.
Dần dần, nơi thân thể của Phong Vân Vô Ngân liền biến thành một vũng xoáy, máu màu vàng kim từ bốn phương tám hướng bị Phong Vân Vô Ngân hút tới, xâm nhập vào trong da thịt xương cốt nội tạng của hắn.
Ở phía xa, Chúc lão há hốc miệng:
- Dùng tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết để hấp thu huyết dịch của Thư Hùng Song Mãng? Đúng là chỉ có hắn mới nghĩ ra được! Lần này, tiểu tử này sẽ mất mạng! Nhiều tinh huyết như vậy, hắn một lúc hút hết vào trong cơ thể, không nổ tan xác mới lạ.
Vốn dĩ, Phong Vân Vô Ngân chỉđịnh thử một phen, nếu dùng phương pháp tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết mà không hấp thu được máu của Thư Hùng Song Mãng thì hắn cũng chẳng biết làm cách nào khác. Nếu có thể hấp thu được thì liền căn cứ vào khả năng hấp thu của thân thể, nhân lúc đám võ giả kia còn chưa kịp tới, có thể hấp thu được bao nhiêu thì hấp thu, sau đó liền cao chạy xa bay.
Nhưng lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã không thể khống chế nổi tốc độ hấp thu nữa rồi.
Tinh huyết màu vàng kim vô cùng vô tận điên cuồng tuôn về phía hắn, không ngừng xâm nhập vào từng thớ thịt, tế bào của hắn.
Trong nháy mắt, sựđau đớn khổ sở tới tột độ cũng trút lên trên thân thể của Phong Vân Vô Ngân.
Nỗi đau đớn xé da xé thịt khiến cho linh hồn của hắn cũng như sắp tan vỡ tới nơi.
Sựđau đớn này so với khi tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết trung kỳ cảnh giới, phải tăng ít nhất mười lần.
- A!
Phong Vân Vô Ngân kêu lên đau đớn, thân thể hắn không ngừng run rẩy trong hồ máu màu vàng kim, hắn muốn ngừng hấp thu, nhưng căn bản không thể ngừng lại nổi.
- Đùa với lửa rồi!
Chúc lão hừ một tiếng.
- Mấy giây nữa là hắn sẽ nổ tan xác mà chết, không còn nghi ngờ gì nữa!
Ngưng lại một lát, Chúc lão nhíu mày:
- Ta có nên cứu hắn không? Ta đã tự tiện thay hắn nhận nhiệm vụ, nếu hắn chết thì ai sẽ đi làm nhiệm vụ đó? Mẹ kiếp, như vậy chẳng phải ta sẽ mất hết mặt mũi hay sao? Không được, ta phải cứu cái mạng nhỏ của hắn.
Lẩm bẩm một lúc, suy nghĩ một lát, nhưng trên thực tế, mấy giây đã trôi qua, đợi tới khi Chúc lão sực tỉnh ra, vỗ mạnh lên trán hô lớn:
- Mẹ kiếp, không kịp nữa rồi.
Đúng lúc đó, hắn đưa mắt nhìn lên, Phong Vân Vô Ngân vẫn đang khổ sở chống chịu, máu của Thư Hùng Song Mãng không ngừng tuôn vào trong thân thể hắn, khiến hắn đau đớn kêu rên không ngừng, giống như ngọn đèn trước gió, nhưng vẫn chưa chịu lụi tắt.
- Vẫn còn chưa chết?
Ánh mắt Chúc lão lóe sáng:
- Nhục thân thật là cường hãn. Đợi đã, tiểu tử này tựa hồ có chút tiềm lực.... đợi đã.....
Trên thực tế, trong thời gian này Phong Vân Vô Ngân không chỉ tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết tới trung kỳ cảnh giới, thân thểđược tôi luyện mà con ăn rất nhiều thịt viên, đám thịt viên này có lợi ích rất lớn, hiện tại đang giúp Phong Vân Vô Ngân chống đỡ thân thểđang sắp nổ tung kia.
Đồng thời, ba phần kiếm ý trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân cũng tựđộng cứu chủ, quanh người hắn kiếm quang lóe sáng, cùng với Phong Vân Vô Ngân luyện hóa huyết dịch màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
- Kiếm ý?
Ở phía xa, ánh mắt của Chúc lão lại một lần nữa lóe sáng, mở to như đèn lồng:
- Hắn lúc nào lãnh ngộ ra kiếm ý vậy? Lại còn là ba phần kiếm ý? Phẩm chất rất thuần khiết! Ái chà chà! Kiếm ý là một bộ phận của linh hồn, có thể tựđộng bảo vệ thân thể chủ nhân không bị ngoại tà xâm nhập, bởi vậy, ba phần kiếm ý này quả thực có thể giúp tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân này luyện hóa tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng. Nhưng..... vẫn chưa đủ, chỉ mấy giây nữa ba phần kiếm ý của tên tiểu tử này sẽ bị nổ tung, thân thể hắn cũng sẽ nổ tung theo.
Huyết dịch màu vàng kim vẫn không ngừng xâm nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, giống như nước sông đổ vào biển lớn, bị Phong Vân Vô Ngân điên cuồng hút vào.
Nhưng thực ra, đây chẳng khác nào là hành động tự sát.
Phong Vân Vô Ngân đau đớn kêu lên, hắn chỉ cảm thấy mỗi một lỗ chân lông trên cơ thểđều đã mở rộng hết cỡ, tựa hồ sắp bị nổ tung.
- Nếu ta không ra tay, hắn sẽ lập tức phải chết.
Chúc lão lại lắc đầu:
- Nhưng có thể chịu đựng tới mức này, có thể coi là nhân tài tuyệt thế rồi, nhục thân cường hãn tới mức này, đám đệ tử ở trong Nham Thạch Thành, chỉ có Long Bá Thiên có thể sánh được với hắn.
Khi Chúc lão đang chuẩn bị ra tay....
Đột nhiên, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền bỗng nhiên bay về, nhập vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân, tựđộng bảo vệ chủ nhân, giúp Phong Vân Vô Ngân luyện hóa đám quân tinh huyết màu vàng kim đang hung hãn kéo tới.
Nhục thân cường hãn, ba phần kiếm ý, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền cùng chống đỡ lại với tinh huyết màu vàng kim đang không ngừng kéo tới.
Phong Vân Vô Ngân tạm thời vẫn chưa chết.
- Cái gì? Vẫn... vẫn chưa chết?
Đôi mắt Chúc lão lồi hẳn ra ngoài.
- Thế này vẫn chưa chết? Hắn.... hắn lẽ nào là huyết mạch đặc biệt?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, một hồ huyết dịch màu vàng kim bị Phong Vân Vô Ngân hấp thu hết một phần năm, còn thân thể hắn cũng đã ở vào tình trạng có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
- Thôi được, thôi được, như vậy vẫn không chết, coi như là số mệnh của hắn. Tiểu tử này là một viên ngọc thô, chịu khó mài dũa sẽ thành châu báu.
Ánh mắt Chúc lão rực sáng:
- Ta giúp hắn một lần vậy, giúp hắn bảo quản chỗ tinh huyết này, với mức độ cường hãn của thân thể của hắn, hấp thu được một phần năm số tinh huyết này đã là cực hạn rồi, nếu hấp thu thêm một giọt nào nữa, nhất định sẽ nổ tan xác.
Nói xong, Chúc lão vung tay lên, rồi đột nhiên, một cỗ lực lượng thần kỳ quét ra, tinh huyết màu vàng kim đang điên cuồng tuôn vào trong thân thể Phong Vân Vô Ngân vẫn nhiên hóa thành một con rồng màu vàng kim bay lên không trung, hướng về phía Chúc lão.
Chúc lão tùy ý vung tay lên, cột nước hình rồng do tinh huyết màu vàng kim đó tạo thành liền bay thẳng vào trong chiếc nạp giới kiểu dáng cổ xưa ở trên ngón tay phải của Chúc lão.
Lại nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, hắn nằm trên mặt đất khô cong, thân thể vẫn duy trì tư thế tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới, không hềđộng đậy, hai mắt nhắm nghiền, giống như đang ở trạng thái nhập định, nhịp hô hấp của hắn ổn định, vẫn chưa hề bị chết.
Ở phía xa là xác của con Thư Hùng Song Mãng đang nằm dài trên đất.
Phong Vân Vô Ngân lúc này chỉ cảm thấy từng cỗ thần lực đang hình thành trong thân thể, cỗ nhiệt lưu ấm áp tuôn chảy trong da thịt kinh mạch của hắn, khiến hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
- Khà khà, cái này.... không ngờ hắn đã luyện thành rồi.
Chúc lão vừa nghĩ ngợi, vừa lẩm bẩm một mình:
- Tu luyện Thần Man Lực Vương Quyết cần phải có nhựa cây Hỏa Long Thụ để giúp cho dược lực của Tôi ThểĐan và Man Lực Quả hòa tan ra hoàn toàn, rồi người tu luyện hấp thu vào trong thân thể, phối hợp với một vài tư thếđặc biệt, để cho dược lực sinh ra thần lực trong cơ thể. Còn tên Phong Vân Vô Ngân này vô cùng thông minh, coi tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng như nhựa cây Hỏa Long Thụ để hấp thu, trong tinh huyết của Thư Hùng Song Mãng có vô số dược lực của các loại linh dược, vô số thiên địa linh khí, công hiệu đương nhiên cao hơn nhiều Tôi ThểĐan và Man Lực Quả. Hắn nhắm mắt làm bừa mà cuối cùng lại luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại viên mãn cảnh giới. Ta cũng không biết hắn đã tăng thêm bao nhiêu cân lực lượng, thật là mong đợi....
- Lực lượng... lực lượng của ta đang tăng lên.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng vui mừng phát điên.
- 1000 cân! 2000 cân! 3000 cân!... không ngừng tăng lên. Ta... ta luyện thành Thần Man Lực Vương Quyết đại thành cảnh giới? Tốt quá! Thật là tốt quá!
Đúng lúc đó!
- Vù vù vù!
Bốn phương tám hướng có rất nhiều 9 phẩm võ giả, kể cả 10 phẩm võ giả cũng đã tiến vào trong khu vực này.
- A! Đại ca, ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Một thiếu niên anh tuấn, vừa bay nhanh tới vừa chỉ vềđống xác rắn ở trên bãi đất trống.
- Chết rồi! Thư Hùng Song Mãng chết trong lúc đang lột xác! Vậy... vậy nội đan của nó.
Một gã trung niên nam tử anh tuấn, toàn thân run lên vì kích động, ánh mắt cũng rực sáng. Hắn chính là cao thủ xếp thứ ba trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, Ngô Ảnh, đang mang theo đệđệ của mình tu luyện trong khu rèn luyện dã ngoại.
Lúc này, không chỉ có hai huynh đệ Ngô Ảnh kéo tới.
Còn có Tây Môn Thiên, Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị và mấy chục gã 9 phẩm đỉnh cao võ giả, mấy chục gã 10 phẩm sơ kỳ, 10 phẩm trung kỳ võ giả. Thậm chí còn có mấy gã 10 phẩm đại viên mãn võ giả.
Trong thập đại cao thủ trong đám đệ tử lâu năm trong Nham Thạch Thành, từ Hồ Ngoan xếp thứ nhất ra ngoài rèn luyện và Long Bá Thiên xếp thứ năm đang bế quan tu luyện Hậu Thổ Thần Công, thì tám gã còn lại đều có mặt.
Anh hùng tụ hội.
- Ha ha ha! Con cự mãng hung tàn đó chết rồi! Ha ha ha!
Lúc này, một gã 10 phẩm sơ kỳ cường giả không kìm nén được sự hưng phấn, thi triển thân pháp, lao thẳng về phía thi thể của Thư Hùng Song Mãng.
Một giây sau!
Vô số đao mang kiếm mang đột nhiên hướng về gã 10 phẩm sơ kỳ cường giảđó, trên đỉnh đầu hắn cũng đột nhiên xuất hiện một đôi cự chưởng màu đỏ như lửa, ầm ầm đánh xuống.
Gã 10 phẩm sơ kỳ cường giảđó còn chưa kịp tới bên thi thể của Thư Hùng Song Mãng thì đã bịđánh nát thành thịt vụn.
Nhất thời, ánh mắt của tất cả những người có mặt ở đây đều sáng rực lên, lộ ra vẻ tham lam, thèm thuồng, đề phòng, hận thù. Ai cũng muốn xông tới cướp đoạt nội đan quý giá, nhưng không ai dám là kẻ đầu tiên động thủ.
Kiềm chế lẫn nhau!
Thời gian như ngưng lại. Tất cảđều không dám động! Hiện trường trở nên vô cùng tĩnh lặng.
Phong Vân Vô Ngân nằm im không nhúc nhích trên mặt đất, giống như một cỗ thi thể, một bức tượng, thầm lực trong thân thể hắn đang không ngừng tăng lên, 8000 cân, 10000 cân, 12000 cân....